Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy (Dịch)

Chương 552 - Chương 554: Tộc Á Nhân (2)

Chương 554: Tộc Á Nhân (2)

Trái tim Phương Hằng đập thình thịch.

Á Nhân chủng là một chủng tộc cực kỳ ít ỏi trong trò chơi!

Bọn họ là sản vật kết hợp từ con người và NPC trò chơi!

Á Nhân chủng có được hai thuộc tính của người chơi và NPC, bọn họ ra đời trong trò chơi, lại có được năng lực rời khỏi trò chơi đi tới thế giới hiện thực.

Á Nhân chủng có thể lẩn tránh rất nhiều nguy hiểm trong trò chơi, có thể trực tiếp mang tất cả năng lực trong trò chơi ra ngoài.

Còn không phải chịu phần lớn trừng phạt trong trò chơi!

Nhưng đồng dạng, bọn họ cũng không có năng lực đặc biệt mà người chơi có, thường thấy nhất, ví dụ như Á Nhân chủng không có ba lô trò chơi, cũng không thể nhận nhiệm vụ, không thể xem thông tin cá nhân của mình, cũng không nhận được nhắc nhở của trò chơi.

Liên Bang có sự quản lý nghiêm khắc với Á Nhân chủng.

Dưới sự cố ý nhấn mạnh của Liên Bang, Á Nhân chủng bị cho là một loại quái vật, là sự tồn tại cực kỳ nguy hiểm trong trò chơi.

Ở thế giới cao cấp hơn, sẽ có một nhóm người chơi Á Nhân chủng tạo thành thế lực phản Liên Bang, bọn họ mang đến phiền phức rất lớn cho Liên Bang!

“Không, không có gì… Chỉ là hơi ngạc nhiên thôi.”

Phương Hằng chỉ cảm thấy cực kỳ bất ngờ.

Tiêu Nhược Nhược nhút nhát sợ sệt ngẩng đầu nhìn về phía Phương Hằng: “Vậy… Anh Phương Hằng, ngươi không sợ ta chứ?”

“Hả, sợ hãi? Ngươi rất đáng sợ à?”

Tiêu Nhược Nhược càng thêm bất an: “Không, không…”

“Vậy là tốt rồi, có gì đáng sợ chứ.”

Phương Hằng rất là không tâm không phổi, hắn tới gần, tuỳ tiện cầm một quyển sách trên bàn lên rồi đột nhiên cất vào trong ba lô trò chơi.

“Ngươi xem, ngươi cũng biết bí mật của ta, ta cũng biết bí mật của ngươi, chúng ta coi như là bạn thân bù trừ cho nhau, đúng không?”

“Ừm! Đúng.”

Tiêu Nhược Nhược yên tâm hơn không ít, trên mặt lại hiện lên ý cười, gật đầu đồng ý.

“Đúng rồi, hình như ta nghe nói Á Nhân tộc không thể sử dụng khoang trò chơi, vậy các ngươi ra vào trò chơi như thế nào?”

“Chuyện này thì…”

Tiêu Nhược Nhược hơi chần chừ.

“Là bí mật à? Vậy thì thôi, coi như ta chưa hỏi.”

“Cũng không phải là bí mật gì cả, nhưng anh Phương Hằng không được nói cho ai biết đâu đấy.”

Tiêu Nhược Nhược nói rồi vươn tay, đưa mu bàn tay cho Phương Hằng nhìn.

“Á Nhân tộc chúng ta đều ra vào trò chơi thông qua ấn ký.”

Khi nói chuyện, trên mu bàn tay trắng nõn của Tiêu Nhược Nhược hiện lên một ấn ký mỏng manh màu đỏ.

Nhìn thấy dấu ấn trên tay Tiêu Nhược Nhược, đồng tử của Phương Hằng bỗng chốc co rút lại!

Là dấu ấn!

Trên mu bàn tay của Tiêu Nhược Nhược cũng có dấu ấn giống y như của hắn!

“Trước tiên đừng cử động.”

Phương Hằng nói xong cũng đưa tay của mình đến gần, đặt bên cạnh tay của Tiêu Nhược Nhược.

Dấu ấn trên bàn tay phát ra một tia sáng yếu ớt.

“A?”

Tiêu Nhược Nhược kinh ngạc bụm miệng lại, cẩn thận nhìn Mạc Gia Vĩ đang nằm ngủ trên ghế sofa lười ở bên cạnh.

Nàng nhỏ giọng nói: “Anh Phương Hằng, sao anh cũng có dấu ấn vậy? Lẽ nào anh Phương Hằng ngươi cũng là...”

Ánh mắt của Tiêu Nhược Nhược sáng rực nhìn Phương Hằng.

Ngay từ lần đầu tiên nhìn thấy Phương Hằng, Tiêu Nhược Nhược đã cảm nhận được một loại cảm giác thân thiết kỳ lạ từ trên người của Phương Hằng.

Nếu như Phương Hằng cũng là tộc Á Nhân vậy thì dễ hiểu rồi.

“Không, có lẽ không phải.”

Phương Hằng lục lọi ký ức của cơ thể này, hắn chắc chắn rằng bản thân không phải là tộc Á Nhân.

“Nhưng mà...” Tiêu Nhược Nhược ngập ngừng.

Nàng dè dặt ngó đầu qua, cẩn thận so sánh dấu ấn trên mu bàn tay của nàng và Phương Hằng.

Dấu ấn trong tay của hai người không hề giống nhau, nhưng trong đó có một phần lớn đường vân vô cùng giống!

“Nhưng mà một phần dấu ấn có ký hiệu vô cùng giống với tộc Á Nhân bọn ta.”

Tiêu Nhược Nhược ngẩng đầu lên, trong ánh mắt chứa đầy nỗi thắc mắc.

“Anh Phương Hằng, dấu ấn trên tay ngươi hình thành như thế nào vậy?”

“Quên rồi, thật sự không nhớ, ta căn bản không nhớ rõ nguồn gốc của dấu ấn này.”

Phương Hằng vô cùng đau đầu, hắn cười khổ mà giải thích với Tiêu Nhược Nhược: “Thời gian trước ta học Thần bí học chính vì để giải đáp bí ẩn này.”

“Ừm, ta tin ngươi, anh Phương Hằng.”

Phương Hằng buồn rầu gãi đầu.

Thật sự càng ngày càng rối loạn!

Hít sâu một hơi, Phương Hằng quyết định tạm thời không nghĩ đến cái này nữa: “Phải rồi, vừa nãy chúng ta nói đến đâu rồi?”

“Ừm, nói đến phương thức đặc biệt để tộc Á Nhân tiến vào trò chơi. Bình thường bọn ta đều nhờ vào sức mạnh của dấu ấn để tiến vào thế giới trò chơi.”

Tiêu Nhược Nhược nói rồi đưa cánh tay lên, giơ nắm đấm về phía trước.

Lúc này một ma pháp trận hiện lên dưới chân Tiêu Nhược Nhược.

“Quá trình dịch chuyển cần duy trì ba mươi giây, trong thời gian đó không được bị làm phiền, nếu không dịch chuyển tiến vào trò chơi sẽ bị thất bại.”

Tiêu Nhược Nhược giải thích, bỏ cánh tay xuống.

Ma pháp trận chậm rãi xoay vòng dưới chân nàng cũng theo đó mà biến mất.

“Nhờ vào dấu ấn dịch chuyển...”

Phương Hằng lẩm bẩm nói.

Đúng rồi!

Hắn nhớ ra rồi!

Lúc đầu khi kích hoạt nghi thức Thần bí học giai đoạn đầu, nhắc nhở trò chơi từng nói rõ hắn có thể dùng dấu ấn trực tiếp tiến vào trò chơi!

Theo lý thuyết thì bản thân hắn cũng có năng lực tương tự!

Nhưng mà phải dùng như thế nào?

Ý nghĩ vừa nảy ra, một hàng chữ nhỏ lập tức hiện lên trên võng mạc của Phương Hằng.

Kỹ năng – Nghi thức Thần bí học (đã trói buộc linh hồn con dấu).

Cấp bậc: Giai đoạn một.

Bình Luận (0)
Comment