Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy (Dịch)

Chương 75 - Chương 78: Nhà Xác

Chương 78: Nhà xác

Không có ai hưởng ứng.

Hạo Châu khuyên: “Phương Hằng, chẳng có cái bắt buộc này. Chúng ta chỉ cần phá hủy bộ máy phát điện hoàn thành nhiệm vụ là được, không cần phải gây thêm chuyện.”

“Ta đi một mình là được, ta sẽ cố gắng quay lại trong vòng năm mươi phút, vẫn như trước đây nếu không quay lại kịp thì đừng lo cho ta.”

“Đợi đã, ta đi với ngươi đến đó nhiều hơn một người sẽ an toàn hơn.”

Khumpa đứng ra.

“Cảm ơn ngươi cách đây không lâu đã cứu em của ta, anh em bọn ta không muốn nợ ân tình của người khác.”

“Được.”

Có hơn một người hưởng ứng, càng an toàn hơn một chút.

Phương Hằng hoàn toàn đồng ý cùng Khumpa rời khỏi phòng máy phát điện đi xuống nhà xác.

“Thật ra ta cũng cảm thấy nhiệm vụ này khá kỳ quái.”

Đi đến hành lang xuống một tầng bên dưới, Khumpa phá vỡ sự im lặng đưa cho Phương Hằng một tờ giấy A4.

“Cái này ta phát hiện lúc lục soát ban nãy, dán trên tủ ở phòng sửa chữa.”

Phương Hằng nhận tờ giấy xem.

‘Nhắc nhở công việc: Các nhân viên bảo vệ vui lòng chú ý, xét thấy gần đây liên tiếp xảy ra nhiều chuyện ngoài ý muốn, làm ơn nhất định đảm bảo hơi lạnh nhà xác ở tầng hầm mở hai mươi bốn tiếng đồng hồ, hơn nữa thành lập đội kiểm tra xoay ca hai mươi bốn giờ.’

‘Chú thích: Nhiệt độ bên trong nhà xác nhất định phải dưới 0 độ, nhiệt độ tủ lạnh dưới -28 độ’.

Phương Hằng xem kỹ nội dung trên giấy A4 một lượt, nhỏ giọng lẩm bẩm.

“Chỉ xem nội dung hình như chẳng có vấn đề gì.”

“Ừm.” Khumpa cũng gật đầu: “Bên trong phòng chỉ có một tờ giấy này cũng không biết ‘sự việc ngoài ý muốn liên tiếp xảy ra’ viết trong giấy là chỉ cái gì.”

Lối vào của tầng hầm ở bên cạnh thang máy hành lang.

Bởi vì mất đi nguồn điện cung ứng nên thang máy cũng mất đi hiệu lực.

Hai người thuận tay giải quyết mấy con zombie chắn đường tiến vào tầng hầm.

Bên phải tầng hầm có một lối đi dẫn vào nhà xác.

Bên trái lại dẫn vào hướng bãi đậu xe dưới trong lòng đất.

Cửa sắt ở lối đi dẫn đến bãi đậu xe đã hạ xuống chặn đường đi lại hoàn toàn.

Phương Hằng và Khumpa trao đổi ánh mắt với nhau cùng tiến vào lối đi.

Nhà xác ở cuối lối đi.

Bảng hướng dẫn lối đi khẩn cấp trên cửa phòng vẫn phát sáng.

Bộ máy phát điện dự bị quả nhiên cung cấp nguồn điện cho nhà xác.

“Đây là cái gì?”

Đi đến cửa nhà xác Phương Hằng để ý đến một tờ giấy dán trên cửa chính nhà xác.

‘Thông báo khẩn cấp: Bởi vì nhà xác thường xuyên xuất hiện vấn đề, tạm thời dừng sử dụng, tiến vào trạng thái tu sửa khẩn cấp.’

‘Thời gian tu sửa, nhà kho lầu hai bệnh viện trở thành phòng dự bị tạm thời, trong tình huống bình thường thi thể trực tiếp đưa đến nhà tang lễ.’

Phương Hằng gãi tóc.

Nhà xác thường xuyên xảy ra vấn đề?

Hắn cảm thấy bản thân mơ hồ hình như bắt được thứ gì đó, trong chốc lát nghĩ không quá rõ ràng.

Phương Hằng quay đầu nhìn Khumpa.

Trên gương mặt của người phía sau cũng là nét hoang mang như vậy.

Khumpa nhỏ giọng nhắc nhở: “Vào trong trước xem sao?”

“Ừm.”

Phương Hằng tiến lại gần cửa chính nghiêng tai qua thử nghe động tĩnh bên trong nhà xác.

Bên trong cửa chính lại yên tĩnh lạ thường.

Phương Hằng lại thử đẩy cửa vào.

Không mở ra được.

Trên bức tường bên trái nhà xác có một ổ cắm thẻ có thể cắm vào.

Phương Hằng nhớ lại thẻ từ vừa lục soát được ở phòng viện trưởng.

‘Vật phẩm – thẻ từ của viện trưởng’

Loại hình: Tạp vật.

Chú thích: Thẻ từ của viện trưởng bệnh viện xã trấn Hi Vọng, mặt chính có ảnh công tác của viện trưởng, ngươi có thể phân nó thành nhựa bỏ đi.

Phương Hằng thử cắm thẻ từ vào ổ cắm.

“Ting! Kiểm chứng thông qua, chào mừng ngươi viện trưởng Veron.”

“Cạch cạch.”

Cửa lớn nhà xác tự động mở ra trước mặt Phương Hằng.

Một luồng khí lạnh từ bên trong nhà xác phà ra.

Nhiệt độ điều hòa bên trong nhà xác mở rất thấp, bên trong còn sáng ánh đèn âm u.

Một tay Phương Hằng nâng shotgun lên đứng ngay cửa ra vào định thử xem xét rõ ràng tình hình bên trong nhà xác.

Bên trong nhà xác vô cùng hỗn loạn, xung quanh nhiễm đầy vết máu.

Liếc mắt nhìn qua còn có hơn mười cỗ thi thể nằm ngổn ngang trên mặt đất.

Đều đã chết rồi?

Phương Hằng cúi đầu nhìn hai thi thể gần bên cạnh cửa nhất.

Từ phần cổ của bọn nó trở lên đều không thấy đâu, chỗ cái cổ là một mảng máu thịt lẫn lộn.

Vì xác chết biến đổi nên mới bị người ta cho nổ đầu sao?

Cách xử lý cũng rất chuyên nghiệp.

Phương Hằng mấp máy môi, hắn và Khumpa hai người cẩn thận cùng bước vào trong phòng, đứng ở trong phòng cẩn thận tìm kiếm.

“Phương Hằng, zombie ở nơi này đều mất đầu, xem ra đã bị người ta xử lý.”

Khumpa cũng đã phát hiện điều bất thường của các thi thể, hắn quỳ xuống tỉ mỉ kiểm tra xác chết.

“Ể?”

“Làm sao vậy?”

“Rất kỳ lạ, hình dạng vết thương trên cổ của thi thể rất kỳ lạ, cảm giác như không phải bị người ta chặt đứt cũng không giống với bị súng bắn.”

Trên mặt Khumpa càng lộ ra nét nghi ngờ: “Càng giống với từ trong nổ ra ngoài hơn.”

“Cái gì? Ngươi nói là nó tự nổ sao?”

Phương Hằng cau chặt mày lại, hắn vẫn chưa kịp xem xét đến bước này bỗng nhiên trong lòng nhảy lên một cái.

Hắn cảm thấy được một cảm giác vô cùng nguy hiểm, bỗng nhiên nghiêng đầu ánh mắt tập trung lên tấm cửa sắt bên cạnh nhà xác.

Kỹ năng nhận biết nguy hiểm xuất hiện rồi!

Phương Hằng lập tức giơ shotgun lên nhắm vào cánh cửa nhỏ nhìn chằm chằm vào nó.

Phía sau cánh cửa rốt cuộc có thứ gì?

Cho dù khi gặp zombie dị hóa Phương Hằng cũng chưa từng xuất hiện cảm giác nguy hiểm mãnh liệt thế này.

Khumpa nhìn thấy nét mặt Phương Hằng bỗng chốc thay đổi vô cùng nghiêm túc thì cũng lập tức đứng dậy, đứng bên cạnh Phương Hằng bày ra tư thế chiến đấu.

Hắn nhỏ giọng hỏi: “ Sao vậy?”

“Một kỹ năng của ta, ta cảm giác được sau cánh cửa đó rẩt kỳ lạ.”

Phương Hằng nhỏ giọng đáp.

“Đùng..”

Một âm thanh vô cùng nhẹ vang lên.

Ngọn đèn trên đầu hai người bỗng tắt.

Cả nhà xác trong nháy mắt trở nên vô cùng tối tăm.

Cúp điện rồi?

Trong lòng Phương Hằng hơi kinh ngạc, nhanh chóng lui về sau hai bước, lấy đèn pin chiếu sáng phía trước.

Khumpa cũng lấy đèn pin rọi xung quanh.

Bình Luận (0)
Comment