Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy (Dịch)

Chương 82 - Chương 85: Nổ (2)

Chương 85: Nổ (2)

Chật vật mãi mới đến được cổng chính của bãi đậu xe ở tầng hầm. Phương Hằng dùng một cú đấm đập vỡ cửa kính và xoay thiết bị đóng khẩn cấp trong buồng kính.

Cánh cổng sắt cuốn từ từ hạ xuống.

Hạo Châu và những người khác nhanh chóng di chuyển đến phía bên kia của cửa cuốn.

“Phương Hằng, phải sống sót trở ra.”

“Đừng lo, cứ để đó cho ta.”

Phương Hằng giơ ngón tay cái lên với Hạo Châu.

“Rầm!” Cửa nhà kho đã đóng lại hoàn toàn.

Hạo Châu nhìn thấy Phương Hằng biến mất khỏi tầm mắt của mình hoàn toàn, vội đóng cửa sắt bên ngoài, phất tay nói: "Đi! Chúng ta rút lui!”

Ở bên kia cửa sắt, Phương Hằng lại chuyển trọng tâm vào súng phun lửa.

Hắn quay đầu lại, nhìn một đám zombie đông đúc.

Sau khi thoát khỏi phạm vi màn chắn cảm giác của Lệ tỷ, lũ zombie ngay lập tức chú ý đến Phương Hằng và lao về phía hắn một cách điên cuồng.

Bãi đậu xe tương đối trống trải, zombie chen chúc nhau thành một đám đông đen nghịt, rất thích hợp để dùng súng phun lửa tập trung.

“Thứ này tốt thì tốt, nhưng đốt tiền quá!”

Phương Hằng thì thào, hắn lại kích hoạt súng phun lửa tập trung.

“Bùm!”

Súng phun lửa tập trung phun ra ngọn lửa nhiệt độ cao màu xanh lam.

Ngọn lửa đã nuốt chửng các zombie trong chốc lát.

Các zombie lần lượt bốc cháy, lần lượt ngã xuống trước mặt Phương Hằng.

Phương Hằng đi về phía lối đi tầng một trong khi liên tục điều khiển súng phun lửa để giết người.

Chờ đến khi nhiệt độ của vòi phun của súng phun lửa tập trung đạt 100%, 70% đến 80% zombie trong toàn bộ hội trường đã ngã xuống.

‘Nhắc nhở: Ngươi đã tiêu diệt zombie thông thường x1225, nhận được 2230 điểm sinh tồn, thu được mảnh vỡ tinh thạch tiến hóa x214 và nhận được giá trị kinh nghiệm thành thạo vũ khí là 810’.

Phương Hằng giết đến cầu thang ở tầng hầm, lấy ra một cái bình đốt từ ba lô của mình ra, ném nó về phía có những zombie dây leo đang tụ tập ở phía bên trái của lối đi.

"Bùm! Bùm!"

Bình đốt vỡ tan.

Một ngọn lửa nhỏ cháy trên mặt đất.

Sát thương của bình thiêu đốt là sát thương liên tục, nhưng sát thương tức thời ít hơn nhiều so với súng phun lửa tập trung.

Mặc dù những zombie dây leo bị thương bởi bình đốt và cơ thể của chúng đang bốc cháy, nhưng chúng vẫn loạng choạng bước ra khỏi khu vực cháy và lao về phía Phương Hằng.

Ngọn lửa lại làm tăng nhiệt độ môi trường xung quanh.

Nhiều zombie dây nho vẫn ở bên trong nhà xác bị thu hút bởi sự di chuyển bên ngoài, chúng đi nghiêng ngả ra khỏi nhà xác.

Phương Hằng ném hai bình đốt vào hành lang, làm giảm thêm lượng máu của những zombie dây leo đang rời khỏi nhà xác.

“Gần đến nơi rồi, nếu vậy chờ một chút nữa là có thể cho nổ tung tất cả bọn chúng.”

Phương Hằng tự lẩm bẩm.

“Cùng lắm là chờ một chút nữa rồi lại ra tay.”

Đoán chừng đã sắp hết thời gian, Phương Hằng quay người lao vào cầu thang phía sau rồi đi thẳng lên lầu một.

Phương Hằng liên tục ấn vào công tắc của gói thuốc nổ nhỏ đã cài trước đó.

Sau đó nhanh chóng né vào căn phòng đã chuẩn bị trước ở cuối tầng một.

Theo những gì hắn và Hạo Châu đã thảo luận trước đó, một khi thuốc nổ phát nổ, ngoại trừ phòng đặt máy phát điện, lực sát thương bên trong toàn bộ thông đạo sẽ là mạnh nhất.

Theo hướng dẫn của Hạo Châu, Phương Hằng trốn trong góc, đội mũ bảo hiểm lên và thầm đếm ngược trong lòng.

...

"Bùm! Bùm! Bùm!"

Sau khi năm phút đếm ngược trôi qua, một vụ nổ dữ dội xảy ra sau lưng Hạo Châu và những người khác, những người đang cố gắng chém giết ra một đường máu giữa đám zombie.

Những zombie vốn cố thủ trong thị trấn bị ảnh hưởng bởi vụ nổ lớn, chúng quay đầu lại và tập trung về hướng phát ra âm thanh.

Số lượng zombie xung quanh Hạo Châu bắt đầu giảm mạnh.

Lệ tỷ nghiêm nghị nói: “Kết giới cảm giác có thể tồn tại trong 1 phút nữa.”

Mọi người đều cảm thấy nhẹ nhõm khi nghe điều đó.

Theo tình hình hiện tại, một phút đủ để họ rời khỏi phạm vi của nhóm zombie dày đặc này.

Khi đó, họ có thể rời khỏi thị trấn một cách an toàn ngay cả khi không có kết giới cảm giác.

Phương Hằng ngồi xổm ở một góc trong căn phòng cuối lầu một.

Để bảo đảm an toàn, hắn còn mang theo mũ bảo hiểm xe máy.

Toà nhà rung lắc dữ dội, những mảnh đá vụn từ trần nhà không ngừng rơi xuống.

Tiếng nổ cực lớn thậm chí khiến cho Phương Hằng xuất hiện tình trạng ù tai trong thời gian ngắn.

"Cái tên Hạo Châu này, đã bảo trốn ở đây là an toàn nhất, thế mà động tĩnh vẫn lớn như vậy..."

Sau khi cả toà kiến trúc trải qua một trận rung lắc, Phương Hằng vịn vào vách tường đứng lên.

Mở cánh cửa của căn phòng ra.

Trong thông đạo ngoại giới là một mớ hỗn độn.

‘Nhắc nhở: Ngươi đã giết chết zombie dây leo ký sinh thể x62, ngươi có được mẫu vật zombie dây leo ký sinh thể 151, ngươi đạt được điểm số cầu sinh 3720 điểm’.

‘Nhắc nhở: Hiện tại ngươi đã tích luỹ được mẫu vật zombie dây leo ký sinh thể x153, hiện tại mức độ hoàn thành nhiệm vụ 306%’.

Ha ha ha ha!

Lời to!

Kế hoạch tiến hành cực kỳ thuận lợi.

Vụ nổ được thiết lập trước đã một mẻ tóm gọn hết zombie dây leo ký sinh thể trong thông đạo!

Nhìn thấy số liệu trong ghi chép trò chơi, tâm trạng của Phương Hằng vô cùng tốt.

Tính cả hai phần huyết thanh virus T, hoàn thành 200% điểm kinh nghiệm cơ sở, mức độ hoàn thành nhiệm vụ phụ 306%.

Tính toán sơ qua, cho dù bây giờ rời đi, hắn cũng có thể đạt được 12200%*300%, cũng tức là có được phần thưởng nhiệm vụ ước chừng gấp 12 lần!

Nhưng Phương Hằng không định dễ dàng rời đi như vậy.

Đây mới đã thấm vào đâu?

Bên trong thông đạo, zombie dây leo ký sinh thể phần lớn đã gục ngã thành một bãi.

Trên mặt đất còn có thể thấy được rất nhiều tinh thạch tiến hoá sáng lấp lánh.

Tinh thạch cấp một!

Phương Hằng liếc mắt qua liền thấy được tinh thạch cấp một màu tím trong đó, vươn tay về phía trước.

Tinh thạch trên mặt đất ngay lập tức bay vào trong lòng bàn tay Phương Hằng.

‘Nhắc nhở: Ngươi có được tinh thạch tiến hoá hoàn chỉnh x52, ngươi có được tinh thạch tiến hoá cấp một x4’.

Xuất hiện rồi!

Tinh thạch tiến hoá cấp một!

Chỉ có giết chết zombie dị hóa ở cấp hai và cấp hai trở lên mới có xác suất ra được!

Phương Hằng cầm trong tay một mảnh tinh thể màu tím to cỡ ngón cái quan sát.

Bình Luận (0)
Comment