Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy (Dịch)

Chương 605 - Chương 607: Trùng Biến Dị Ký Sinh (2)

Chương 607: Trùng biến dị ký sinh (2)

Bỗng nhiên La Thập nghe thấy vài âm thanh vô cùng nhỏ vang lên.

“Xẹt xẹt xẹt...”

Nhìn theo hướng âm thanh phát ra, La Thập không khỏi nuốt một ngụm nước bọt.

Đó là cái thứ gì vậy!

Nheo mắt nhìn kỹ lại, có vô số trùng thân mềm màu tím nhỏ chỉ bằng móng tay bò ra từ trong lớp da khô nứt nẻ của hai con zombie cỡ lớn kia.

Trùng thân mềm màu tím dọc theo chân của zombie bò xuống đất, rồi lại nhanh chóng mọc ra dây leo về phía trước.

La Thập liền có cảm giác dựng tóc gáy.

Ánh mắt của hắn nhìn theo hướng dây leo của trùng thân mềm màu tím, ngẩng đầu nhìn nơi ẩn núp phía trước.

‘Kỹ năng: Trùng biến dị ký sinh’.

Phương Hằng thắt chặt tinh thần.

Điều khiển trùng thân mềm màu tím bò ra từ Tyrant dung hợp vô cùng khó khăn, tiêu hao tinh lực cực kỳ.

Hắn buộc phải dốc toàn lực ứng phó!

....

Nơi ẩn núp cỡ trung của Liên Bang.

Trên tháp canh cao chót vót, các người chơi tinh anh của Liên Bang hết sức chăm chú, nhìn chăm chăm vào hai cái bóng đen ở đằng xa.

Mười phút trôi qua.

Hai cái bóng đen vẫn đứng yên bất động.

Không ai nhận ra rằng trên mặt đất đang có vô số trùng thân mềm màu tím cực nhỏ đang cấp tốc tiếp cận doanh địa!

Nhóm trùng thân mềm đầu tiên đang bò lên dọc theo tháp canh của tuyến phòng ngự bên ngoài nơi ẩn núp!

Lâm Dược Bình là tay bắn tỉa tinh anh của Liên Bang, sau khi tiến vào trò chơi có được kỹ năng thiên phú bắn tỉa tầm xa cực mạnh.

Hắn nhìn chằm chằm vào zombie biến dị cấp năm kia đã rất lâu.

“Đó rốt cuộc là quái vật gì vậy...”

Thông qua kính nhắm nhìn thấy nhãn cầu ngay vị trí trái tim của quái vật, Lâm Dược Bình có một loại cảm giác sợ hãi dâng lên từ sâu trong lòng, không kìm được mà lẩm bẩm.

“Nghe nói là zombie biến dị cấp năm. Cẩn thận một chút, không dễ đối phó đâu.”

Một đồng đội nói: “Nghe nói là do Quân đoàn Thập Hoang Giả tạo ra?”

“Không rõ nữa, dù sao thì lão đại vừa mới đụng phải bọn chúng, còn phải chịu không ít thiệt thòi...”

Trên tháp canh, ba người Lâm Dược Bình đang nhìn chằm chằm vào zombie cực lớn kia bằng kính nhắm.

Bọn họ đều không hề chú ý một con trùng thân mềm màu tím đang nhanh chóng bò dọc theo cầu thang leo lên tháp canh.

Trùng thân mềm bò trên sàn nhà đến bên chân Lâm Dược Bình, bò lên giày của hắn rồi chui vào ống quần.

Bỗng nhiên, Lâm Dược Bình giật bắn cả người, kinh ngạc hét lên một tiếng.

“Thứ gì vậy!!!”

Trong võng mạc nhảy lên từng dòng nhắc nhở trò chơi.

‘Nhắc nhở: Trị số lây nhiễm của ngươi tăng lên một chút’.

‘Nhắc nhở: Ngươi bị một loại trùng thân mềm chưa xác định tấn công...’.

Lâm Dược Bình cảm thấy có thứ gì đó đang bò vào trong ống quần của hắn, cảnh cáo nhắc nhở màu đỏ xuất hiện trong võng mạc càng khiến hắn chắc chắn rằng bản thân mình đã gặp rắc rối rồi!

“Sao vậy?”

Hai người đồng đội còn lại trên tháp canh cảm thấy thắc mắc, bỏ súng bắn tỉa xuống nhìn Lâm Dược Bình.

“Có thứ gì đó! Đang bò dọc lên theo chân của ta...”

Lâm Dược Bình cau chặt mày, hắn nói rồi lập tức lấy dao nhỏ dùng để chiến đấu từ trong balo ra, cắt xé ống quần.

“Đó là cái gì?”

Kéo ống quần bị xẻ đứt ra, bọn họ nhìn thấy một con trùng thân mềm màu tím trên đùi của Lâm Dược Bình.

Xúc tu sắc bén của trùng rạch ra một vết thương hẹp dài trên da chân của Lâm Dược Bình.

Dòng máu đỏ tươi từ trong vết thương bị cắt đứt chảy ra ngoài.

Lâm Dược Bình ớn lạnh trong lòng.

Một người đồng đội nhìn thấy vậy liền giơ tay ra muốn bắt lấy con trùng giết chết nó.

Nhưng ngay sau đó, con trùng dường như cảm nhận được mối nguy hiểm sắp đến, nó thế mà lại chui vào trong vết thương bị rạch đứt ban nãy.

Trong nháy mắt lớp da chân của Lâm Dược Bình xuất hiện một cục mụn nhỏ xíu.

“Huýt!”

Hai người đồng đội còn lại nhìn thấy vậy không khỏi sửng sốt, ngạc nhiên không thôi.

Cục mụn có thể nhìn thấy bằng mắt thường nhanh chóng lan ra dọc theo cẳng chân, sau đó tiến vào bắp chân biến mất hoàn toàn.

Hai người đồng thời nhìn Lâm Dược Bình nét mặt hoảng sợ.

Nét mặt Lâm Dược Bình trắng bệt đến đáng sợ.

Nhắc nhở trò chơi liên tiếp hiện lên.

‘Nhắc nhở: Mức độ lây nhiễm của ngươi tăng lên rất nhiều...Hãy cẩn thận!’

‘Nhắc nhở: Một loại trùng chưa rõ đang thử điều khiển trung khu hệ thần kinh của ngươi’.

‘Nhắc nhở (Do độ khó trò chơi cấp thấp thu được): Tổng hợp các thuộc tính cơ sở của ngươi, trung khu thần kinh của ngươi sẽ bị trùng ký sinh lây nhiễm trong vòng hai mươi tám giây nữa. Ngươi có thể lựa chọn dùng 1500 điểm số cầu sinh để bảo vệ trung khu thần kinh không bị ký sinh thêm một trăm tám mươi giây nữa’.

‘Nhắc nhở: Ngươi đã tiêu 1500 điểm số cầu sinh, hãy nhanh chóng tìm cách rút thể ký sinh lây nhiễm bên trong cơ thể ra’.

Trong nháy mắt, sắc mặt Lâm Dược Bình xám như tro.

Gương mặt của hai đồng đội còn lại cũng vô cùng hoảng sợ mà nhìn hắn.

“Làm sao bây giờ?”

“Nhắc nhở trò chơi nói thế nào?”

Lâm Dược Bình đang tính mở miệng nói chuyện, bỗng nhiên đồng tử của hắn chợt phóng to ra mấy lần.

Hắn nhìn thấy một việc càng đáng sợ hơn, giơ tay ra về phía trước.

“Cẩn thận!”

Ngay sau đó, bọn họ đã nghe thấy một âm thanh ma sát vô cùng khẽ.

“Xẹt xẹt xẹt...”

Hai người theo bản năng quay đầu lại nhìn theo hướng Lâm Dược Bình chỉ.

Rất nhiều trùng thân mềm màu tím cực nhỏ bò lên dọc theo bức tường bên ngoài tháp canh, nhanh chóng bò lại ba người bọn họ.

“Cái thứ quái quỷ gì vậy!!”

“Đừng qua đây! Đừng qua đây!”

“Ầm ầm!”

Trong tình huống khẩn cấp, hai người nổ súng bắn muốn giết chết những con trùng thân mềm màu tím bé nhỏ kia.

...

Bình Luận (0)
Comment