Sau khi đứng dậy mặc áo khoác, Phương Hằng định kiếm gì đó ăn.
Vừa ra khỏi phòng, Tiêu Nhược Nhược và Mạc Vân Tiêu từ phía bên kia lối đi bước đến.
"Anh Phương Hằng."
"Hi! Chào buổi sáng."
Phương Hằng nhìn thấy hai người họ, vẫy tay chào hỏi: "Hai người ra ngoài
sao?"
“Ừm, ta đã hẹn với một người, ngươi đưa Nhược Nhược qua đó chào hỏi, có thể sẽ giúp ích cho việc điều trị tiếp theo của nàng.” Mạc Vân Tiêu gật đầu nói tiếp: “Động tác có chút ầm ĩ, xem ra ngươi đã có kế hoạch rồi phải không?"
"Hả? Gì cơ?"
Phương Hằng sững sờ một lúc, nhưng vẫn nghe không hiểu.
"Không sao cả, cứ làm những gì ngươi cho là đúng là được, nếu cần giúp đỡ thì ta cũng sẽ ra tay."
Mạc Vân Tiêu vỗ vai Phương Hằng.
"Cố lên, ta biết ngươi sẽ không dễ dàng từ bỏ."
"Anh Phương Hằng cố lên."
Chuyện gì vậy? Có phải là một lời khen không?
Phương Hằng không thể giải thích được, nhưng trước khi hắn kịp hỏi lại, một âm thanh lớn vang lên từ cuối lối đi.
"Đại thần, xảy ra chuyện lớn rồi!"
Từ phía xa, Mạc Gia Vĩ phấn khích hét lên, huỳnh huỵch huỳnh huỵch từ bên
kia lối đi chạy tới.
"Có tin tốt! Việc nghiên cứu thiên thạch sơ khai ở khu tám có tin tức rồi!"
Thiên thạch sơ khai!
Trong long Phương Hằng hơi kích động.
Nhẩm bấm ngón tay thì đã hơn 5 ngày kể từ ngày rời đi.
"Được, ta sẽ sắp xếp đạo cụ một chút, năm phút sau, bật thiết bị xé thời không kéo ta trở lại khu tám."
"Không vấn đề gì!"
......
Trở lại khu tám, Phương Hằng lấy từ trong ba lô quá độ không thời gian của mình ra một xấp tài liệu đưa cho Khâu Diệu Khang.
"Cái này là cái gì?"
“Báo cáo nghiên cứu và báo cáo phân tích thí nghiệm sơ bộ về tổ chức Hella, là thì nghiệm do Tiến sĩ Đinh Mẫn phụ trách chủ trì thực hiện.” Phương Hằng suy nghĩ một lúc rồi nói thêm: “Tiến sĩ Đinh Mẫn là một người thú vị, ta nghĩ hai người nói chuyện với nhau sẽ rất hợp đấy."
"Báo cáo nghiên cứu tổ chức Hella..."
Khâu Diệu Khang đọc thầm, và ngay lập tức mở tài liệu ra bắt đầu đọc nó, bước vào trạng thái tập trung đọc coi như không có ai bên cạnh.
Một dãy lời nhắc trò chơi lóe lên trước mặt Phương Hằng.
‘Nhắc nhở: Nơi ẩn núp của ngươi đã nhận được các báo cáo tương quan về thử nghiệm Hella và ngươi đã nhận được 1 vạn điểm số cống hiến cho nhiệm vụ chính ở khu tám’.
‘Nhắc nhở: Nơi ẩn núp của ngươi mở ra một hạng mục nghiên cứu đặc biệt - Thí nghiệm Hella].
‘Nhắc nhở: Ngươi cần lấy thêm thông tin để tiến hành mở khóa kết cục của tuyến chính thế giới’.
"Phương Hằng, cầm lấy."
Ở bên cạnh, Mạc Gia Vĩ ném một túi mặt nạ đã chuẩn bị trước từ lâu cho Phương Hằng.
Phương Hằng giơ tay nhận lấy chiếc mặt nạ.
Vật phẩm: Bí Ẩn Xanh Thẳm – Hàng mẫu ( đồ của nữ sĩ)
Giải thích: Mẫu mặt nạ đánh dấu thời đại mới được phát triển bởi công ty Meteor, thành phần hoàn toàn từ thiên nhiên, sử dụng tinh chất tảo biển sâu, kết hợp với công nghệ sửa chữa lỗ chân lông bằng ion âm mới nhất, phục hồi sâu cho da...
Tác dụng: Dùng làm quà tặng cho phụ nữ có cơ hội tăng thêm độ thiện cảm. Sử dụng trong trường hợp nguy hiểm có thể hồi phục 3 điểm độ no.
"Cảm ơn."
Mặt nạ Bí Ẩn Xanh Thẳm căn bản không thể tìm thấy ở khu bảy, một nơi ma quái đã trải qua Zombie Ngày Tận Thế hàng mấy chục năm, cũng chỉ có khu tám, một thế giới vừa bước vào Zombie Ngày Tận Thế mới có thể có được.
Phương Hằng nhận ra rằng các nhân vật cấp S luôn có một số điều kỳ quặc.
Người như Khâu Diệu Khang cũng được xem người tốt, chỉ cần đưa cho hắn ta một số nghiên cứu thực nghiệm là hắn ta thỏa mãn rồi.
Nhưng những kẻ như Đinh Mẫn thật rắc rối.
Chỉ cần ngươi thức khuya, ngươi sẽ bị giảm độ trung thành.
Trước mắt vẫn phải dựa vào nàng ta nuôi dưỡng dung dịch cơ trùng thể không xác định, hi vọng mặt nạ này có thể có ít nhiều thêm chút độ trung thành trở lại.
"Này, đại thần, không ngờ thứ này lại khó tìm như vậy, khó khăn lắm ta mới mua được từ người chơi. Là chuẩn bị sẽ tặng cho vị mỹ nhân nào đó sao?"
Mạc Gia Vĩ cười nghiêng người, nháy mắt với Phương Hằng.
"Ta đoán xem nào, chắc là tặng cho Lucia hả?"
Phương Hằng giật mình.
"Lucia cũng cần sao? Nàng ấy gần đây cũng thức khuya à?"
"Có lẽ là bởi vì hai ngày nay có chút cao hứng."
"Ừm?"
"Mấy ngày trước Lucia cứ đến tìm ngươi, đuổi theo hỏi ta liệu có phải đem ngươi giấu đi rồi không, ngươi nói xem ta lấy lý do ở đâu được?"
Nhớ lại con dao sáng quắc trên tay Lucia lúc đó, Mạc Gia Vĩ bất giác co rụt cổ lại.
"Lúc đó ta đang bận đi tìm mặt nạ nên chỉ nói qua loa mấy câu. Có lẽ nàng ấy nghe thấy chuyện ta đi tìm mặt nạ, liền tưởng đó là quà sinh nhật ngươi chuẩn bị cho nàng......"
Phương Hằng nhìn Mạc Gia Vĩ đầy nghi hoặc.
Không đúng lắm, Lucia hung dữ như vậy, mà cũng có suy nghĩ giống thế sao?
Chắc không phải Mạc Gia Vĩ phân tích lung tung, lén lút đâm sau lưng ta chứ?
"Ừm... đại thần, làm gì vậy? Sao ngươi lại nhìn ta bằng ánh mắt đó? Ta nói không sai chứ? Thứ đồ này chắc là không phải tặng cho người phụ nữ khác đâu đúng không?"
"Không có gì…"
Phương Hằng lặng lẽ cầm mặt nạ đi.
Đến lúc ngoại tuyến phải đến hỏi Tôn quản gia, xem xem trong thế giới thực có thể tặng đồ ảo cho Lucia hay không.
Nếu thực sự không được, thì gửi hai thể Tyrant dung hợp giúp vui cho nàng ấy cũng được.
Khâu Diệu Khang nhận lấy báo cáo thí nghiệm, hỏi: "Phương Hằng, tất cả nhật ký thí nghiệm đều ở đây rồi chứ?"