Mạc Giang Hà khen ngợi một câu, chỉ vào hoành phi trên đầu, “Nhìn thấy chưa, sau khi học xong, thiên hạ vô địch.”
Thiên hạ vô địch sao…
Phương Hằng cảm thấy Mạc Giang Hà có hơi chém gió rồi.
Có điều tùy việc mà xét, nhưng thấy phong ấn nỗi sợ mà Mạc Giang Hà nói vừa nãy, Phương Hằng cảm thấy vô cùng ngầu.
“Được, nếu như ngươi muốn học, vậy ta sẽ nói tỉ mỉ.”
“Điều kiện nhập môn học tập nền tảng phong ấn có ba điều, thứ nhất, chỉ số ngộ tính, thứ hai, tinh thần lực, thứ ba, sinh mệnh lực.” Mạc Giang Hà nói rồi, ánh mắt quét qua mặt Phương Hằng, “Ngoại trừ như thế, thuật Phong Ấn còn là một trò đốt tiền, không có tiền thì cũng đừng học nữa.”
“Thấy thế nào? Có phải là rất khó không? Ngoài ra, thiên phú cũng là vô cùng quan trọng, sân vận động từ lúc bắt đầu tuyển sinh đến bây giờ, một năm cũng chỉ có một hai người như vậy có thể chính thức nhập môn, bước vào giai đoạn người mới, ngươi phải suy nghĩ kỹ.”
Phương Hằng gật đầu, “Chú bảy, ta đã nghĩ rồi, ta muốn học.”
“Đắt thì đắt, khó thì khó, sau khi học xong, thuật Phong Ấn thiên hạ vô địch.” Mạc Giang Hà lại giơ tay ra chỉ về phía đám người ngồi ở dưới, “Những người này, bất kể một ai đứng ra, trong trò chơi cấp bậc trung bình và cao đều là một cánh tay đắc lực của các thế lực lớn, một trụ cột trong công hội trò chơi lớn.”
“Phó hội trưởng của công hội Thanh Hà mặc áo màu trắng kia, bá chủ một phương trong trò chơi cao cấp, lão già kia, một mình hắn độc quyền phong ấn kế sinh nhai của toàn bộ khu ba, tên mặt rỗ ngồi ở góc kia, đừng thấy hắn vẫn luôn trốn ở góc, hắn là người ám sát bộ trưởng trong trò chơi cao cấp của Liên Bang, người chết trong tay hắn đếm không xuể…”
Phương Hằng tuy rằng không quen biết, nhưng sau khi nghe xong cũng hơi bất ngờ.
Nhìn thoáng qua một cái là biết toàn bộ tình hình.
Thực lực của nhà họ Mạc trong trò chơi không phải là một trụ sở hay là một công hội trò chơi bày ra bên ngoài sáng, bọn họ dùng một phương thức khác thâm nhập vào các ngóc ngách của trò chơi.
Vài câu nói ngắn ngủi, đến cả Mạc Gia Vĩ nghe xong cũng có hơi sục sôi nhiệt huyết, dường như sau khi hắn học xong cũng có thể bay thẳng lên trời vậy.
Mạc Gia Vĩ nuốt một ngụm nước bọt, hỏi: “Chú bảy, ngươi cảm thấy bây giờ ta học phong ấn còn kịp không?”
“Ngươi thì thôi đi, không có nghị lực, cho ngươi cũng lãng phí.”
“Đừng chứ, ta có thể mà, ngày mai ta lại đưa rượu đến cho ngươi.”
“Vậy cũng được.”
Mạc Giang Hà thấy vui, thuận miệng đồng ý luôn.
Nói rồi, trong tay hắn xuất hiện hai mảnh giấy to cỡ bàn tay, đưa đến cho hai người Phương Hằng và Mạc Gia Vĩ.
“Nào, cầm lấy.”
Phương Hằng giơ tay ra.
Vào thời khắc tiếp xúc đến tờ giấy, trên giác mạc hiện ra một hàng nhắc nhở của trò chơi.
‘Nhắc nhở: Người chơi thu thập được vật phẩm đặc biệt - Phong Ấn chi linh’.
Vật phẩm: Phong Ấn chi linh.
Giải thích: Sau khi kết nối có thể học tập nền tảng thuật Phong Ấn.
‘Nhắc nhở: Chỉ số lĩnh ngộ cơ sở của người chơi vượt quá mười điểm, ý chí cơ sở vượt quá mười điểm, thỏa mãn yêu cầu, có thể tiến hành kĩ năng - học tập kĩ năng Phong Ấn cơ sở’.
‘Nhắc nhở: Người chơi cần phải tiêu tốn một trăm điểm Chủ Thần để tiến hành học tập, có tiêu không?”
Còn phải tiêu đến điểm Chủ Thần…
Phương Hằng nghĩ đi nghĩ lại, lựa chọn là có.
Tờ giấy hòa tan trong tay Phương Hằng, tay chảy trong tay, từ từ chảy vào ấn kí trên mu bàn tay của Phương Hằng.
Mạc Giang Hà chú ý đến sự biến hóa của tờ giấy, nheo mắt lại âm thầm.
Mạc Gia Vĩ ở một bên khác lại khác, tờ giấy lại lốc cháy thành tro ngay trong tay.
Giống nhau là, hai người đều đồng thời rơi vào trạng thái ngây người, bên trong đồng tử phản chiếu ra hai ngọn lửa bốc cháy.
Mạc Giang Hà nhìn thấy rõ ràng, màu sắc của ngọn lửa trong mắt tượng trưng cho ngọn lửa căn nguyên của người chơi.
Ngọn lửa căn nguyên trên một mức độ nào đó cũng đại diện cho thiên phú của người chơi trong thuật Phong Ấn.
Từ màu sắc thấy được, thiên phú của Mạc Gia Vĩ là bình thường, còn thiên phú của Phương Hằng là cực yếu.
Điều này có nghĩa hai người bọn họ đều không thể phát triển lâu dài trong thuật Phong Ấn.
Một lát sau, Phương Hằng tỉnh lại trước.
Hắn cảm thấy vừa rồi hình như đã trôi qua rất lâu, một khoảng lớn kí ức hỗn loạn khắc sâu trong đầu hắn, vô cùng sắc nét, chỉ cần suy nghĩ một cách đơn giản là có thể tìm thấy thông tin có liên quan trong nháy mắt.
Đồng thời, từng hàng nhắc nhở của trò chơi hiện lên trên võng mạc.
‘Nhắc nhở: Người chơi thu hoạch được kỹ năng - Thuật Phong Ấn cơ sở’.
‘Nhắc nhở: Cường độ thiên phú thuật Phong Ấn ban đầu của ngươi là 23.1 (rất yếu)’.
‘Nhắc nhở: Ngươi không thích hợp tu luyện thuật Phong Ấn, kiến nghị lựa chọn cái khác để tiến hành tu luyện’.
Kỹ năng: Phong Ấn cơ sở (level 11).
Giải thích kỹ năng: Kỹ năng này có thể tăng lên đến cấp cao nhất level 10, sau khi cấp bậc tăng lên đến cấp mười, ngươi có thể thử nâng cấp kỹ năng.
Giải thích kỹ năng: Đem vật phẩm tiến hành phong ấn vào đặc biệt chế tác lá bài, tỉ lệ phong ấn, xác suất phong ấn thành công, thời gian duy trì cùng cấp bậc kỹ năng, trạng thái trước mắt, các thuộc tính cơ sở trước mắt của người chơi có liên quan. (cấp bậc trước mắt không thể nào tiến hành phong ấn lâu dài).
Phương Hằng kiểm tra nhắc nhở của trò chơi, dung hợp luồng tin tức chảy vài trong đại não.