"Bắt đầu từ khu vực trung tâm, cứ cách năm tiếng đồng hồ mê cung sẽ tự động thay đổi, với tổng cộng hơn 9877 tỷ cách thay đổi cấu trúc."
"Cũng may, Hồn Nến có thể chỉ dẫn phương hướng cho chúng ta."
Đổng Gia Thần giải thích, rồi nhắc nhở: "Phương Hằng, chúng ta phải cẩn thận hơn một chút, sau khi đi vào khu vực trung tâm, chúng ta sẽ gặp phải thể linh hồn trung cấp, chúng rất khó đối phó."
"Được."
Phương Hằng vừa nói vừa áp sát đến giữa đội.
Dù sao hắn cũng chỉ là tân thủ, vẫn cần những cao thủ trong đội bảo vệ.
Đi thẳng về phía trước, dưới sự bảo vệ của rất nhiều người chơi có Vong linh học cấp cao, Phương Hằng theo đội đi xuyên qua vùng trung tầng và vùng cao tầng, liên tiếp giết chết vài thể linh hồn gặp phải trên đường, đi đến tầng sâu nhất.
Trải qua đoạn đường này, đội vẫn thu nạp không ít học giả Vong linh học bị mắc kẹt trong hành lang Trầm Luân, đội ngũ đã lớn mạnh hơn.
Phía trước, toàn bộ khu vực trung tâm bị chặn lại bởi một bức tường kiên cố làm từ xương trắng.
Dừng lại trước tường chắn hài cốt cuối cùng bên ngoài khu vực trung tâm, Pushy cau mày.
Không giống với lúc trước, nếu nhìn kỹ, thì có thể thấy trên gai xương nhô ra khỏi tường chắn hài cốt có đầy vết nứt.
Tường chắn hài cốt có dấu vết bị cưỡng chế phá xông vào.
Pushy giơ tay lên và chạm vào cánh cửa.
"Két..."
Dùng sức một chút, Pushy nhẹ nhàng đẩy cánh cửa mở ra.
Ngay lập tức, một cơn ớn lạnh u ám từ cánh cửa tràn ra.
Phương Hằng động đậy chóp mũi.
Hắn ngửi thấy một mùi cực thối nát.
Nhìn về nơi sâu nhất, tối tăm nhất của hành lang Trầm Luân phía sau tường chắn hài cốt, Phương Hằng lại nheo mắt lại, trong Đồng tử của hắn bao phủ một lớp ánh sáng đỏ.
Là Ma Pháp trận!
Phương Hằng chưa bao giờ nhìn thấy Ma Pháp trận nào rộng lớn như vậy.
Mặt đất của toàn bộ đại sảnh hình tròn có kích thước bằng một sân bóng đá được bố trí đầy Ma Pháp trận!
Mà ở chính giữa vị trí trung tâm của Ma Pháp trận có một bộ xương người.
Bộ xương như ngọc đen.
Bộ xương ngồi trên bậc đá, thân mặc áo giáp, bên tay đặt một thanh kiếm lớn.
Bên cạnh hắn là một bệ đá, trên bệ đá đặt một chiếc hộp cổ quái màu xám.
Chỉ nhìn thẳng vào bộ xương, trong lòng Phương Hằng đã cảm thấy một sức ép mạnh mẽ.
Phương Hằng hít sâu một hơi, nhắm mắt lại thử cảm nhận.
Sự âm u ớn lạnh và cái mùi thối rữa chính là bốc ra từ chiếc hộp màu xám ở bên cạnh bộ xương.
Ở một bên, Đổng Gia Thần chọc chọc Phương Hằng, nhỏ giọng nói: "Này, Phương Hằng, nhìn bên kia kìa."
Phương Hằng nhìn Đổng Gia Thần chỉ, tim đập mạnh một nhịp.
Hai cái xác!
Có hai xác chết ở trên mặt đất của vòng ngoài phong ấn.
Quần áo trên người bọn họ cực kì gọn gàng, thậm chí còn rất mới, nhưng thi thể đã chỉ còn là một đống xương trắng.
Nến Hồn rơi bên cạnh bọn họ vẫn đang cháy, phát ra thứ ánh sáng yếu ớt, mọi người vừa nhìn đã thấy rõ.
Pushy nắm tay thật chặt.
Chuyện mà hắn không muốn nhìn thấy nhất vẫn cứ xảy ra rồi.
Là bên ngoài đã xâm nhập vào.
Hai người này chính là gián điệp ẩn náu trong nội bộ Hiệp hội người nghiên cứu Vong Linh của bọn họ.
Họ đã phá hoại phong ấn bên trong.
"Mọi người, chúng ta gặp rắc rối lớn rồi..."
Tất cả người chơi đều âm thầm kinh hãi, bọn họ cũng chưa từng nhìn thấy tình huống này, cũng không biết nên đối phó thế nào.
"Mọi người đều là trụ cột của Hiệp hội nghiên cứu Vong Linh, nên chắc mọi người đã nghe về việc có khe hở thế giới chết bị phong ấn ở bên trong hiệp hội."
"Lúc đầu, khi thiết kế phong ấn khe hở thế giới chết, vì cân nhắc về phương diện an toàn, phong ấn được thiết lập thành ba phần lớn, và phong ấn ở trung tâm của hành lang Trầm Luân là một phần trong số đó."
"Bây giờ phong ấn đã bị người khác phá hoại, nên tạm thời mất đi hiệu quả, xem ra kẻ đột kích đã chết."
Pushy nói trong khi nhìn vào hai bộ xương ở khu vực trung tâm.
"Chưa rõ mục tiêu của kẻ đột kích có phải là khe hở thế giới chết hay không, nếu là phải, vậy thì có lẽ phong ấn ở những nơi khác cũng bị tấn công như vậy."
"Theo tình hình hiện tại, thì có hai biện pháp giải quyết," Pushy giơ hai ngón tay: "Thứ nhất, rời khỏi khu vực trung tâm, yên lặng ở lại vòng ngoài hành lang Trầm Luân và chờ đợi chi viện từ bên ngoài."
"Hiệp hội sẽ bảo đảm chắc chắn ở gần khu đô thị an toàn, tìm cách mở một lối đi vào hành lang Trầm Luân rồi cứu mọi người."
"Biện pháp này rất nguy hiểm, theo sự trôi qua của thời gian, lực lượng tràn ra từ khe hở thế giới chết sẽ dần dần chiếm đoạt hai phong ấn còn lại, một khi lối đi của thế giới chết hoàn toàn mở ra, cả thế giới sẽ rơi vào tai họa."
"Ta tuyệt đối sẽ không chọn khoanh tay chịu chết."
"Vì vậy biện pháp thứ hai, chúng ta tự mình giải quyết cái rắc rối này, dựa vào sức mạnh của chính chúng ta hoàn thành việc tu sửa lại phong ấn."
Pushy nói xong, rồi quay lại đối mặt với mọi người.
"Đơn giản mà nói, tình hình chính là như vậy."
Tất cả người chơi đồng loạt cúi đầu.
"Xin Đạo sư hãy chỉ thị."
"Các hội viên Vong linh học từ trung cấp trở lên đi cùng ta vào khu vực trung tâm kiểm tra tình trạng của phong ấn, thử tu sửa phong ấn, còn những người khác đứng tại chỗ canh gác chờ lệnh!"
"Rõ! Đạo sư!"
Pushy nói rồi xoay người đi về phía trước.
"Lách cách..."
Góc nhọn vừa chạm đất ở khu vực trung tâm của hành lang Trầm Luân.
"Vút..."
Trong nháy mắt, tại trung tâm đại sảnh hình tròn, trong Vành mắt của bộ xương màu đen lóe lên tia ánh sáng màu xanh lam.