Toàn Mạng Xã Hội Đều Nghe Thấy Tiếng Lòng Tiểu Minh Tinh Hết Thời!

Chương 89

Thư Vân Thấm nghe điện thoại xong quay lại, không nhắc gì thêm chuyện lúc nãy mà chuyển sang hỏi han tình hình quay phim gần đây của Trác Đề.

 

Vừa đi vừa trò chuyện, lại có hai minh tinh quốc tế khác bước tới bắt chuyện với hai người. Trác Đề không còn giả bộ không biết ngoại ngữ nữa, giao tiếp với bọn họ một cách tự nhiên, nói tiếng nước ngoài trôi chảy và linh hoạt khiến người khác nhìn mà sảng khoái. @Laomieungungoc

 

Trò chuyện thêm một lúc, Trác Đề mới phát hiện ra bộ phim《 Trầm Mặc 》không ngờ lại cũng rất được yêu thích ở nước ngoài. Dù chỉ là một bộ phim truyền hình, nhưng nó đã đủ để khiến tên tuổi cậu bắt đầu lan rộng trên trường quốc tế.

 

Hai minh tinh ấy tỏ vẻ rất thích Trác Đề, còn hi vọng sau này cậu có thể ra mắt thêm nhiều tác phẩm hơn nữa. Thậm chí họ còn tò mò hỏi ai là đạo diễn của《 Trầm Mặc 》.

 

Trác Đề dùng ngoại ngữ đáp lại: "Bộ phim này là do đạo diễn phụ trách toàn bộ quá trình sản xuất."

 

Minh tinh kia khen không ngớt: "Ôi trời ơi, thật sự là một nhà làm phim có tài năng. Đáng tiếc không có cơ hội hợp tác với anh ấy. Mong là sau này có thể thấy tác phẩm tiếp theo của anh ấy ở một sân khấu lớn hơn."

 

Trác Đề rất thích nghe người khác khen Nam Phù Diệu, đôi mắt cong cong, cười tươi rạng rỡ.

 

Hoạt động sắp bắt đầu, Trác Đề nhìn thấy Chu Thừa Nhạc lại chạy đến tìm Thư Vân Thấm, thật muốn chen qua xem náo nhiệt, nhưng hiện tại không tiện rời chỗ, cậu đành phải đi tìm ghế ngồi của mình rồi ngồi xuống trước.

 

Hai chỗ ngồi bên cạnh cậu đều là nhân vật nổi tiếng. Một người là nhà sáng lập thương hiệu thời trang đình đám, người còn lại là nhà thiết kế thời trang lẫy lừng, Trác Đề thường xuyên thấy tin tức của họ trên mạng.

 

【Ghế của mình lại được sắp ngồi ở đây?】

 

【Ban tổ chức xem trọng mình dữ vậy?】

 

Người sáng lập thương hiệu kia nhìn thấy chiếc nhẫn trên tay Trác Đề, ánh mắt hiện lên một tia thấu hiểu, chủ động dùng tiếng Trung không quá lưu loát bắt chuyện với cậu. Trác Đề lễ phép đáp lại. Sau vài câu trò chuyện, đối phương bất ngờ đưa ra lời mời: "Không biết liệu chúng tôi có vinh hạnh mời cậu trở thành người phát ngôn toàn cầu của thương hiệu MSA không?"

 

Trác Đề kinh ngạc không thôi, cảm thấy bản thân hoàn toàn không đủ tư cách: "Tôi chỉ là một diễn viên mới, chưa có bao nhiêu tác phẩm, chắc ông sẽ có lựa chọn phù hợp hơn."

 

Người sáng lập lắc đầu: "Cậu có biết lý niệm sáng lập của thương hiệu MSA không?"

 

Là thương hiệu xa xỉ nổi tiếng toàn cầu, Trác Đề tất nhiên biết: "Vì tình yêu mà ra đời."

 

Người sáng lập gật đầu: "Thương hiệu này là tôi lập ra để tưởng niệm người bạn đời đã mất. Trên thế giới có hàng triệu cặp đôi yêu nhau, nhưng không phải ai cũng có thể đi đến cuối cùng. Một người ra đi trước, người còn lại tiếp tục sống trong nỗi nhớ. Có người ca ngợi việc cùng chết là viên mãn, nhưng tôi cho rằng sống tiếp vì người đã mất, gánh vác cả phần đời của hai người mới là can đảm nhất."

 

"Trước đây tôi từng nghĩ đến việc đi theo anh ấy, nhưng sau cùng tôi nhận ra đó chỉ là sự yếu đuối. Tôi muốn kéo dài ý chí của anh ấy, sống thay cả phần đời anh ấy chưa kịp sống, đó mới là điều mạnh mẽ."

 

"Nếu hai người yêu nhau đều còn ở đây, thì vì đối phương mà sống một cuộc đời thật tốt, cũng là một dạng kiên định."

 

Giai điệu chủ đạo của MSA mang sắc thái bi thương, nhưng lại vẽ nên một đóa hoa hy vọng từ chính nỗi buồn đó—cũng là lý do vì sao nhiều người yêu thích thương hiệu này đến vậy.

 

Trác Đề vẫn có chút chưa hiểu: "Vì sao ông lại chọn tôi?" @Laomieungungoc

 

Đến lúc này, cậu đã hiểu vì sao mình được sắp ngồi ngay bên cạnh anh ấy—thì ra từ sớm đã được nhắm đến rồi!

 

Người sáng lập bật cười bằng chất giọng đặc trưng của một lão tổng: "Tôi nghe nói cậu có một người yêu đồng giới, hai người tình cảm rất tốt. Cậu chưa từng giấu giếm hay phủ nhận mối quan hệ ấy, rất phù hợp với tinh thần của MSA: chân thành, kiên định, và tràn đầy hy vọng."

 

Không ngờ chuyện yêu đương của cậu với Nam Phù Diệu, đến cả người sáng lập MSA cũng đã "ăn dưa".

 

"Hơn nữa, nghe nói cậu trai Nam gia kia, sau khi biết MSA đang tìm gương mặt đại diện mới, cũng chủ động tiến cử cậu với tôi. Ánh mắt của anh ta thật sự không tồi."

 

Trác Đề không ngờ trong chuyện này còn có phần của Nam Phù Diệu, đôi tai khẽ ửng đỏ.

 

Đáng tiếc, Trác Đề chưa từng có ý định trở nên quá nổi tiếng. Cậu khéo léo từ chối và hứa sẽ nói chuyện lại với phía công ty. Người sáng lập tỏ ý thông cảm, còn đưa cho Trác Đề một dãy số riêng, để lỡ bên công ty có ý định hợp tác thì có thể liên hệ trực tiếp.

 

Ngồi không có việc gì, Trác Đề buồn chán liền mở hệ thống tra bát quái của vị này: 【Vừa nãy nhắc đến bạn đời của ông ấy, để xem câu chuyện phía sau là gì.】

 

【Ông ấy và người yêu là bạn cùng trường với Thường Thanh Đằng, cũng là một cặp đôi đồng tính. Sau khi tốt nghiệp, hai người cùng nhau cố gắng lập nghiệp nhưng mãi vẫn không thành danh. Sau đó, người yêu ông bị bệnh bạch cầu, điều trị tốn kém như nước chảy, đến khi 36 tuổi thì ra đi mãi mãi.】

 

【Trong ba năm sau đó, người sáng lập sống trong mơ hồ, hoàn toàn mất đi động lực sống. Vài lần có ý định tự tử nhưng đều bị người thân ngăn lại. Cho đến một ngày, ông đến nghĩa trang thăm người yêu thì thấy bên mộ mọc lên một đóa hướng dương, rực rỡ đón nắng, khiến ông cảm nhận được một tia ấm áp—cũng chính là lúc ông có linh cảm thiết kế nên MSA.】

 

【Dựa vào MSA, ông ấy kiếm được số tiền đủ cho mấy chục đời tiêu xài, nhưng vẫn sống vô cùng giản dị. Ông vẫn ở trong căn phòng từng sống chung với người yêu năm xưa, bên cạnh có không ít người muốn tiếp cận, nhưng ông chưa từng rời khỏi mùa hè năm ấy.】

 

Đọc xong, Trác Đề cảm thấy xúc động thật sự. Cậu sửa lại cách nói, quay sang lão nhân ngồi cạnh, dịu dàng nói: "Sau này cháu sẽ liên hệ với ông, mong là có cơ hội hợp tác vui vẻ."

 

Người sáng lập nở nụ cười hiền lành, bắt tay với Trác Đề.

 

Trác Đề vừa quay lại nhìn sân khấu, liền thấy Mạnh Thiên mặc trang phục cá tính lộng lẫy, dáng đi thướt tha bước qua sàn catwalk. Ở phía đối diện, chính là Chu Thừa Nhạc đang ngồi lặng im theo dõi.

 

Mạnh Thiên rất tự tin vào khí chất của bản thân, ánh mắt lướt về phía Chu Thừa Nhạc, vốn định nhìn thấy ánh mắt ngưỡng mộ từ hắn dành cho bộ váy thạch lựu rực rỡ của mình. Nào ngờ, Chu Thừa Nhạc từ đầu đến cuối đều ngơ ngác nhìn Thư Vân Thấm, khiến đáy lòng Mạnh Thiên dâng lên một cơn nghẹn uất khó tả.

 

Chính vì phân tâm, cô ta trực tiếp dẫm vào tà váy, đôi giày cao gót chín phân khẽ lệch, Mạnh Thiên lập tức trật nhịp và ngã nhào trên sàn diễn.

 

Dưới sân khấu vang lên từng đợt kinh hô. Mạnh Thiên ngã sõng soài ngay giữa T-stage, mặt trắng bệch, thử gượng dậy hai lần vẫn không nổi. Người mẫu phía sau vẫn giữ thẳng ánh mắt bước qua không chậm nhịp, để lại Mạnh Thiên xấu hổ đến siết chặt mười đầu ngón tay. Cuối cùng cũng phải nhờ nhân viên hậu trường chạy lên đỡ mới đứng dậy nổi và loạng choạng đi hết phần trình diễn.

 

Trác Đề:【Xuất sắc!】@Laomieungungoc

 

Sau khi xuống sân khấu, Mạnh Thiên lập tức nổi giận một trận lớn, nào là trách giày bị chọn sai size, nào là nghi ngờ có người cố tình ghim lệch tà váy. Trút hết tức giận xong lại nghĩ đến việc màn "té sấp mặt" này có thể ảnh hưởng đến sự nghiệp, cô ta không nhịn được bật khóc.

 

Trợ lý của Mạnh Thiên vội chạy đi gọi Chu Thừa Nhạc vào hậu trường an ủi cô ta một chút.

 

Ai ngờ Chu Thừa Nhạc lắc đầu:

 

"Tôi mà vào, chỉ khiến cô ấy hiểu lầm thêm thôi. Tôi đã nói rất rõ là không thích cô ấy. Nếu trước đây cô ấy thật sự là bạn gái của tôi, thì tôi cũng chỉ muốn chia tay sớm một chút."

 

Trợ lý tức đến nghẹn họng:

 

"Anh đúng là đồ tra nam! Anh định phụ lòng người ta sao?"

 

Chu Thừa Nhạc nhíu mày:

 

"Tôi chưa từng nói thích cô ấy. Cũng không cảm thấy trước khi mất trí nhớ mình từng yêu cô ấy thật."

 

Trong mắt Chu Thừa Nhạc, rõ ràng là hắn đang theo đuổi Thư Vân Thấm đến nơi đến chốn, thậm chí Thư Vân Thấm cũng đã có dấu hiệu lung lay. Thế mà đùng một cái lại xuất hiện một cô gái khác, miệng thì cứ bảo mình là bạn gái của hắn, ép hắn phải cắt đứt liên hệ với những người khác.

 

Chu Thừa Nhạc có thể mất trí nhớ, nhưng không ngốc đến mức không nhận ra xu hướng giới tính của bản thân.

 

Thế nhưng, ngay cả cha mẹ hắn và các bậc trưởng bối khác cũng khẳng định rằng hai người họ thật sự từng là một đôi. Vì khoảng thời gian trước Mạnh Thiên không đến tìm hắn, nên khi hắn bắt đầu tiếp cận Thư Vân Thấm thì cô ta lại lấy lý do "bạn gái thật" xuất hiện để cắt đứt.

 

Mạnh Thiên còn uy h**p:

 

"Nếu anh thật sự dám ở bên Thư Vân Thấm, tôi sẽ tung tin anh ngoại tình!"

 

Chu Thừa Nhạc cực kỳ ấm ức. Hắn không có bằng chứng chứng minh giữa mình và Mạnh Thiên chưa từng có quan hệ. Ngay cả Thư Vân Thấm cũng không tin lời hắn, bản thân thì lại bị mất trí nhớ... đến mức chính Chu Thừa Nhạc cũng bắt đầu hoang mang liệu Mạnh Thiên có thật sự từng là bạn gái của mình hay không.

 

Khoảng thời gian này, Thư Vân Thấm vẫn luôn tránh mặt hắn. Chu Thừa Nhạc khó khăn lắm mới gặp lại cô trong tuần lễ thời trang, càng thêm kiên định trong lòng — cho dù Mạnh Thiên có từng là bạn gái hắn thật, hắn cũng nhất định phải chia tay.

 

Nói rồi, Chu Thừa Nhạc lập tức bước đến tìm Thư Vân Thấm.

 

Trác Đề trốn ở bên cạnh hóng chuyện:

 

【Thư Vân Thấm đâu phải kiểu người cam tâm nhường người mình thích cho kẻ khác. Đại học năm đó người tỏ tình với Chu Thừa Nhạc rõ ràng là cô ấy. Mạnh Thiên lại thừa dịp anh mất trí nhớ, chiếm lấy thân phận của Thư Vân Thấm. Vậy mà Thư Vân Thấm có thể nhịn xuống?】

 

【Không hợp với nhân thiết của cô ấy. Quá không hợp luôn.】

 

【Nơi nào thấy không hợp, nơi đó chắc chắn có dưa!】@Laomieungungoc

 

Lúc này Thư Vân Thấm đang trò chuyện với vài người khác. Chu Thừa Nhạc vừa đến gần, hốc mắt lập tức đỏ lên, kéo nhẹ tay Thư Vân Thấm:

 

"Anh muốn nói chuyện riêng với em một lát."

 

Thư Vân Thấm lạnh nhạt liếc anh một cái:

 

"Có gì thì nói ở đây."

 

Chu Thừa Nhạc mím môi dưới:

 

"Em chắc chứ?"

 

Không đợi cô đáp, anh liền liều lĩnh mở lời:

 

"Anh muốn chia tay với Mạnh Thiên. Em cho anh thêm một cơ hội được không? Lần trước thật sự là hiểu lầm... Anh không biết chuyện gì đã xảy ra. Tỉnh lại thì..."

 

Thư Vân Thấm bật cười nhạo:

 

"Ngốc thật."

 

Hai vị tổng tài đang trò chuyện với Thư Vân Thấm đều giật mình, nhìn nam thanh nữ tú trước mặt, ánh mắt tràn ngập "ăn dưa" hứng thú.

 

Trác Đề vểnh tai, bắt được từ khóa quan trọng:

 

【Lần trước? Lần nào? Hiểu lầm gì?】

 

Động tĩnh bên này lập tức thu hút sự chú ý của nhiều người. Chu Thừa Nhạc có chút lúng túng, nhưng hắn không thể để hiểu lầm phá vỡ tình cảm của mình và Thư Vân Thấm.

 

"Em không thể tin anh một lần sao?" — ánh mắt hắn tha thiết.

 

"Anh theo đuổi em lâu như vậy rồi. Ngay từ ánh nhìn đầu tiên đã cảm thấy quen thuộc lạ kỳ. Trong lòng chỉ có một ý niệm: muốn lên giường với em, muốn làm người yêu của em. Anh biết, chúng ta là cùng một loại người."

 

Câu cuối quá trắng trợn. Thư Vân Thấm nghẹn lời mấy giây, cuối cùng hạ giọng chửi một câu:

 

"Không chỉ mất trí nhớ, e là não cũng có vấn đề rồi. Thời buổi này ai cũng mắc chứng si ngốc bất kể tuổi tác. Anh không đi bệnh viện kiểm tra đầu à?"

 

Chu Thừa Nhạc mắt ngân ngấn nước:

 

"Vậy là em vẫn còn quan tâm đ ến anh. Anh biết mà, em vẫn còn yêu anh."

 

Mọi người xung quanh:

 

"......" (vừa ăn dưa vừa chấn động)

 

Thư Vân Thấm cả người nổi da gà. Cảm giác lúc này chẳng khác gì bị người ta tát một cái, còn chưa kịp hoàn hồn thì đã bị người ta nắm tay, cưỡng ép li3m một ngụm đầy bất lực và buồn nôn.

 

【Ha ha ha ha ha, tui đã nói rồi mà, Chu Thừa Nhạc quả thật là nhân tài xuất chúng.】– Trác Đề ở bên cạnh nghiêm túc cảm khái. @Laomieungungoc

 

Ngay lúc hai người đang giằng co căng thẳng, một nữ sinh chen vào đứng giữa họ, vừa dứt thì... Mạnh Thiên mang giày đế bệt, bước vội tới, túm chặt tay Chu Thừa Nhạc:

 

"Thừa Nhạc! Cô ta căn bản không hề yêu anh! Vì sao anh không chịu nhìn em đi? Rõ ràng em mới là bạn gái của anh! Rõ ràng em còn đang mang thai con anh!"

 

Câu đó vừa thốt ra, đúng là tin chấn động trời đất. Ngay cả mấy vị đại lão đang trò chuyện cũng ngừng lại, dựng thẳng lỗ tai hóng tiếp.

 

Đến nước này, Mạnh Thiên đã chẳng buồn giữ thể diện nữa. Cô ta vừa té ngã trên sàn diễn, sự nghiệp phía trước chắc chắn sẽ đầy chông gai. Bây giờ, nếu muốn giữ nhiệt độ, chỉ còn cách buộc chặt bản thân với Chu Thừa Nhạc.

 

Gương mặt Thư Vân Thấm lại không có lấy một tia bất ngờ — như thể đã sớm biết trước mọi chuyện.

 

Sau khi gào lên, Mạnh Thiên rơi nước mắt như mưa, đau khổ đến thấu tim gan:

 

"Em vừa té ngã trên sân khấu, còn tưởng ít nhất anh sẽ lo lắng cho đứa con trong bụng em có sao không... Vậy mà anh lại tuyệt tình như vậy, đến một câu hỏi han cũng không có!"

 

Chu Thừa Nhạc siết chặt bàn tay, đứng giữa vòng vây ánh mắt soi mói, miệng đầy chỉ trích, nhất thời không biết nên phản bác thế nào.

 

Toàn bộ màn náo loạn này bị camera phát sóng trực tiếp ghi lại, màn hình chat cũng nổ tung với đủ loại ngôn ngữ mắng chửi từ khắp nơi. Chu Thừa Nhạc trong nháy mắt bị gắn nhãn "tra nam quốc tế", nổi tiếng theo cách không ai mong muốn.

 

Chỉ riêng Trác Đề là âm thầm thở dài trong lòng:

 

【Chu Thừa Nhạc... thật sự quá oan.】

 

【Một tuyển thủ beta - bốn ái nam như hắn, đối với phụ nữ hoàn toàn không có hứng thú, căn bản không "đứng dậy" nổi. Nhưng Mạnh Thiên đúng là có thai thật, chỉ có điều... đứa bé không phải của Chu Thừa Nhạc.】

 

Màn hình chat im bặt trong vài giây. Mới vừa rồi còn mắng Chu Thừa Nhạc tơi bời, vậy mà giờ tình tiết lại xoay ngược như lật bánh tráng.

 

Dân mạng trong nước thì vẻ mặt "mọi chuyện đều trong dự đoán":

 

[ Làm bạn với dân quốc tế, ít nhất phải chứng kiến một lần sức mạnh của "dưa thần". ]

 

[ Ha ha ha, bình thường toàn bị dưa tát vào mặt, lần này cuối cùng cũng được ngồi xem người khác bị vả mặt. ]

 

[ Mấy bạn ngoại quốc mê ăn dưa nên ghi nhớ cho kỹ: dưa chưa kết thúc, bạn vĩnh viễn không biết nó sẽ bão tới hướng nào! ] 

Bình Luận (0)
Comment