Vào buổi sáng, khi mức độ thanh tẩy của khu đất khô cằn lên đến 24%, nhóm phân thân zombie của hắn gần như đã không thể chống chọi nổi.
Khoan đã…
Nếu có thể sử dụng sức mạnh của Liên Bang, có phải là mức độ thanh lọc khu vực có thể nhanh chóng đạt 100%?
Nói không chừng nó có thể kích hoạt các nhiệm vụ tiếp theo?
Những suy nghĩ của Phương Hằng bắt đầu linh hoạt trở lại.
"Phương Hằng."
“Hử?”
Đinh Mẫn hỏi: “Chúng ta khi nào bắt đầu tiến vào giai đoạn nghiên cứu và phát triển?”
“Không, không cần phải vội như vậy.”
Phương Hằng nở nụ cười ấm áp, vỗ vai Đinh Mẫn, ân cần nói: "Hôm nay khuya quá rồi, thức cả đêm cũng không tốt, trước tiên ngươi đi nghỉ ngơi đi cái đã, hai ngày nay ngươi vất vả rồi, cho ngươi một ngày nghỉ, ngày mai cũng tiếp tục nghỉ ngơi, phần còn lại giao cho ta là được rồi."
Nghiên cứu và phát triển mới? Cải thiện xác suất biến dị của zombie?
Hiện tại, Phương Hằng chỉ mong rằng xác suất biến dị của zombie càng cao càng tốt!
Hãy để đám zombie dạy cho Liên Bang một bài học nhớ đời!
Nghiên cứu và phát triển các loại thuốc cải tiến, việc này không có gì phải vội vàng cả, đợi sau này hãy bàn tới nó là được!
"Hả? Sao đột nhiên lại tốt như vậy?"
Nghe nói không cần thức khuya, Đinh Mẫn ngạc nhiên nhìn Phương Hằng.
Kể từ khi Phương Hằng trở thành người đứng đầu của quân đoàn Thập Hoang Giả, Đinh Mẫn đã xếp Phương Hằng vào loại 'người phấn đấu'.
Ngay lúc này, nhìn thấy Phương Hằng cho nàng nghỉ phép nàng có chút không quen lắm.
"Này, đừng dùng ánh mắt ấy nhìn ta như vậy, ta cũng không phải người xấu gì..."
Xác nhận rằng Phương Hằng không nói đùa, tâm trạng của Đinh Mẫn tốt hơn một chút, nàng xoa xoa hai vai mỏi nhừ của mình.
"Ừm, vậy được, ta đi nghỉ ngơi đây."
‘Nhắc nhở: Độ hảo cảm giữa ngươi và Đinh Mẫn đã được tăng lên một chút, độ trung thành của Đinh Mẫn đối với quân đoàn Thập Hoang Giả đã được tăng lên 96’.
Phương Hằng nhìn theo Đinh Mẫn đang rời đi.
Hắn vẫn chưa vội rời khỏi phòng thí nghiệm, Osborne dẫn theo Chung Lôi tràn đầy lo lắng cùng tới tìm Phương Hằng.
“Phương Hằng, Liên Bang đã đồng ý với điều kiện của chúng ta rồi!”
Hơi thở của Chung Lôi có chút nặng nhọc, hắn vừa nhìn thấy Phương Hằng đã ngay lập tức báo cáo tiến độ mới nhất của Liên Bang.
"Liên Bang đã hứa với chúng ta rằng các vật tư đã được chuyển đến trụ sở chính công hội của bọn ta, ngoài ra Liên Bang cũng nói với bọn ta rằng, bọn họ rất quan tâm đến việc tiêm kháng trùng thể biến dị vào cơ thể Tyrant dung hợp, bọn họ sẽ đồng ý việc tăng giá để mua thuốc tiêm."
“Trước trưa ngày mai, chúng ta có bao nhiêu thuốc thì giao bấy nhiêu!”
“Ha! Giọng điệu cũng thật lớn, cũng không sợ ta cạo sạch lông của bọn chúng à?”
Phương Hằng rất vui khi nghe những lời này.
Vừa hay, bọn họ không có tiền, Liên Bang đã đưa tiền cho họ rồi!
Dùng thuốc tiêm đổi lấy dược liệu và tiền! Buôn bán không cần vốn!
Phương Hằng chuyển ánh mắt về phía Osborne.
"Nhà kho lớn mà ta cần đã chuẩn bị hết chưa? Đi tập hợp tất cả các dược sĩ trong quân đoàn Thập Hoang Giả ở đó."
"Đều đã chuẩn bị xong cả rồi, ta lập tức triệu tập nhân lực.”
Trong lòng Phương Hằng nóng như lửa đốt.
Tốt!
Hiện tại, đã có dược liệu, các dược sĩ cũng đã chuẩn bị xong rồi, còn có cả phía Liên Bang vung tiền như rác.
Mọi sự đã sẵn sàng!
Tối nay, đều xoắn hết lên nào!
……
Phương Hằng đã dành cả đêm để hoàn thiện dây chuyền sản xuất thuốc của mình.
Các dược sĩ NPC hợp tác làm việc không mệt mỏi của nhóm zombie.
Cuối cùng, đến 10 rưỡi sáng ngày hôm sau, tất cả các mũi tiêm chống trùng biến dị và vaccine ngừa virus nồng độ cao dự kiến sẽ giao cho Liên Bang đã được hoàn thành.
Những hộp thuốc thành phẩm và hộp kim loại để đựng vaccine ngừa virus nồng độ cao được xếp ngay ngắn trong góc nhà kho rộng lớn.
Xếp đủ sáu hàng!
Đầy cảm giác thành tựu!
Phương Hằng vươn vai, nốc một bình cà phê.
Tiếp theo, đã đến lúc thực hiện kế hoạch kế tiếp.
Để Điền Trấn mang thuốc tiêm chống trùng biến dị đến Liên Bang để đòi tiền! Sử dụng số tiền đó để mua nơi ẩn núp và xây dựng các thiết bị cảm biến từ trường!
Đồng thời, hắn phải tìm cách sắp xếp việc phân phối vaccine ngừa virus nồng độ cao từ trước để đảm bảo Liên Bang có thể nhận được phúc lợi do hắn chuẩn bị.
Dù thức trắng đêm, nhưng Phương Hằng vẫn rất sảng khoái khi nghĩ đến kế hoạch sắp tới.
Bên ngoài nhà kho, Chung Lôi cũng đã có nguyên một đêm chưa offline nghỉ ngơi.
Hắn đã đợi bên ngoài nhà kho suốt đêm để canh gác.
Áp lực quá lớn rồi.
Hội trưởng Điền Trấn căn bản không ngủ được, vì vậy hắn trực tiếp yêu cầu Chung Lôi ngồi chầu chực Phương Hằng ở cửa nhà kho 24 giờ, cứ nửa giờ sẽ báo cáo tình hình, có bất kỳ tin tức gì thì phải báo tin sớm nhất có thể.
Toàn bộ công hội trò chơi Tả Đạo của bọn họ đều đặt mọi áp lực lên người Phương Hằng.
Một khi Phương Hằng thất bại, công hội trò chơi của bọn họ cũng sẽ triệt để tiêu đời.
“Rầm ào ào ào…”
Nghe thấy tiếng cửa nhà kho phía sau có người mở ra, toàn thân Chung Lôi giật nảy mình.
Hắn đột ngột quay đầu lại và nhìn về phía sau.
“Phương Hằng? Tình hình thế nào rồi?”
“Ừm, không tệ, ngươi vẫn luôn đợi ta sao?”
Chung Lôi cảm thấy tim mình đập loạn xạ cả lên.
Hắn nhịn không được thò đầu nhìn vào bên trong nhà, muốn Phương Hằng xác nhận một lần nữa: "Đúng, thuốc chống trùng biến dị và vaccine đã sẵn sàng chưa?"
"Ừ, xong rồi, để người của Liên Bang chuẩn bị tới lấy hàng."
Chung Lôi nhìn thấy bên trong nhà kho từng hàng các hộp lớn, hắn vui mừng nói: “Bên trong hộp đều là thuốc tiêm chống trùng biến dị sao?”
“Đúng vậy.”
Phương Hằng vẫy tay về phía trước, ra hiệu rằng cho những con người ưu tú của quân đoàn Thập Hoang Giả đã bắt đầu mang những chiếc hộp lớn chứa đầy thuốc tiêm chống trùng biến dị đến sảnh dịch chuyển.
"Tóm lại việc tiếp theo giao cho các ngươi vậy.”
Phương Hằng vừa nói vừa trưng ra một biểu cảm xấu xa, đưa ra chỉ thị: "Nhất định đập cho Liên Bang một trận ra trò!”
“Không thành vấn đề! Cứ giao cho công hội Tả Đạo bọn ta!”