Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy (Dịch)

Chương 627 - Chương 629: Cá Cược

Chương 629: Cá cược

Chung Lôi cũng nắm chặt tay lại thành nắm đấm, tỏ ra vô cùng phấn khích.

Trong khi nói, nét mặt của Phương Hằng dần bình tĩnh trở lại, nhìn về phía sau Chung Lôi.

"Này, ngươi, nghe lén người khác nói chuyện là không tốt đâu đấy?"

Một bóng người từ từ xuất hiện từ phía sau Chung Lôi.

"Không có ý mạo phạm, Phương Hằng, ta vẫn luôn đợi ngươi."

Cái quỷ gì vậy!

Nhìn thấy có người đột nhiên xuất hiện sau lưng, Chung Lôi giật nảy mình.

“Vậy sao?” Phương Hằng nhún vai, “Thực xin lỗi, gần đây ta thực sự rất bận, ngươi đã đợi bao lâu rồi?

"Khoảng năm giờ."

Trong lòng Chung Lôi cảm thấy có chút tức giận.

Hắn cảm thấy người của Hắc Bảo có phải là bị bệnh không? Vậy mà có thể lén lén lút lút ẩn nấp ở bên cạnh suốt năm tiếng đồng hồ!?

Điều khiến Chung Lôi khó chịu hơn cả là hắn không hề ý thức được sự tồn tại của người khác xung quanh mình!

Khuôn mặt của Ngô Tư Oánh vô cảm, nàng liếc nhìn về phía những người tinh nhuệ của quân đoàn Thập Hoang Giả đang mang theo những chiếc hộp ở phía sau.

"Thuốc tiêm kháng trùng biến dị? Rốt cuộc ngươi đang nghĩ cái gì vậy? Phương Hằng? Ngươi đã chuẩn bị từ bỏ hoàn toàn nhiệm vụ chính của quận Bảy rồi ư?"

“Một chút cũng không.”

Phương Hằng nhìn về phía Ngô Tư Oánh, “Vào vấn đề chính đi, tìm ta có chuyện gì?”

“Có năng lực điều khiển được Tyrant dung hợp thực sự khiến ta kinh ngạc, đủ để khiến Hắc Bảo có cái nhìn mới về ngươi, nhưng vẫn chưa đủ để giành được quyền sở hữu cuối cùng của quận Bảy."

“Lẽ ra ngươi phải nhận được tin, Liên Bang đã tập hợp toàn bộ lực lượng để tấn công quân đoàn Thập Hoang Giả.”

“Dự kiến, Liên Bang sẽ triển khai hành động trước khi mặt trời lặn vào ngày hôm nay, vậy mà ngươi vẫn chọn bán thuốc cho Liên Bang? Rốt cuộc thì ngươi đang nghĩ cái gì?"

Khi nhận ra rằng Phương Hằng có thể điều khiển thể Tyrant dung hợp, Ngô Tư Oánh đã thực sự ngạc nhiên trước sức mạnh của Phương Hằng.

Nàng hy vọng rằng Phương Hằng có thể gia nhập Hắc Bảo.

Đêm qua, Ngô Tư Oánh đã luôn đợi Phương Hằng đến tìm nàng.

Đối mặt với toàn bộ sức mạnh của Liên Bang, nàng cảm thấy rằng tìm kiếm sự giúp đỡ từ Hắc Bảo là lựa chọn duy nhất của Phương Hằng.

Nhưng nàng cả đêm qua vẫn không thấy Phương Hằng đến tìm.

Vì vậy, Ngô Tư Oánh chỉ có thể một mình đến tìm Phương Hằng.

Nhưng mà hiện tại, Phương Hằng lại lựa chọn bán thuốc kháng trùng biến dị, lựa chọn lần này của Phương Hằng một lần nữa khiến nàng bất ngờ.

Tyrant hợp nhất rõ ràng là con át chủ bài lớn nhất của Phương Hằng!

Hắn đã sử dụng nó để kiếm tiền sao?

Hắn muốn từ bỏ trận chiến ở quận Bảy sao?

"Khụ khụ, đương nhiên ta đang nghĩ cách kiếm tiền từ Liên Bang rồi."

Ngô Tư Oánh càng ngày càng không thể hiểu nổi Phương Hằng.

“Phương Hằng, gia nhập Hắc Bảo, chúng ta có thể giúp ngươi giải quyết vấn đề về Liên Bang, còn có thể giúp ngươi thuận lợi đạt được thắng lợi cuối cùng ở quận Bảy, hãy tin tưởng bọn ta, Hắc Bảo chỉ có thể mời những người chơi ưu tú nhất gia nhập.”

“Vậy sao? Ta vẫn là cảm ơn các người đã nhìn trúng.”

Phương Hằng bĩu môi, “Nhưng mà hiện tại ta rất ổn, không cần sự giúp đỡ của các ngươi.”

Ngô Tư Oánh cau mày.

Nàng cảm thấy Phương Hằng là đang cố gắng chống đỡ.

“Gia nhập Hắc Bảo, ngươi có thể nhận được nhiều sự hỗ trợ tài nguyên hơn, đối với ngươi chỉ có lợi không có hại….”

“Được rồi.” Phương Hằng vung tay cắt ngang nói: “Vẫn là câu nói đó, chúng ta cược một ván thế nào.”

Lại là vụ đặt cược đó!

Trong lòng Ngô Tư Oánh thầm lắc đầu.

Thực ra mà nói Phương Hằng là đang quan tâm tới công việc kinh doanh của mình.

"Nếu như ta có thể ngăn cản được Liên Bang, ngươi nói cho ta biết tin tình báo về nhiệm vụ chính cuối cùng với cái kia có liên quan gì, nếu như ta không trụ được nữa, các ngươi lại ra tay giúp ta ngăn cản Liên Bang, ta cũng sẽ thuận thế gia nhập Hắc Bảo của các ngươi, như thế nào? Suy nghĩ một chút về đề nghị này đi?"

"Ngươi nghĩ thông suốt rồi, một khi Liên Bang thật sự bắt đầu động thủ phát động tổng tiến công đánh vào Quân đoàn Thập Hoang Giả, đến lúc đó bọn ta cũng không nhất định có thể giúp được ngươi."

"Dĩ nhiên." Phương Hằng gật đầu: "Ta rất tự tin, bọn họ không có khả năng thắng được."

Ngô Tư Oánh nhìn Phương Hằng chằm chằm.

Nàng thật tò mò, Phương Hằng đến tột cùng là lấy ở đâu ra sự tự tin như vậy.

Hắn có thể chống đỡ được cả quận Bảy của Liên Bang?

Sau khi suy nghĩ cẩn thận một phen, Ngô Tư Oánh đưa ra kết luận cuối cùng.

Vụ cá cược này đối với nàng mà nói chỉ có lợi mà không có hại.

Phương Hằng đã xác định rõ là đã từ chối gia nhập Hắc Bảo.

Giả như Phương Hằng thật sự có thể đủ sức ngăn cản được Liên Bang, như vậy Phương Hằng sẽ càng không chọn gia nhập Hắc Bảo của bọn họ, thậm chí việc Phương Hằng nắm quyền kiểm soát cả quận Bảy cũng chỉ còn là vấn đề thời gian.

Đưa cho hắn một tin tình báo về nhiệm vụ chính cũng không thể thay đổi được gì, đối với Hắc Bảo mà nói cũng không có ảnh hưởng gì.

Nhưng thông tin về nhiệm vụ chính này đối với Phương Hằng mà nói thì chính là đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi, cũng giống như đưa cho Phương Hằng một ân huệ.

Nếu Phương Hằng không thể chống lại được Liên Bang, vậy thì Hắc Bảo bọn họ thắng vụ cá cược này rồi, thuận lợi thu Phương Hằng vào dưới trướng.

Ngô Tư Oánh gật đầu nói: "Được thôi, chúng ta đánh cuộc này một phen, có điều ta cũng có một điều kiện."

Ánh mắt Phương Hằng sáng lên: "Ngươi nói đi."

"Bất luận kết quả như thế nào, ngươi cũng nợ Hắc Bảo một ân tình."

"Thành giao!"

Bình Luận (0)
Comment