Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy (Dịch)

Chương 951 - Chương 952: Chiến Lược (2)

Chương 952: Chiến lược (2)

“Cắt hết tất cả thiết liên lạc và phương tiện phát điện ở trong thành phố, ta muốn việc truyền tin trong tòa thành phố này bị tê liệt hoàn toàn, nếu như gặp phải Thánh đình thì không cần phải giao chiến trực diện, vòng quanh là được.”

“Ngoài ra, tăng cường tuần tra trên không trung, ta cần lúc nào cũng phải biết động tĩnh của Thánh đình.”

“Vâng! Hầu tước đại nhân!”

Viniret ghi lại từng lời của Phương Hằng.

Hắn không hiểu được lí do tại sao Phương Hằng lại làm như vậy.

Không giao chiến trực diện với Thánh đình, cũng không tiến hành xin chi viện ở bên ngoài, mà thay vào đó là phá hủy hệ thống liên lạc của thành phố.

Rốt cuộc là hắn muốn làm cái gì?

Chỉ còn hơn hai tiếng nữa là trời sẽ sáng.

Đến lúc đó, thực lực toàn thể Huyết tộc sẽ giảm nhẹ.

Mặc dù trong lòng có nghi ngờ đến đâu đi nữa, Viniret vẫn chọn kiên định tiếp nhận mệnh lệnh đi làm việc của Phương Hằng.

“Đi đi.”

Những người chơi của công hội thành kính ở tòa cao ốc.

Phương Hằng rơi từ trên cao xuống và lại khôi phục thành hình dạng con người.

Sở Nham lại tỏ ra căng thẳng mà nhìn Phương Hằng.

“Ta đoán phía Thánh đình của ngươi đã kích hoạt các nhiệm vụ có liên quan tới ma pháp trận.” Phương Hằng nhìn sang Sở Nham rồi hỏi: “Nhiệm vụ mà mà các ngươi tiếp nhận là gì?”

“Nhiệm vụ chính là tiêu diệt đám zombie trong toàn thành phố Duy thành, ngoài ra còn rất nhiều nhiệm vụ chi nhánh có thể chọn, ví dụ như bảo vệ các điểm chi nhánh của ma pháp trận, sửa chữa ma pháp trận, vận chuyển vật liệu, đánh chiếm cao ốc trung tâm Huyết tộc, vân vân…”

Thông qua lớp mặt nạ, Phương Hằng nhìn chằm chằm vào Sở Nham: “Rất tốt, ta có một việc cần sự phối hợp hỗ trợ của ngươi, sau khi kết thúc ta sẽ trả thù lao tương xứng cho ngươi, ngươi có thể chọn tiếp nhận, hoặc cũng có thể rời đi ngay bây giờ.”

Sở Nham hỏi hắn: “Ta có thể biết đó là việc gì không?”

Phương Hằng ghé sát bên lỗ tai của Sở Nham rồi thì thầm vài câu với hắn.

Sở Nham tỏ ra nghi ngờ: “Ngươi muốn những thứ đó để làm gì?”

“Đối với ngươi mà nói, thu thập những thứ đó cũng không quá khó, không còn cách khác, Huyết tộc luôn không thích thứ đó, hơn nữa ta cũng không quen với chỗ này, nên chỉ có thể nhờ ngươi. Ngoài ra, nếu ngươi có trở lại Thánh đình, và bất cứ lúc nào cũng có thể báo cho ta biết xu hướng của Thánh đình, thế thì càng tốt hơn nữa.”

“Ngươi muốn ta làm nội gián?”

“Chuyện này ít nhiều gì cũng có chút nguy hiểm, ta cũng không ép buộc, tất nhiên là ngươi có thể từ chối nhưng ta đảm bảo, nếu ngươi giúp ta làm, những gì mà ngươi có thể nhận được chắc chắn nhiều hơn so với làm việc giúp Thánh đình.”

Mí mắt Sở Nham giật giật, hắn nhanh chóng cân nhắc đến thứ được và mất, sau đó hắn vẫy tay ra hiệu cho toàn bộ thuộc hạ rời khỏi cao ốc.

“Ngươi định đối phó với Thánh đình thế nào? Những gì ta nói trước đó cũng không phải là đang hư trương thanh thế, Thánh đình ở khu vực phụ cận đã tập trung ở cao ốc trung tâm Huyết tộc...”

Đang nói đến đây thì Sở Nham chợt ngẩn ra.

Hắn bỗng dưng nhận ra được điều gì đó, nên hỏi: “Ngươi định đặt thuốc nổ ở cao ốc trung tâm sao?”

Sở Nham lập tức cau mày, phủ định suy đoán của mình: “Không đúng, người của Thánh đình đã tập hợp lại và chạy tới chỗ tòa cao ốc, việc thu thập thuốc nổ và vận chuyển thuốc nổ sẽ cần một khoảng thời gian rất dài, mà ngươi lại không có nhiều thời gian như vậy.”

“Đừng đoán mò, rất nhanh ngươi sẽ biết thôi.” Phương Hằng lắc đầu một cái: “Ngoài ra, cử một người đáng tin cậy theo ta, giữ liên lạc bất cứ lúc nào, ta cần nắm chắc xu hướng của Thánh đình mọi lúc…”

“Chín, tám, bảy…”

Tại tầng hầm của cao ốc Huyết tộc, Phương Hằng khẽ đếm ngược giờ.

“Một!”

Ma pháp trận luyện kim dần hiện lên ở dưới chân Phương Hằng, Licker và phân thân zombie đã đến thời gian sống lại.

Sử dụng Licker để đối phó với Thánh đình.

Hẳn không phải là vấn đề lớn.

Nhưng… Nó vẫn tồn tại nguy hiểm rất lớn.

Phương Hằng nhẽ nhíu mày lại.

“Này, Phương Hằng, ngươi đang nghĩ gì mà mất hồn như vậy?”

Sandy đang ngồi trên tảng đá dưới thạch trụ, hắn nhàm chán nhìn bộ sưu tập tranh vẽ của danh gia đương thời mà khi nãy mới vừa bảo Huyết tộc thu thập giúp, sau đó hắn liếc mắt nhìn sang Phương Hằng.”

“Ừm…” Phương Hằng cúi đầu suy nghĩ: “Ta gặp một chút vấn đề nhỏ.”

Liệu có vấn đề gì khi đám Licker bại lộ ở trước mặt Thánh đình và những người chơi?

Hắn có thể điều khiển Licker, vậy thì sẽ rất dễ khiến người khác liên tưởng đến Phương Hằng ở khu tám.

Sau đó hắn có thể sẽ bị người khác đoán được việc hắn có khả năng ra vào trò chơi bất cứ lúc nào.

Mạc Vân Tiêu đã dặn đủ điều với hắn.

Không phải là vạn bất đắc dĩ thì nhất định đừng để lộ khả năng đi qua đi lại trực tiếp giữa thực tế với thế giới trò chơi ra bên ngoài.

“À ha, ngươi đang gặp phải phiền phức đúng không?”

Sandy chớp mắt một cái, sau đó hắn khép quyển sách trong tay lại rồi nhảy xuống từ trên tảng đá: “Nào, nói cho ta biết khó khăn của ngươi đi, nghệ thuật gia thành kính, thần nghệ thuật vĩ đại sẽ ban lực lượng cho ngươi, tin ta.”

Phương Hằng ngẩng đầu lên và nhìn Sandy.

Hắn không hề ôm hy vọng gì với Sandy, nhưng hắn vẫn nói: “Ta có phiền phức thế này, nếu trực tiếp điều khiển đám Licker đi đối phó với Thánh đình thì quá nổi bật, nó rất dễ khiến cho người khác nhớ đến ta là Phương Hằng tới từ khu tám.”

“Ách…” Sandy chớp mắt một cái, mặt lộ vẻ đầy nghi ngờ: “Thế thì không tốt sao? Này không phải là đại diện cho việc khu tám của chúng ta rất mạnh sao? Đây chính là tỏ rõ uy thế, không tốt sao?”

Bình Luận (0)
Comment