Phương Hằng nheo mắt nhìn xung quanh cả phòng lần nữa.
Lúc hắn thăm dò trước đây rõ ràng đã rất cẩn thận.
Lẽ nào là...
Khung ảnh?
Ánh mắt của Phương Hằng tập trung lên tấm ảnh trên tường.
Trong phim thường diễn như vậy.
Vẫn còn nhớ trước đây trong diễn đàn cũng có bài viết dạng này, một vài két sắt được giấu trong phòng.
Sau khung ảnh chính là một trong những nơi giấu đồ.
Phương Hằng đi đến trước khung ảnh treo trong phòng viện trưởng, dời khung ảnh ra.
Quả nhiên, phía sau khung ảnh lộ ra một két sắt.
“Phiền phức rồi, không biết mật mã.”
Phương Hằng thử dùng búa đá đập két sắt một cái.
“Đùng!”
Một âm thanh trầm đục vang lên.
‘Nhắc nhở: Ngươi tạo nên 7 điểm tổn thương cho két sắt kim loại’.
Trong mắt Phương Hằng hiện lên từng tia máu thật dài.
Độ bền của két sắt đủ 2 vạn, cho dù bất kể hao tổn dùng shotgun, dùng phân thân zombie không ngừng cào lên cũng gần phải tốn thời gian cả một ngày mới có thể phá ra được.
Chỉ có tìm thấy mật mã mới có thể nhanh chóng mở két sắt ra.
“Nghĩ lại, người chơi bình thường không có shotgun và phân thân zombie giống như ta, căn bản không thể nào phá két sắt ra được.”
“Trò chơi sẽ không thiết lập nhiệm vụ buộc chết như vậy chắc chắn sẽ có gợi ý.”
Phương Hằng bình tĩnh suy nghĩ tìm kiếm tài liệu đọc có khả năng tồn tại trong phòng.
Không hề có.
Vậy chỉ đành thử vận may thôi.
“12345.”
Sai!
“1024.”
Sai!
“Đoàn kỵ sĩ Hắc Ám.”
Sai!
“Veron (tên của viện trưởng).”
Sai!
“Virus T.”
Sai!
Phương Hằng gãi đầu.
Rốt cuộc là gì chứ? Lẽ nào gợi ý không nằm ở đây?
Bất tri bất giác đã trôi qua hơn mười phút, Phương Hằng vẫn chẳng thu hoạch được gì cả.
Hắn bình tĩnh lại đi đến giữa phòng tìm kiếm một lượt lần nữa.
Đúng rồi!
Phương Hằng nghĩ đến gì đó.
Máy vi tính!
Trên bàn làm việc của viện trưởng có một cái máy tính.
Nói không chừng bên trong sẽ có thông tin liên quan đến mật mã!
Nhưng không có nguồn điện trước mắt không thể mở máy tính được.
Nguồn điện!?
Bộ máy phát điện?
“Đm!”
Liên kết lại với nhau!
Phương Hằng nheo mắt lại sờ cằm bắt đầu suy tư.
Nhiệm vụ lần này có thể phải mở máy phát điện trước mới có thể mở được máy tính.
Lại thông qua máy tính có được mật mã của két sắt!
Vậy nhiệm vụ tiếp sau đây chắc hẳn là nghĩ cách sửa bộ máy phát điện khiến nó phát điện lần nữa!
Còn tại sao Lão Hắc muốn phá hủy bộ máy phát điện...
Có lẽ hắn không muốn người khác hoàn thành nhiệm vụ của Đoàn kỵ sĩ Hắc Ám?
Phương Hằng cảm thấy bản thân đã đoán đúng phân nửa.
Hắn đang muốn quay lại tầng hầm thì phát hiện ghi chép trò chơi sáng lên một cái.
‘Nhắc nhở: Radio cầu sinh của ngươi nhận được một tin tức khẩn cấp’.
Hả?
Phương Hằng dừng chân lại mở radio cầu sinh ra xem.
Hạo Châu: Phương Hằng, bên ngươi thế nào rồi? Ta đã tìm thấy vị trí của bộ máy phát điện và còn phát hiện một vài thứ nữa.
Hạo Châu cũng phát hiện vấn đề của máy phát điện?
Hắn lập tức trả lời tin nhắn cho Hạo Châu.
Phương Hằng: Ta lập tức quay trở lại.
Nhanh chóng quay lại phòng bộ máy phát điện ở tầng một.
Mấy người Hạo Châu đang ở trước bộ máy phát điện nghiên cứu gì đó.
“Phát hiện được gì rồi?”
“Phương Hằng ngươi quay về thật đúng lúc, qua đây xem, bọn ta phát hiện bộ máy phát điện đang chạy.”
“Hửm? Ngươi nói cái gì?”
Phương Hằng sửng sốt.
Bộ máy phát điện đang chạy?
Lúc nãy hắn còn đang nghĩ làm thế nào để khuyên Hạo Châu thử mở bộ máy phát điện.
Thế mà bây giờ Hạo Châu lại nói với hắn bộ máy phát điện đang chạy?
Cái này hoàn toàn không giống với phán đoán trước đây của hắn.
Phương Hằng nhất thời có hơi sững sờ.
Hắn thử gỡ bỏ mạch suy nghĩ, hỏi: “Ngươi đang nói bộ máy phát điện hoàn hảo? Vẫn còn đang chạy? Vậy tại sao cả tòa không có điện?”
Khunka đang ở phía sau nghiên cứu mạch điện ló đầu ra giải thích với Phương Hằng.
“Vừa nãy ta đã nghiên cứu bộ máy phát điện, phát hiện bộ máy phát điện ở đây không phải cung cấp nguồn điện cho toà nhà chính.”
Phương Hằng lại sửng sốt cảm thấy càng kỳ lạ, truy hỏi tiếp: “Không phải toà nhà chính? Vậy thì ở nơi nào nữa chứ?”
“Không chắc chắn, đường đi của mạch điện hình như thông xuống phía dưới.”
“Phía dưới?” Hạo Châu cũng chau mày lại, hắn lấy bản đồ bệnh viện vừa tìm thấy được ra cẩn thận quan sát.
“Bên dưới bệnh viện chỉ có nhà xác.”
Nhà xác?
Trên gương mặt của các thành viên trong tiểu đội đều lộ ra nét kỳ quặc.
Sao một trò chơi cầu sinh tận thế êm đẹp bỗng chốc lại trở nên hơi đáng sợ thế này?
Phương Hằng cũng thắc mắc.
Bộ máy phát điện dự phòng của bệnh viện ưu tiên đảm bảo cung cấp nguồn điện cho nhà xác là ý nghĩ gì vậy?
Đề phòng xác chết biến đổi?
Cũng chưa từng nghe nói độ ấm có liên quan đến truyền nhiễm zombie...
Phương Hằng ngẩng đầu hỏi: “Khunka, ngươi có cách thay đổi mạch điện không, ví dụ như bộ máy phát điện cung cấp điện cho toà nhà chính?”
“Ơ… ngược lại cũng có thể thử. Nhưng mà cấp bậc kỹ năng của ta quá thấp, làm như vậy ít nhất phải tốn ba tiếng đồng hồ.”
Được thôi!
Xem ra phán đoán trước đây phần lớn là sai rồi.
Phương Hằng xóa bỏ một đáp án sai.
“Đã hỏi Lão Hắc chưa? Hắn nói như thế nào?”
Lệ tỷ lắc đầu.
“Lúc nãy ta đã hỏi rồi, Lão Hắc vẫn chưa trả lời.”
Khumpa vẫn luôn không lên tiếng nãy giờ bỗng nói: “Cũng có khả năng là không muốn trả lời.”
Mọi người lại im lặng một lần nữa.
Hạo Châu vỗ tay thu hút ánh mắt của mọi người.
“Phấn chấn lên, mọi người có thể có vài nghi vấn với nhiệm vụ lần này, nói thật ta cũng vậy.”
“Những nghĩ kỹ lại máy phát điện có ở trong trạng thái khởi động hay không chẳng có khác biệt gì với chúng ta.”
“Chúng ta là lính đánh thuê, hoàn thành nhiệm vụ là mục tiêu hàng đầu. Tóm lại, năm mươi phút sau bắt đầu chuẩn bị rút lui.”
Mọi người đều không lên tiếng phản đối.
Lời nói của Hạo Châu không hề sai.
Dù sao thì Lão Hắc nói chỉ cần phá hủy máy phát điện mà thôi, không hề nói đến vấn đề máy phát điện đang chạy hay đã tắt.
Phương Hằng càng cảm thấy nhiệm vụ của Lão Hắc có liên quan đến nhiệm vụ huyết thanh virus T trong tay mình.
Nhất định phải xuống tầng hầm xem.
“Vẫn còn chút thời gian, ta muốn xuống dưới xem một chút, có ai muốn đi cùng ta không?”
Thành viên tiểu đội đều nhìn nhau.