“Thần tích? !” Nghe thấy cái tên này, trong lòng Phương Hằng khẽ động, bỗng chợt lại thấy hứng thú, hướng về phía Lý Thiếu Cường: “Chúng ta nói cái này.”
“Hả? Nói cái gì?” Lý Thiếu Cường vẻ mặt khó hiểu: “Thần tích chính là thần tích thôi, một cái biệt danh mà thôi, sao thế? Chỗ nào không đúng sao?”
“Bỏ đi, không có gì, tiếp tục đi.”
Xem ra Lý Thiếu Cường không hề biết thần tích là một loại thuộc tính đặc biệt có trong trò chơi.
Phương Hằng nhún vai, tiếp tục đi về phía trước.
Đồng thời, hắn bắt đầu ghi nhớ vị trí tuyến đường của cả mê cung.
Chợt, đám người dừng lại.
Phía trước chỗ ngã rẽ.
Dưới sự chiếu sáng của lửa hồn, một cái bóng mờ nhạt có thể nhìn thấy rõ ràng.
Là thể linh hồn!
Đám người bỗng chốc đề cao cảnh giác.
Ngoài việc nhìn không rõ mặt, thể linh hồn đã có một phần bộ dạng trước lúc chết.
Phương Hằng có thể phân biệt được trên người nó mặc áo giáp, thậm chí còn có thể nhìn rõ trên tay nó cầm một thanh thái đao.
Thể linh hồn cũng chú ý đến đám người Phương Hằng, hắn chầm chậm quay đầu nhìn ba người, sau đó bay nhanh đến chỗ bọn họ.
“Hắn đến rồi, cẩn thận.”
Hai người Lý Thiệu Cường và Đàm Sóc đều có kinh nghiệm lý thuyết phong phú, nhưng bây giờ đều là lần đầu tiên gặp phải thể linh hồn thực sự, có hơi căng thẳng, đồng thời giương tên nỏ liên phát trong tay lên, ngắm chuẩn vào thể linh hồn.
Cho nên nói các học giả mới bắt đầu của Vong Linh đều không đồng ý đến nơi quỷ quái này.
Còn chưa học được bao nhiêu pháp thuật Vong linh học, đối phó với bọn họ chỉ có thể dựa vào man lực.
So sánh mà nói, Phương Hằng hoàn toàn là một Tiểu Bạch.
Hắn nhìn chằm chằm vào linh hồn sơ cấp bay đến kia.
So sánh với thể linh hồn trước kia, thể linh hồn sơ cấp nhìn có vẻ hút mắt hơn, còn có trang bị, phần thân nhỏ của nửa thân dưới trở xuống đều chìm vào một vùng hư vô.
Tốc độ di chuyển của nó không nhanh.
Thử xem thực lực của nó!
Các ngươi trước tiên đừng động đậy, để ta thử xem.”
Phương Hằng vẫy tay ra hiệu hai người Đàm Sóc lùi lại phía sau, bước lên trước vào bước, chuẩn bị một mình đối phó với thể linh hồn sơ cấp thử xem.
“Phương Hằng, nhất định phải cẩn thận, đừng miễn cưỡng.”
Hai người Lý Thiếu Cường nghe vậy đều lần lượt lùi về sau vài bước, nhắm cung nỏ vào linh thể.
Một khi xuất hiện vấn đề, bọn họ sẽ ngay lập tức ra tay, đảm bảo Phương Hằng không gặp nguy hiểm.
Thể linh hồn sơ cấp đánh về phía chính diện Phương Hằng, nó nâng thái đao trong tay lên.
“Soạt!”
Thái đao vẽ ra trong không trung một vệt sáng lạnh.
Phương Hằng nâng đại khảm đao trong tay lên, nhìn có vẻ tùy ý vung về phía trước.
Khảm đao đập lên trên thái đao.
“Rầm!!”
Trên màng nhĩ Lý Thiệu Cường cảm nhận được một luồng chấn động do va đập.
Trên thân đao có kèm theo man lực cực lớn phá tan thể linh hồn sơ cấp!
Thân thể của thể linh hồn sơ cấp nhìn có vẻ nhẹ nhàng, bị cú đánh này đá lui về khoảng hơn mười mét.
Trời đất?
Lực lượng thuộc tính chèn ép?
Hai người Lý Thiếu Cường và Đàm Sóc đứng vây xem trong lòng thấy kinh ngạc, nhìn nhau.
Thuộc tính lực lượng thật cao!
Đừng thấy thể linh hồn nhìn có vẻ nhẹ nhàng như không có sức lực, bọn họ đều có thực lực và kinh nghiệm chiến đấu của khi còn sống!
Vốn dĩ, bọn họ thông qua tài liệu của nội bộ Liên Bang đã biết Phương Hằng đã mở khóa tầng một, ở bên ngoài trò chơi cũng hưởng thuộc tính cơ sở gia tăng kèm theo trò chơi.
Cộng thêm thân phận song giới chủ khu bảy và khu tám.
Bọn họ đều có niềm tin vào thực lực của Phương Hằng, cho nên lần này mới để Phương Hằng đi đối phó với thể linh hồn sơ cấp thử.
Không ngờ rằng thuộc tính cơ sở trong trò chơi của hắn lại cao như vậy!
Phương Hằng nâng đại khảm đao lên, cũng không truy kích.
Hắn cẩn thận phán đoán cường độ của thể linh hồn sơ cấp.
Hình như… vẫn khá yếu?
Thể linh hồn bị cú đánh này làm tức giận rồi, sau khi điều chỉnh thân hình lại lần nữa nhào về phía Phương Hằng.
“Soạt!!”
Đối diện với thái đao đánh tới, Phương Hằng có ý muốn thăm dò một chút thuộc tính công kích của đối phương, cho nên lẩn trốn về phía sau, nâng cánh tay trái lên cố ý để thái đao làm bị thương.
“Xoẹt!”
Lưỡi đao vạch ra trên tay Phương Hằng một vết dài hẹp!
Phương Hằng tiện tay rút đao, một đao bổ về phía thể linh hồn.
“Xùy!!”
Đại khảm đao vạch ra một vết rách cực lớn trên người thể linh hồn, đồng thời lại một lần nữa đánh bay nó ra ngoài!
Vết thương trên người thể linh hồn nhanh chóng khôi phục như cũ cùng lúc nó bay ra ngoài.
Đồng thời, thể linh hồn cũng trở nên hơi mờ nhạt đi một chút.
Phương Hằng giơ tay trái lên, quan sát vết thương thái đao rạch ra.
“Ủa?”
Phương Hằng khẽ kêu một tiếng.
Nhận được ảnh hưởng hiệu quả từ kĩ năng thể bất tử, vết thương vốn dĩ dài khoảng ba mươi centimet nhanh chóng liền lại, trong nháy mắt chỉ còn lại là vết thương dài không đến hai centimet.
Nhưng mà, vết thương hai centimet này cuối cùng lại cứ mãi mà không thể liền lại.
Cúi đầu nhìn kĩ lại, trên vết thương lại có một lớp sương mù màu đen bao phủ.
Đây là…
Hiệu quả nguyền rủa?
Trong đầu Phương Hằng lập tức nhớ về kiến thức có liên quan đến Vong linh học.
Sinh vật thể Vong Linh có kèm theo hiệu quả nguyền rủa cái chết.
Một loại nguyền rủa, thông thường sẽ kèm theo trên miệng của vết thương.
Hiệu quả này thuộc về hiệu quả loại ma pháp, bởi thế không thể nào bị kỹ năng thể bất tử xóa bỏ, cho nên một bộ phận nhỏ cuối cùng của vết thương vẫn mãi mà không thể lành lại.