Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy (Dịch)

Chương 907 - Chương 908: Điều Tra Báo Cáo (2)

Chương 908: Điều tra báo cáo (2)

“Đúng vậy, lần này vì sự xuất hiện của Phương Hằng mà kế hoạch đã bị phá hủy hoàn toàn, nhưng theo tin tức mới nhất vừa lấy được, Dạ Kiêu đã nghĩ cách lấy được một vài tinh thạch không gian màu tím, nhưng phải mất một khoảng thời gian mới hoàn thành xong việc vận chuyển. Ngoài ra trong khoảng thời gian này, mười hai tài phiệt vẫn đang thu thập tinh thạch không gian màu tím thông qua các đường dây ở bên ngoài.”

“Ngoài ra bọn họ còn nghĩ tới việc tìm Phương Hằng để mua tinh thạch không gian màu tím và chuộc Angitas về, nhưng tạm thời vẫn chưa liên lạc được với Phương Hằng.”

Quan Minh tiếp tục báo cáo: “Từ thông tin chính xác mà ‘Thái Sơ’ đã cung cấp cho chúng ta, phía mười hai tài phiệt đã không tính đợi thêm nữa, mọi thứ đều sẽ được thực thi theo đúng kế hoạch, đến lúc đó thông đạo không gian sẽ mở ra, có tổng cộng bốn mươi tám thông đạo dẫn đến thế giới hiện thực, tám trong số đó rơi vào khu vực đông Liên Bang của chúng ta.”

“Ừm…” Tô Thủ Cương tiếp tục gật đầu: “Ta biết rồi, ngươi đi xuống đi.”

“Vâng.”

Quan Minh gật đầu một cái, hắn vừa định nhấc chân rời đi thì lại thu hồi, lúc này hắn có chút do dự.

“Còn một việc.”

“Cục trưởng Tô, nếu chúng ta đã biết kế hoạch của mười hai tài phiệt, vậy tại sao chúng ta lại không ngăn cản bọn họ trước? Nó sẽ mang đến một tai họa ngầm đe dọa tới sự an toàn cực lớn với sinh mạng của người dân.”

Tô Thủ Cương nhìn Quang Minh, hắn khựng lại một chút cũng không trả lời mà hỏi ngược lại: “Ngươi đã từng nghe qua 'kế hoạch Tịnh thổ' chưa?”

Quang Minh nhíu mày.

“Ta đã nghe qua cái tên này, cục trưởng Tô, nó rốt cuộc là kế hoạch gì vậy?”

“Kế hoạch này đã được chuẩn bị hơn ba mươi năm, nội dung cụ thể thì ta cũng không biết, nhưng nghe nói gần đây kế hoạch này có một sự thay đổi lớn.” Quang Minh đứng dậy từ sau bàn làm việc.

Hắn cầm cái áo khoác được treo trên ghế và mặc vào: “Sự phát triển của Bắc Liên Bang có liên quan chặt chẽ đến mười hai tài phiệt, những năm gần đây, ảnh hưởng của mười hai tài phiệt tay càng lúc càng lan rộng, cũng đã thâm nhập nhiều vào đông Liên Bang chúng ta.”

“Theo những gì chúng ta biết hiện tại, trong cục bộ đã có không ít nhân viên bị mười hai tài phiệt mua chuộc lại, còn nữa, không ít thế lực phản Liên Bang ẩn núp ở trong bóng tối sẽ nhân dịp này mà xâm nhập vài thế giới để quần ma loạn vũ, phiến phong điểm hỏa ở khắp nơi.”

“Với chúng ta mà nói thì đây là một cơ hội rất tốt để dẫn xà xuất động, nhân cơ hội này trừ khử hoàn toàn những tai họa ngầm đang ẩn núp trong khu phía đông chúng ta.”

“Theo chỉ thị của cấp trên, tất cả những điều này đều là sự chuẩn bị tiền kỳ cho cho kế hoạch Tịnh thổ.”

Tô Thủ Cương vừa nói vừa đi ngang qua Quang Minh, tiện thể vỗ vai hắn một cái: “Chuyện công việc cũng đã nói xong rồi, đi, chúng ta đi ăn khuya đi, chỗ cũ, quán thịt dê Bách Niên Lão ở đường đối diện.”

Tô Thủ Cương đi về phía trước được hai bước thì phát hiện Quang Minh vẫn đứng tại chỗ không nhúc nhích.

“Sao thế? Còn vấn đề gì sao?”

“Nhưng…” Quang Minh vẫn có chút lo lắng: “Nhưng mà anh Tô, một khi thông đạo thế giới trò chơi được mở ra, đến lúc đó yêu quái sẽ xâm chiếm vào khu phía đông chúng ta, tính mạng của nhiều người dân vô tội có thể bị đe dọa.”

Tô Thủ Cương híp mắt.

“Hy sinh là điều cần thiết phải như vậy, điều mà chúng ta có thể làm là tuân theo, và sau đó là dốc hết sức để bảo vệ dân chúng, hiểu không?”

Vẻ mặt của Quang Minh trở nên nghiêm nghị, hắn gật đầu nói: “Vâng! Cục trưởng!”

“Được rồi, ta có một nhiệm vụ rất quan trọng muốn giao cho ngươi, đi cùng ta, chúng ta vừa ăn vừa nói…”

Trong suốt năm tiếng, tổng cộng số linh hồn đã thu thập được là 652.

Phương Hằng tính toán lợi ích.

Tinh thần lực của hắn vẫn chưa đạt đến mức cực hạn, nhưng những người chơi mà hắn mới thuê kia đã hết đi nổi rồi, từng người một đều đã nằm lăn ra đất vì mệt.

“Hôm nay thuê làm đến đây thôi, một tiếng nữa mọi người có thể đi tới trung tâm ủy thác để tiến hành quyết toán thêm tiền thưởng, mười hai giờ trưa mai chúng ta lại tiếp tục tới đây, nếu các ngươi có hứng thú thì cũng có thể tham gia tiếp.”

Ngày mai còn tới nữa à?

Không không.

Hắn sẽ nghỉ ngơi ở nhà một ngày thật đã.

Đổng Gia Thần thầm kêu khổ trong lòng.

Chạy cả một buổi chiều, Đổng Gia Thần tự nhận bản thân di chuyển cả một năm cũng không bằng cái này.

Hiện tại hắn cảm thấy hai chân mình đau nhức dữ dội, ngay cả lúc đi bộ cũng có cảm giác như đang đi trên mây.

“Lần sau, lần sau nhất định.”

Đưa mắt nhìn Đổng Gia Thần và một nhóm người chơi dìu nhau rời đi, Phương Hằng bóp bả vai, rồi chất hơn bốn mươi Cuốn sách người chết lên trên giá.

“Phương Hằng.” Lý Thiếu Cường vẫn có hơi lo, hắn nhìn Phương Hằng rồi hỏi: “Tiếp theo chúng ta sẽ làm gì? Những Cuốn sách người chết này nên xử lý thế nào đây?”

“Haiz, kế đến cứ giao cho ta, vất vả suốt một ngày cũng mệt, chúng ta đi về trước đi, hôm nay các ngươi cũng đi nghỉ ngơi sớm một chút đi.”

Sau khi đánh lừa được Lý Thiếu Cường đang lo lắng, một mình Phương Hằng đẩy xe về phòng.

Đóng cửa phòng lại, Phương Hằng hít vào một hơi thật sâu, chà xát hai tay rồi bắt đầu bỏ những Cuốn sách người chết đang được chất chồng vào ô vuông balo quá độ thời không.

Sau đó hắn nhắm hai mắt lại.

Ma pháp trận màu đỏ như máu ngưng tụ ở dưới chân Phương Hằng.

Lúc mở mắt ra lại, Phương Hằng đã xuất hiện ở trong trò chơi.

Trên võng mạc trước mắt chợt hiện lên một dòng nhắc nhở trò chơi.

Bình Luận (0)
Comment