Tong nháy mắt, khắp cả hành lang Trầm Luân đều chìm vào một mảng u ám.
Chỉ còn lại nến hồn trong tay đám người cung cấp ánh lửa nhỏ bé.
“Rầm rầm!! Rầm rầm rầm!!!”
Tiếp sau đó, vài tiếng kêu cực lớn vang lên liên tiếp.
Phương Hằng cảm giác từ dưới chân truyền đến một đợt rung lắc lịch liệt như là động đất.
Đợi đến khi chấn động hoàn toàn ngừng lại, xung quanh chìm vào tĩnh lặng.
Phương Hằng không biết xảy ra chuyện gì, nhưng chú ý đến sắc mặt các người chơi có vẻ không được tốt lắm.
Hắn giơ tay đẩy vào người Lý Thiếu Cường ở bên cạnh, nhỏ tiếng hỏi: “Tình huống gì vậy?”
“Phương Hằng là thiết lập đặc biệt của hành lang Trầm Luân, trong tình huống cực kỳ nguy hiểm, vì để bảo vệ sự an toàn của thế giới hiện thực, hành lang Trầm Luân sẽ tự động kích hoạt cơ chế an toàn, tất cả lối ra vào đều bị phong tỏa triệt để.
Sắc mặt của Lý Thiếu Cường có hơi tái nhợt, nhỏ giọng giải thích: Vừa rồi rơi xuống là đá phong ấn, chúng ta tạm thời bị nhốt chặt ở nơi này, không ra được rồi.”
Trong lòng Pushy chấn động.
Rốt cuộc là gặp phải vấn đề như thế nào, lại khiến đến cả cấm chế cuối cùng cũng bị kích hoạt?
Có người muốn ra tay với khe hở thế giới sao?
Trước mắt vẫn cần làm rõ ràng rốt cuộc xảy ra chuyện gì.
Nhất định phải nhanh chóng đi kiểm tra khu vực trung tâm.
Pushy đứng nguyên tại chỗ suy nghĩ một lát, nhanh chóng đưa ra phán đoán, thấp giọng nói: “Đều nghe thấy chưa? Đá phong ấm đã rơi xuống, hành lang Trầm Luân đã gặp phải vấn đề.”
“Bây giờ, tất cả người có Vong linh học sơ cấp trở lên cùng ta tiến vào bên trong khu vực trung tâm hành lang Trầm Luân kiểm tra, những người khác đứng nguyên tại chỗ đợi lệnh.”
“Vâng! Đạo sư!”
Trong lúc nói chuyện, những người chơi nhanh chóng phân làm hai đội.
Một đội là người chơi ít nhất có Vong linh học sơ cấp, một đội khác là người chơi vẫn chưa chính thức nhập môn.
“Hử?
Phương Hằng do dự một chút.
Nói ra, mình hình như cũng là người chơi đã thăng cấp đến Vong linh học sơ cấp?
Cũng phải đi theo sao?
đuổi vào trong vị trí trung tâm đang phong ấn.
Rốt cuộc có cần đi theo xem thử không nhỉ?
Phương Hằng nhanh chóng tính toán một chút.
Cuối cùng, hắn vẫn là không kìm được lòng xem trò vui của quần chúng ăn dưa.
Đi!
Nghe có vẻ xảy ra chuyện lớn, nhất định đi đến đó hóng chuyện thử xem!
Nếu là gặp phải phiền phức lớn, hắn cũng có thể nghĩ cách giành sự chủ động.
Hai người Lý Thiếu Cường và Đàm Sóc đều chưa thăng cấo Vong linh học sơ cấp, chỉ có thể lặng lẽ ở lại chỗ cũ. nhanh chóng trao đổi ánh mắt với Phương Hằng một chút.
“Các ngươi ở lại, ta đi xem thử, rất nhanh sẽ trở về.”
“Được, chú ý an toàn.”
…
Hòa lẫn vào trong đoàn người chơi cao cấp, Phương Hằng đi theo đoàn đội cùng tiến vào khu vực trung tâm của đại sảnh Trầm Luân.
Suốt đường đi, đoàn đội gặp phải không ít thể vong hồn bay lửng lơ.
Không cần Phương Hằng ra tay, những học giả Vong Linh trung cấp trong đội lần lượt ra tay nhanh chóng trảm sát bọn chúng.
Đổng Gia Thần đi theo trong đoàn đội chú ý đến Phương Hằng, hắn có ý đi đến bên cạnh Phương Hằng.
Hai ngày nay Đổng Gia Thần đi theo Phương Hằng kiếm được chút tiền nhỏ, bây giờ gặp phải tình huống nguy hiểm, hắn cảm thấy về tình về lý đều phải đặc biệt quan tâm đến ông chủ một chút.
“Phương Hằng, chuyện lần này rất lớn, nếu không đá phong ấn cũng sẽ không kích hoạt khiến hành lang Trầm Luân phong toả hoàn toàn.” Đổng Gia Thần trong lòng âu sầu, nhỏ giọng giải thích với Phương Hằng: “Chúng ta bây giờ đi theo đạo sư Pushy tiến vào khu vực trung tâm nhất kiểm tra, hy vọng đừng gặp phải phiền phức lớn.”
Phương Hằng hỏi: “Là có kẻ địch xâm nhập?”
“Không giống lắm, người có thể tiến vào hành lang Trầm Luân đều là từng trải qua xét duyệt của Liên Bang, người bình thường căn bản không vào được...”
Phương Hằng gật đầu: “Vậy sẽ là lí do gì?”
“Kết quả tốt nhất là phong ấn xuất hiện hao mòn tự nhiên dẫn đến năng lượng của thế giới chết tràn ra ngoài dẫn đến cảnh báo, có điều vài vị đạo sư đều sẽ kiểm tra thường kỳ, kiểu tình huống này gần như sẽ không xảy ra, tình huống xấu nhất thì gay go rồi, khả năng thế giới chết xảy ra…”
Hai người đang nhỏ tiếng thảo luận, Phương Hằng chú ý đến trên phía trước xuất hiện một cánh cửa lớn do xương trắng xây dựng lên.
Ở giữa cửa lớn một ngọn lửa hồn màu xanh lam phản chiếu ra trong hai mắt của một bộ đầu lâu xương cốt.
Trên khung cửa những khúc xương nhô ra lộn xộn dưới sự chiếu sáng của lửa hồn càng thêm tỏ ra quỷ dị.
Pushy đứng ở phía cánh cửa Hài Cốt, sắc mặt u ám thêm một chút.
Hắn hít sâu một hơi, chầm chậm mở ra.
“Chúng ta đi.”
Pushy nói rồi dẫn đầu tiến vào phía sau.
“Xong rồi, gay rồi…”
Nghe thấy Đổng Gia Thần tự mình lẩm bẩm trên người, Phương Hằng quay đầu lại nhỏ tiếng hỏi: “Có ý gì? Sao lại gay go rồi?”
“Hành lang Trầm Luân tổng cộng quy hoạch thành ba mươi tầng, năm tầng khu ngoài, bốn tầng khu giữa, ba tầng khu trong, cùng với khu trung ương bên trong cùng.”
“Mỗi khu đều có hạn chế quyền được vào, ngươi có thể hiểu là cấm chế mà hiệp hội nghiên cứu Vong Linh bày ra, cũng chính là cửa Hài Cốt bây giờ chúng ta nhìn thấy.”
"Bình thường thì cửa Hài Cốt bị niêm phong, khi Nến Hồn tương ứng chiếu sáng thì cửa sẽ tự động mở ra."
"Bây giờ hạn chế này mất hiệu lực rồi, điều đó đồng nghĩa với việc bên trong trung tâm Ma Pháp trận hoàn toàn không thể hoạt động bình thường nữa."
Phương Hằng gật đầu, đi theo đội qua cửa Hài Cốt.
Đằng sau cửa lớn lại là một mê cung lộn xộn.