Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy (Dịch)

Chương 550 - Chương 552: Đối Sách

Chương 552: Đối sách

“Được, không phải là Liên Bang thôi à?” Phương Hằng khẽ xoa cổ tay, dáng vẻ hiếu chiến: “Đừng thấy tên tuổi của Liên Bang rất lớn, bị một cái Dạ Kiêu rách nát đánh thành thế này, thực lực cũng không mạnh lắm đâu, ta cứ đối đầu với bọn họ một chút, nhìn xem ai lợi hại hơn.”

“Hơn nữa, thứ mà Liên Bang tiêu tốn nhiều sức lực như vậy để lấy được nhất định rất có giá trị…”

Trước mắt, nhiệm vụ tuyến chính trong suy nghĩ của hắn chỉ là một khái niệm cực kỳ mơ hồ.

Hắn biết kết cục cuối cùng có nghĩa là thuộc sở hữu thế giới trò chơi, nhưng thuộc sở hữu cuối cùng này là thứ gì hắn hoàn toàn không rõ.

Nhưng vì cái thuộc sở hữu này mà Liên Bang không biết xấu hổ như vậy, chắc phải là một thư vô cùng quan trọng và có giá trị.

“Được!”

Trong lúc nhất thời, Mạc Gia Vĩ cũng cảm thấy tràn đầy nhiệt huyết.

Liên Bang thì thế nào? Không phải đều là người chơi à?

Hắn tổ đội với Phương Hằng từng bước đi tới bây giờ nên cực kỳ tin tưởng Phương Hằng.

So chiêu với Liên Bang xem!

“Cứ giao khu thứ tám cho ta, Công nghiệp nặng Bắc Hà chúng ta gia đại nghiệp đại, Liên Bang muốn gây chuyện với chúng ta cũng phải ước lượng. Mặt khác, đại thần, tổ điều tra của Liên Bang có thể sẽ tìm tới nhà, hai ngày nay ở lại đây sẽ an toàn hơn…”

Hai người đang thảo luận thì di động của Phương Hằng vang lên.

“Trần Ngự?”

“Phương Hằng, ngươi không sao chứ?”

Không lâu trước đó, Trần Ngự vừa nhìn thấy thông báo khu thứ bảy tuyên bố ra ngoài, hắn mắng to hành vi ngu ngốc của đồng đội rồi lập tức gọi điện thoại cho Phương Hằng.

Tiếp xúc lâu như vậy nên hắn tự nhận mình hiểu rõ tính cách của Phương Hằng.

Loại thông báo có tính uy hiếp này, Phương Hằng sẽ cúi đầu ngoan ngoãn rời khỏi Quân đoàn Thập Hoang Giả mới là lạ đấy!

Cho dù mặt ngoài rời khỏi vì không chịu được áp lực, nhưng chắc chắn sẽ âm thầm giờ trò ngấm ngầm chơi xấu.

Dù là về công hay về tư, Trần Ngự đều rất không muốn nhìn thấy trường hợp biến thành kẻ địch với Phương Hằng.

Phương Hằng khẽ nhún vai, giọng nói nhẹ nhàng: “Không sao, không có vấn đề gì lớn, ở trong phạm vi khống chế.”

“Ặc… À thì… “ Trần Ngự gãi đầu: “Ta muốn nói, thông báo Liên Bang tuyên bố với bên ngoài là tuyên bố trên danh nghĩa của khu thứ bảy thôi.”

“Ta hiểu, không liên quan đến ngươi, chúng ta là riêng biệt.”

“Ta vừa nhờ bạn để ý chuyện này, lần này khu thứ bảy không nói đùa, bọn họ đã đệ trình lệnh cấm với ngươi lên cấp trên, hơn nữa chuẩn bị liên hợp với người chơi công hội khu thứ bảy ra tay với Quân đoàn Thập Hoang Giả trong trò chơi.”

“Một người bạn còn nói với ta rằng, Liên Bang khu thứ bảy đã xuống tay vận chuyển một lô vũ khí hạng nặng để đối phó với Tyrant tới khu vực trấn Duyên Khê.”

Trong lòng Phương Hằng rung động.

Hắn vốn dựa vào Tyrant và thuốc chiến thần dễ dàng đối phó các người chơi công hội khu thứ bảy.

Bây giờ có Liên Bang tham gia vào…

Có phiền phức rồi đây.

Thấy Phương Hằng im lặng không nói gì, Trần Ngự do dự nửa ngày ở đầu dây bên kia, sau đó tiếp tục nói: “Phương Hằng, hay là ngươi quay về khu thứ tám đi, chỉ cần ngày nào ta còn ở khu thứ tám, sẽ bảo đảm ngày đó ngươi ở khu thứ tám không có chuyện gì.”

“Thôi đi, con không phải là một Liên Bang khu thứ bảy thôi à, còn chưa tới bước đường này.”

Phương Hằng tức giận nói: “Hơn nữa, lời này mà ngươi cũng dám nói? Không chừng ngày mai ngươi bị mất chức, đến lúc đó tới nhà tù của chúng ta, chỉ cần ngày nào Phương Hằng ta còn ở nhà tù, bảo đảm ngày đó ngươi không có chuyện gì…”

Trần Ngự cạn lời.

Những cũng yên tâm hơn.

Hắn cảm thấy lúc này rồi Phương Hằng còn có thể nói đùa thì chắc vẫn ổn.

Cũng đúng, dường như hắn vẫn luôn rất ổn.

“Được rồi được rồi, cảm ơn tình báo của ngươi, ta còn có việc, chúng ta nói chuyện sau nhé.”

Cúp máy, Phương Hằng nhìn Mạc Gia Vĩ ở bên cạnh.

Mạc Gia Vĩ đang nhìn hắn với ánh mắt mong chờ.

“Sao rồi?”

“Không tốt lắm, Liên Bang khu thứ bảy đã chuẩn bị tiến hành hợp tác với các công hội lớn khu thứ bảy, cùng nhau đối phó Quân đoàn Thập Hoang Giả.”

“Ta nghĩ, mục đích cuối cùng của Liên Bang là cắt đứt nhiệm vụ tuyến chính của ta.”

Mạc Gia Vĩ lộ ra vẻ buồn rầu: “Vậy phải làm sao? Ngươi có kế hoạch gì không?”

“Hừm…”

Phương Hằng cúi đầu suy nghĩ.

Vì cân bằng, hắn cũng phải nghĩ cách cường hoá lực chiến đấu bên ta mới được.

Về mặt phân thân zombie, trong giai đoạn này, viện nghiên cứu đang dốc hết sức nghiên cứu thiên thạch sơ khai, không có thời gian cải tạo thân thể phân thân zombie.

Còn về thuốc chiến thần…

Có lẽ có thể nghĩ cách cải tiến thuốc chiến thần, tăng hiệu quả sử dụng của nó lên xem sao.

Vậy thì không phải có thể tăng thực lực tổng thể của Quân đoàn Thập Hoang Giả à?

Ánh mắt Phương Hằng sáng lên.

Cook Barn, đoàn trưởng Quân đoàn Thập Hoang Giả, người nghiên cứu chế tạo ra thuốc chiến thần vốn là nghiên cứu viên cấp cao của công ty Meteor, muốn tăng hiệu quả của thuốc thông qua phương pháp nghiên cứu khoa học thì rất khó, trong khoảng thời gian ngắn chưa chắc có thể làm được.

Vậy nên phải suy nghĩ phương pháp không khoa học.

Thần bí học!

Ma dược học!

Đi tìm Mạc Vân Tiêu!

Mạc Vân Tiêu hẳn là có chút hiểu biết về Ma dược học.

Nhưng bây giờ hắn lại không ở trong biệt thự.

Đúng rồi, không phải còn có người kia à?

Phương Hằng nhớ tới Tiêu Nhược Nhược từng nhìn thấy trong phòng đọc sách sáng nay.

Vị học bá đọc hết tất cả sách trong phòng đọc sách!

Đi tìm nàng giúp đỡ!

Bình Luận (0)
Comment