Tổng bộ chỉ huy nơi ẩn núp, Lương Hổ Thành vẫn đang sốt ruột chờ đội quân chi viện.
Một tiếng súng vang lên phá tan sự yên tĩnh của màn đêm.
Trong lòng Lương Hổ Thành khẽ kinh ngạc lập tức ngẩng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ.
Hắn để ý thấy hình như một cái tháp canh nào đó đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
“Bên đó xảy ra chuyện gì vậy? Tại sao lại nổ súng?”
“Đang thử liên lạc bộ đàm.”
Vừa dứt lời, bên trong bộ đàm truyền ra âm thanh một chuỗi âm thanh kêu cứu ầm ĩ.
“Trùng! Bên đó xuất hiện trùng!”
“Lây nhiễm! Nhanh giết chết bọn chúng! Bọn chúng sẽ phát tán virus zombie!”
Trong lòng Lương Hổ Thành bỗng sinh ra một dự cảm vô cùng xấu. Hắn lập tức nhấn nút bộ đàm, hét vào micro: “Trùng gì? Nói cho rõ ràng!”
“Trùng màu tím! Trùng! Bọn nó bò vào trong cơ thể của Hoa Hồng Lượng!”
“Đm!”
“Ầm ầm ầm...”
“Xác chết biến đổi! Hắn bị virus zombie lây nhiễm rồi...!”
Bên trong bộ đàm rất nhanh đã bị tiếng kêu thảm thiết cùng tiếng súng lắp đầy.
Lương Hổ Thành lại ngẩng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ.
Chỉ mấy phút ngắn ngủi, tất cả tháp canh đều vang lên tiếng súng.
Toàn bộ tháp canh bên trong nơi ẩn núp đều trở nên hỗn loạn!
Nhưng nhìn từ góc độ của bộ chỉ huy bọn họ, bên phía tháp canh căn bản không bị bất cứ tấn công nào từ bên ngoài.
Lương Hổ Thành cảm thấy sống lưng dâng lên từng cơn ớn lạnh.
Hắn không hề biết nguy hiểm đến từ đâu!
Bóng dáng của kẻ địch đứng ở đằng xa không hề nhúc nhích, phòng ngự của tháp canh nơi ẩn núp đã tuyên bố rơi vào tay giặc.
Trận này làm sao mà đánh?
Sau khi chiếm lấy tháp canh, bọn trùng thân mềm màu tím rất nhanh đã bò lên bức tường phía sau.
Đại bác tự động bình thường không thể phát hiện ra được sinh mệnh trùng thân mềm bé nhỏ, bọn nó phá vỡ phòng tuyến bên ngoài dễ như trở bàn tay, bò dọc lên trên bức tường lại tiến vào trong cơ thể của các binh lính Liên Bang ở trên tường.
Trong nháy mắt, tiếng la hét và tiếng súng lan ra trên tường thành trận tuyến phòng ngự.
Toàn bộ nơi ẩn núp bỗng chốc rơi vào một cảnh hỗn loạn.
“Ai có thể nói với ta rốt cuộc là chuyện gì!”
Trong phòng chỉ huy, binh lính Liên Bang nhìn nhau một cái.
Không ai trả lời, bọn họ đều nhìn thấy nỗi sợ hãi trong đôi mắt của mỗi người.
Trong một mảnh yên lặng, nét mặt một người binh lính bỗng thay đổi nói: “Sĩ quan trưởng, zombie biến dị cấp năm có động tĩnh.”
Đồng tử Lương Hổ Thành co rút, hắn bỗng quay đầu nhìn màn hình lớn.
Hai cái bóng đen ở đằng xa đã bắt đầu hành động.
Mà lúc này toàn bộ nơi ẩn núp đều loạn thành một đống, bọn họ đều không có thời gian đối phó với hai con Tyrant kia!
......
‘Nhắc nhở: Trùng biến dị của ngươi đã ký sinh xong, đã nắm giữ được trung khu hệ thần kinh’.
‘Nhắc nhở: Ngươi nhận được quyền điều khiển thể ký sinh... Phán đoán cấp bậc của thể ký sinh này – Sinh mệnh cấp thấp, không có kỹ năng, có năng lực lây nhiễm cơ sở’.
‘Nhắc nhở: Tinh thần lực của ngươi đã bị tiêu hao, ngươi không thể tiến hành điều khiển’.
‘Nhắc nhở: Cưỡng chế tiêu hao tinh thần lực điều khiển sẽ dẫn đến phản phệ, hãy cẩn thận’.
Một cơn đau đầu choáng váng dâng lên.
Phương Hằng hít sâu một hơi, ngửa cổ uống một bình cà phê xuống.
Tin tức tốt chính là sau khi bị nhiễm trùng biến dị, cho dù là người chơi hay là NPC đều sẽ trở thành zombie!
Cho dù thuộc tính của bọn họ không có gì khác với zombie bình thường cấp thấp bên ngoài, chỉ có một đòn tấn công tăng thêm hiệu quả trị số lây nhiễm.
Nhưng phiền phức là Phương Hằng rất khó để điều khiển bọn nó.
Trong tình huống bình thường, điều khiển Tyrant dung hợp sẽ không cần tiêu hao tinh thần lực.
Nhưng mà điều khiển trùng thân mềm màu tím bò ra từ bên trong Tyrant dung hợp cần tiêu hao một lượng lớn tinh thần lực. Còn điều khiển zombie bị trùng biến dị ký sinh nắm trong tay còn cần tiêu hao tinh thần lực gấp mười lần điều khiển trùng biến dị!
Phương Hằng nhận thấy sau khi tiến vào trò chơi thanh tinh thần lực gần như chưa từng sử dụng của hắn đã giảm xuống thành 0.
Sau vài lần thử Phương Hằng lựa chọn tạm thời từ bỏ.
Bỏ đi.
Rút lui chờ lần tới, không cần phải phân tâm điều khiển zombie bị trùng biến dị lây nhiễm, truyền lệnh tấn công tùy ý cho bọn nó là được rồi.
Kỹ năng trùng biến dị ký sinh này đã coi như vượt ngoài dự đoán của Phương Hằng.
Hiệu quả của bọn nó thật sự quá tốt!
“Đoàn trưởng.”
La Thập quan sát cả trận đấu mấp máy môi.
Lần đầu tiên hắn cảm nhận được sự đáng sợ trên người Phương Hằng.
Chính là người trước mặt!
Hắn tận mắt nhìn thấy Phương Hằng điều khiển hai con zombie biến dị dễ dàng biến toàn bộ nơi ẩn núp thành một đống đổ nát.
Chỉ còn lại đám zombie loạng choạng trong đống đổ nát...
Phương Hằng từ từ thu ánh mắt xa xăm về.
“La Thập, đến cũng đã đến rồi không bằng xử lý cho sạch sẽ. Ngươi cũng coi như hiểu rõ nơi này đúng không, dẫn ta đến nơi ẩn núp một chuyến.”
“Vâng!”
Ngày hôm sau, mặt trời đã lên cao.
Phương Hằng nằm trên giường vươn vai.
Sức mạnh của thể dung hợp Tyrant lớn hơn rất nhiều so với hắn ta mong đợi!
Cả tối hôm qua, hắn dựng lên tổng cộng 12 nơi ẩn núp vừa và nhỏ, mãi đến rạng sáng mới có thể dừng lại đi ngoại tuyến nghỉ ngơi.
Có thể là do việc điều khiển trùng biến dị tiêu tốn quá nhiều năng lượng, nên Phương Hằng vẫn cảm thấy đầu hơi sưng sau khi thức dậy.
Ngồi xếp bằng trên giường thiền định một lúc, cảm giác đầu sưng lên ấy cuối cùng cũng đỡ hơn một chút.