Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy (Dịch)

Chương 918 - Chương 919: Cốt Thần Điện

Chương 919: Cốt Thần Điện

Bọn họ trở lại game rồi!

Phương thức vào game kỳ quái này...

Phương Hằng vô thức cúi đầu nhìn bàn tay phải đang nắm chặt của mình.

Phương thức này giống với lực lượng của ấn ký trên mu bàn tay hắn!

Bọn họ là ai? Tại sao cũng có loại lực lượng này?

"Hêy, Phương Hằng."

Nghe thấy có người đột nhiên gọi tên mình, Phương Hằng giật cả mình, đột ngột quay đầu lại.

"Sao vậy? Gì mà căng thẳng như vậy, ngươi không sao chứ? Đang nhìn gì vậy?"

Đổng Gia Thần cũng giật mình trước phản ứng của Phương Hằng, hắn nhìn theo ánh mắt của Phương Hằng về phía hành lang mê cung.

Hắn chỉ nhìn thấy một vùng đen tối.

"Ồ, không sao, không có gì..."

Phương Hằng thu lại ánh nhìn.

Nếu như hai tên thiị giả vong linh cũng có thể vào trò chơi, vậy thì cho dù đám người chơi bị chặn trong hành lang Trầm Luân cũng có thể thiết lập liên lạc với thế giới bên ngoài.

Xem ra Pushy Đạo sư có điều giấu diếm đám người chơi.

Râm ran, người của Liên Bang.

Lão âm Tỉ.

Vậy tại sao trước đây Pushy Đạo sư không nhắc đến chuyện này?

Phương Hằng nhớ rằng Mạc Vân Tiêu đã nhiều lần nhắc đến, nếu như nếu không phải là vạn bất đắc dĩ, tốt nhất không nên để lộ phương thức ra vào game đặc biệt này trước mặt người ngoài.

Là vì phương thức di chuyển đặc biệt này không được để người ngoài biết nên mình mới có chút lo lắng?

Hay là vì...Lão âm Tỉ vẫn đang mưu đồ chuyện khác.

Phương Hằng xoa xoa bả vai.

Hắn thấy IQ của mình không đủ dùng rồi.

Đổng Gia Thần nhìn thấy Phương Hằng đứng yên tại chỗ rơi vào trầm tư, không nhịn được lay nhẹ vai hắn, nói: "Này, Phương Hằng, ngươi lại đang nghĩ gì vậy?"

"Ồ, không có gì, đang nghĩ về chuyện của Cốt Thần Điện thôi."

“Cai thứ đó ấy à…” Đổng Gia Thần nhìn đám người Pushy đang thảo luận, nói: “Đây cũng là lần đầu tiên ta nghe nói về Cốt Thần Điện, Pushy Đạo sư kinh nghiệm phong phú, có Đạo sư ở đây chắc là sẽ không vấn đề gì, chúng ta không cần lo lắng, cứ làm theo những gì Đạo sư nói là được."

Ừ.

Nói không sai.

Cứ để Pushy đấu trí đấu dũng với kẻ địch đi.

Bản thân hắn nên ăn thì ăn, nên uống thì uống.

Cần kiếm tiền thì tiếp tục kiếm tiền!

“Ừ, ngươi nói đúng.” Phương Hằng đồng ý, quay đầu nhìn Đổng GiaThần: “Đúng rồi, ta đang tìm ngươi đấy, ta nghĩ chúng ta ở lại đây cũng không giúp được gì, vẫn là nên trở về sớm thì tốt hơn."

"Hả? Trở về? Về đâu?"

"Trở về tụ họp với đám người Lý Thiếu Cường bọn họ."

"Ồ."

Đổng Gia Thần suy nghĩ một lúc, rồi lại nhìn những người chơi cấp cao gần đó đã tụ tập thành các đội nhỏ đang thương lượng thảo luận về chiến thuật.

Hắn đột nhiên cảm thấy bản thân thật nhỏ bé.

Thực vậy, một học đồ mới nhập môn Linh hồn học sơ cấp cách đây không lâu như hắn ở lại đây cũng chẳng giúp được gì.

Hơn nữa...

Trở về nơi đóng quân còn có đồ để ăn, còn có lều trướng để ngủ, còn có đồ uống...

Nghĩ thế nào cũng thấy thoải mái hơn nhiều so với việc ở lại đây.

"Cũng tốt, vậy chúng ta có cần nói với Đạo sư một tiếng?"

"Thôi khỏi, Đạo sư bây giờ có cả đống việc đủ đau đầu rồi, chúng ta đừng tự làm mình khó xử nữa." Phương Hằng kéo Đổng Gia Thần sang một bên: "Kêu đám người của chúng ta, nếu muốn trở về thì trở về cùng chúng ta, muốn ở lại thì ở lại, đừng miễn cưỡng."

"Uk, được."

Đổng Gia Thần đồng ý xong liền bắt đầu đi tìm người.

Phương Hằng bĩu môi.

Lãng phí thời gian là điều đáng hổ thẹn.

Chắc chắn tạm thời không có nguy hiểm gì, hơn nữa hắn cũng chẳng giúp được gì.

Đương nhiên là tiếp tục quay về diệt quái kiếm tiền rồi!

...

Trong thư phòng của đại sảnh Trầm Luân.

Tề tụ thành viên cao cấp Hiệp hội nghiên cứu vong linh.

"Bắt đầu từ hai ngày trước, trung tâm phong ấn của đại sảnh Trầm Luân có chút nới lỏng, hôm nay phát hiện phong ấn đã hoàn toàn bị phá hoại."

"Có thể chắc chắn tất cả những điều nàu đều là có người mưu tính trước, hai kẻ phá hoại phong ấn được xác nhận là đã chết, chắc chắn bọn chúng là người trong nội bộ chúng ta, nhưng không thể chắc rằng trong đội ngũ vẫn còn ẩn náu kẻ nguy hiểm hay không."

"Theo phán đoán của Pushy, hắn cho rằng hiện tại trong đội người chơi còn lại vẫn chưa trong sạch, hắn sẽ tìm cách bắt 'con chuột' ra."

Venn, hội trưởng hiệp hội, suy nghĩ một chút, sau đó ngẩng đầu nói: "Đã tra qua thân phận thạt sự của kẻ xâm nhập chưa?"

"Liên Bang đang tiến hành điều tra, cần một chút thời gian để chờ kết quả phản hồi lại, đối phương có thể ẩn nấp trong nội bộ chúng ta lâu như vậy, e rằng không dễ dàng tìm ra manh mối như vậy."

Một phó hội trưởng hiệp hội không lộ rõ mặt: "Hai ngày trước đã có người thay đổi một chút phong ấn, Pushy hắn một chút cũng không phát hiện ra sao? Làm việc kiểu gì vậy?"

"Đừng nóng giận, không liên quan đến Pushy, hòa bình mấy trăm năm làm chúng ta dần dần lơ là cảnh giác, chúng ta đều có trách nhiệm." Hội trưởng Venn giơ tay ra dấu dừng lại, nói: "Mặc kệ là kẻ nào, làm phiền sự yên tĩnh của người chết là một việc cực kỳ thiếu tôn trọng, linh hồn của hắn sẽ không thể có được sự yên nghỉ."

"May mắn là khe hở thế giới chết vẫn trong trạng thái có thể kiểm soát, chúng ta vẫn còn thời gian để có thể cứu vãn."

Mọi người đều gật đầu đồng ý.

Dicky lòng nóng như lửa, có chút đứng ngồi không yên.

Phong ấn khe hở thế giới chết bị phá hoại cũng đã đành đi.

Thế giới này bị phá hủy cũng chẳng sao.

Suy cho cùng thì đối với học giả vong linh, thì cái chết mới là sự bình yên thực sự.

Nhưng dựa vào đâu mà thêm hắn -một học sinh bảo bối vào chứ?

Bình Luận (0)
Comment