Toàn Mạng Xã Hội Đều Nghe Thấy Tiếng Lòng Tiểu Minh Tinh Hết Thời!

Chương 90

Mạnh Thiên ở thị trường quốc tế hoạt động khá sôi nổi, nhưng cô ta vẫn chưa biết tình hình trong nước — mà không chỉ riêng cô ta, nhóm bạn bè quốc tế xung quanh cũng chẳng khác gì. Chỉ có một số ít người từng nghe qua truyền thuyết "nghe được tiếng lòng", nhưng trong mắt họ, đó là chuyện huyền hoặc khó tin, không dễ gì chấp nhận được.

 

Không ngờ được rằng, một chấn động nhỏ sắp sửa xảy đến tại chính nơi này. @Laomieungungoc

 

Trác Đề tra ngược nguồn gốc câu chuyện, rốt cuộc cũng hiểu rõ mọi thứ, coi như ăn trọn quả dưa từ đầu đến đuôi:

 

【Cái cô này đời sống riêng tư rất hỗn loạn, bề ngoài tỏ vẻ một lòng chung thủy với Chu Thừa Nhạc, chứ sau lưng thì bạn giường da đen da trắng không biết bao nhiêu mà kể. Phát hiện mình mang thai rồi còn không biết bố đứa bé là ai. Ban đầu vốn định phá bỏ, nhưng rồi lại đổi ý, muốn thử xem có thể mượn cơ hội này mà gả vào nhà họ Chu hay không.】

 

【Ba của Chu Thừa Nhạc là một ông trùm bất động sản, có thể tưởng tượng Chu gia giàu có cỡ nào. Mạnh Thiên có thật lòng yêu Chu Thừa Nhạc mấy phần thì không rõ, nhưng chắc chắn là cô ta yêu tiền một cách tha thiết.】

 

【Cô ta cũng không biết mình mang thai có phải "con da vàng" không, tính toán là đợi sau khi cưới được Chu Thừa Nhạc rồi sẽ tìm cách "bị sảy thai", như vậy là có thể toàn thân thoát hiểm.】

 

Kế hoạch tính quá ổn thỏa, đến mức ngay cả mẹ Chu Thừa Nhạc cũng chấp nhận Mạnh Thiên là con dâu tương lai, còn ép Chu Thừa Nhạc cưới cô ta về. Nhưng bất chấp bị giăng bẫy, bất chấp bị Thư Vân Thấm bắt gian tại trận, Chu Thừa Nhạc vẫn không chịu cưới Mạnh Thiên.

 

Sau bao nhiêu màn kịch, Chu Thừa Nhạc đứng giữa vòng vây của công chúng chỉ trích, cố gắng biện minh. Hắn hé miệng, nhưng lại không nói nổi một lời, trí nhớ thiếu hụt khiến hắn như đang ở trong một trường quay giả tạo — tung ra một cú đấm cũng chỉ đánh trúng khoảng không.

 

Ngay vào lúc hắn tuyệt vọng nhất, Trác Đề định đứng ra nói giúp vài câu, thì Thư Vân Thấm đã giành trước một bước, lạnh nhạt mở miệng:

 

"Đủ rồi đấy, Mạnh Thiên. Chuyện rốt cuộc thế nào, ai cũng rõ cả. Cô đừng đứng đây gào thét thị uy nữa, phiền quá."

 

Tình địch mà dám lên tiếng như thế, với tính cách của Mạnh Thiên, đáng lý phải nổi đóa tại chỗ. Nhưng lần này cô lại khựng lại, ánh mắt thoáng né tránh, không nói thêm gì, chỉ túm lấy tay Chu Thừa Nhạc tính rời đi.

 

Chu Thừa Nhạc bị dắt đi còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra, nghẹn khuất đến cực điểm:

 

"Rốt cuộc mấy người biết những gì? Đều muốn bắt nạt tôi vì tôi từng mất trí nhớ đúng không?"

 

Trác Đề lắc đầu:

 

【Bị phụ nữ xoay vòng vòng đến chóng mặt.】

 

Thư Vân Thấm liếc nhìn Trác Đề, ánh mắt cậu lấp lánh như đang phát sáng. Ánh mắt ấy lọt vào camera đặt bên cạnh, báo hiệu rằng tất cả mọi chuyện hôm nay... đều sẽ bị ghi hình lại, và sớm thôi, Chu Thừa Nhạc sẽ biết được tất cả.

 

Đã đến nước này, không cần giấu nữa.

 

"Chu Thừa Nhạc," Thư Vân Thấm thản nhiên nói, "Mạnh Thiên chưa từng hẹn hò với anh. Người từng yêu đương với anh trong đại học là tôi. Sau đó mẹ anh đến tìm tôi, bảo tôi đừng tiếp tục dây dưa với anh nữa. Tôi mới là người chủ động chia tay."

 

"Sau đó nghe nói anh gặp tai nạn mất trí nhớ, quên hết đoạn ký ức đó. Đến khi đoàn phim gặp lại, anh chủ động tiếp cận, tôi không muốn dây dưa nên cũng không nói gì. Cũng may lúc ấy Mạnh Thiên xuất hiện, tôi mượn cớ đó thoát thân luôn."

 

"Nói rõ ra cũng tốt. Anh bây giờ đã có con rồi, xin đừng làm phiền tôi nữa."

 

Màn hình live stream lập tức nổ tung, làn đạn quét nhanh đến chóng mặt, đa ngôn ngữ bay đầy trời:

 

[ Còn cẩu huyết hơn cả phim truyền hình! ]

 

[ Thư Vân Thấm đúng kiểu chị gái tỉnh táo, vừa ấm giường người ta xong liền đá xuống giường! ]

 

[ Có ai tốt bụng tóm tắt bằng tiếng Trung được không, tui không theo nổi tốc độ nữa rồi á! ]

 

Thư Vân Thấm nói dứt tình không nể nang, Chu Thừa Nhạc phản ứng đầu tiên lại là... vui vẻ đến khó hiểu:

 

"Hóa ra người từng hẹn hò với tôi là em! Bảo sao dù mất trí nhớ, tôi vẫn nhất kiến chung tình với em. Em không cảm thấy... đây chính là chân ái sao? Bất kể khi nào, ở đâu, tôi đều sẽ yêu em lần nữa."

 

Thư Vân Thấm suýt thì nôn ra tại chỗ.

 

Mạnh Thiên thì mặt đen như đáy nồi. @Laomieungungoc

 

Chu Thừa Nhạc không để ý đến ai nữa, kích động nắm chặt tay Thư Vân Thấm, tha thiết đảm bảo:

 

"Tôi sẽ không để mẹ tôi chen vào chuyện của chúng ta nữa. Người tôi yêu là em, người tôi muốn cưới là em, những người khác không liên quan gì cả!"

 

Lúc này Chu Thừa Nhạc đã chẳng còn để tâm đ ến sự thật nào khác, tự động che tai trước mọi lời khó nghe, chỉ có một lòng một dạ... yêu.

 

Mạnh Thiên bước lên, cố kéo tay hai người ra:

 

"Chu Thừa Nhạc! Não anh để đâu rồi? Không nghe ra là cô ta chỉ muốn dứt áo ra đi thôi sao? Em đã nói bao nhiêu lần rồi, cô ta không hề thích anh!"

 

Trong lúc hai bên đang giằng co, một người đàn ông da trắng, vóc dáng cao lớn, ánh mắt sắc lạnh nhìn về phía này, nhận ra Mạnh Thiên:

 

"Thiên Thiên, em đang làm gì thế?"

 

Mạnh Thiên thấy hắn, lại chẳng có chút phản ứng gì đặc biệt.

 

Người đàn ông ấy là một siêu sao Hollywood mà không ít người nhận ra — Priss, nam chính của nhiều bộ phim bom tấn, là gương mặt quen thuộc trong giới điện ảnh quốc tế. So với giới giải trí trong nước, Hollywood còn hỗn loạn hơn nhiều. Nhưng sự hỗn loạn ấy không bị che giấu mà rất công khai.

 

Một người như vậy, tất nhiên không phải nhân vật tầm thường.

 

Trác Đề giật mình:

 

【Thì ra... đứa bé trong bụng Mạnh Thiên là của Priss!】

 

【Đáng tiếc Priss căn bản không hề quan tâm đ ến Mạnh Thiên. Dù cô ta có giữ lại đứa bé hay không, hắn cũng sẽ vờ như không biết.】

 

【Mạnh Thiên hiểu rõ điều đó, nên chưa từng nghĩ sẽ nhận Priss làm cha đứa bé. Người ta chỉ là bạn giường — nếu dùng đứa con để trói buộc một cuộc hôn nhân thất bại, sau này cô ta cũng sẽ lại tìm một bạn giường khác mà thôi.】

 

Ánh mắt Chu Thừa Nhạc vẫn dừng trên người Thư Vân Thấm, hoàn toàn không để ý đến xung quanh. Mãi cho đến khi Priss dùng giọng điệu đùa cợt lên tiếng:

 

"Thì ra Thiên Thiên mang thai à? Bảo sao dạo gần đây không thấy em liên lạc với tôi."

 

So với Chu Thừa Nhạc, Thư Vân Thấm là người phản ứng đầu tiên:

 

"Anh với Mạnh Thiên rốt cuộc là quan hệ gì?"

 

Trong mắt Mạnh Thiên xẹt qua một tia hoảng loạn, vội vàng cắt ngang cuộc đối thoại của họ:

 

"Priss, anh đừng nói linh tinh nữa. Chuyện của tôi không cần anh bận tâm."

 

Priss bật cười, giọng điệu hời hợt:

 

"Tôi có nói gì đâu. Căng thẳng vậy là sao? Như này không giống phong thái của một mỹ nhân ưu nhã chút nào."

 

"Chỉ là thấy em chạy theo người khác như vậy khiến tôi hơi khó chịu thôi. Muốn nhắc khéo một câu, em có nhiều người yêu thế, tốt nhất đừng nhận nhầm cha đứa nhỏ."

 

Chu Thừa Nhạc cuối cùng cũng phản ứng kịp, quay phắt sang nhìn Mạnh Thiên:

 

"Không lẽ cô định để tôi làm thằng đội nón xanh, đỡ giùm cái mâm này à?"

 

Mạnh Thiên mặt đỏ lên, cố gắng thanh minh:

 

"Chu Thừa Nhạc! Sao anh lại có thể nghĩ xấu cho em như vậy? Chỉ vì một câu nói vu vơ mà anh tin ngay? Em ở trong lòng anh tệ đến thế sao? Chúng ta là bạn thanh mai trúc mã mà!"

 

Chu Thừa Nhạc rất thẳng thắn:

 

"Chẳng lẽ cô không phải loại người như vậy?" @Laomieungungoc

 

Chính vì là bạn từ nhỏ, nên Chu Thừa Nhạc rất rõ Mạnh Thiên là người thế nào. Dù từng mất trí nhớ một thời gian, nhưng tính cách con người vốn đã ăn sâu từ nhỏ, không dễ gì thay đổi.

 

Không giống với những ký ức thanh xuân ngọt ngào, lãng mạn, trong mắt Chu Thừa Nhạc, Mạnh Thiên là người có lòng tham quá nặng. Khi còn nhỏ, mỗi lần theo mẹ đến nhà Chu chơi, cô ta đều lén lấy đồ của mẹ Chu, rồi giả bộ vô tội khi bị phát hiện. Người lớn thấy vậy chỉ nghĩ là trẻ con ham chơi, không trách phạt gì.

 

Lớn lên rồi, Mạnh Thiên bắt đầu đeo bám hắn, luôn tìm cách bắt nạt hay uy h**p bất kỳ cô gái nào có ý lại gần Chu Thừa Nhạc. Không cần biết hắn có tình cảm hay không, cô ta luôn tự ý ám chỉ mình là vị hôn thê của hắn. Cứ ai thân cận với Chu Thừa Nhạc là y như rằng bị chụp mũ là tiểu tam.

 

Ấy vậy mà Mạnh Thiên ở bên ngoài lại lẳng lơ, bạn giường đến mức không đếm xuể.

 

Chu Thừa Nhạc đã nhìn thấu con người Mạnh Thiên. Thứ cô ta muốn chỉ là thân phận con dâu nhà họ Chu mà thôi.

 

Bị mọi người xung quanh nhìn chằm chằm, sắc mặt Mạnh Thiên tái nhợt. Priss thì ngồi xem kịch vui rõ ràng. Cô ta đưa tay che bụng, môi run rẩy.

 

Trác Đề bỗng sáng tỏ, cậu học theo giọng điệu lố bịch mà nói tiếng lòng:

 

【Ai da, tôi đau bụng quá, có thể đưa tôi đến bệnh viện được không... Các ngươi đều không tin tôi, bôi nhọ tôi, nhưng tôi còn có đứa nhỏ này... Dù các ngươi không thừa nhận, tôi cũng sẽ tự mình nuôi con lớn khôn.】

 

Quả nhiên, chưa đầy vài giây sau, Mạnh Thiên liền lảo đảo như lá khô sắp rụng trong gió thu, vừa thút thít vừa nói:

 

"Bụng tôi đau quá, lúc nãy ngã một cú, bây giờ cảm xúc quá kích động... Đứa nhỏ e là có chuyện rồi... Làm ơn đưa tôi đi bệnh viện... Dù các người không tin, tôi cũng nhất định sẽ giữ lại đứa bé này..."

 

Nước mắt rơi lã chã, vẻ mặt cô ta khiến người khác không khỏi động lòng. Nếu không có tiếng lòng Trác Đề thì e là cư dân mạng xem livestream đã thật sự bị vẻ ngoài đáng thương đó lừa gạt.

 

Chu Thừa Nhạc ở trong tình thế đó, nhìn mãi vẫn không rõ thật giả, nghĩ bụng: dù đứa trẻ không phải của mình thì cũng nên giúp một tay. Nhưng Thư Vân Thấm lại giữ chặt tay hắn lại, giọng lạnh băng nhìn Mạnh Thiên diễn:

 

"Lúc đầu cô nói đứa nhỏ là của Chu Thừa Nhạc, tôi còn định tin, định phối hợp với cô. Nhưng nhìn đi nhìn lại, tôi nghĩ tốt nhất là đi kiểm tra DNA, xem đứa bé này rốt cuộc là của ai."

 

Người xem livestream sôi nổi phụ họa:

 

"Ừ đó, kiểm tra ra là được mà, chứng minh trong sạch luôn tiện."

 

Mạnh Thiên sắc mặt thay đổi, theo phản xạ lùi lại một bước.

 

Chu Thừa Nhạc lên tiếng trước:

 

"Tôi đồng ý. Nếu thật sự là con tôi, tôi không có gì để nói."

 

Mạnh Thiên cắn môi:

 

"Các người cứ ép tôi, nhục mạ tôi như vậy... Dựa vào đâu tôi phải làm theo lời các người? Dù không ai tin tôi, tôi vẫn có thể tự mình nuôi con tốt!"

 

Priss nhếch mép cười khinh:

 

"Em chống đối chuyện kiểm tra DNA như thế, làm tôi cũng bắt đầu nghi nghi rồi đó. Biết không, tôi không bao giờ chấp nhận người ngoài vợ mình sinh con cho tôi. Nếu thật sự là của tôi, tôi khuyên em nên bỏ sớm thì hơn."

 

Trác Đề vừa ăn dưa vừa nghĩ:

 

【Hắn đúng là tuyệt tình, không định chịu trách nhiệm thì lúc trước quan hệ làm gì không biết mang bao. Chán ghét loại người này.】@Laomieungungoc

 

Lúc này đây, lời Priss nói như giáng đòn cuối cùng khiến Mạnh Thiên sụp đổ hoàn toàn. Mất hết lý trí, cô ta đỏ ngầu hai mắt, hung dữ nhìn Priss chằm chằm:

 

"Anh không chịu nhận con? Vậy mà còn tới đây khơi chuyện cũ? Priss, tôi sẽ nói cho mọi người biết đứa nhỏ này là của anh! Đến lúc đó anh chờ mà ra tòa ly hôn với vợ đi!"

 

【Lấy được một người quốc tế minh tinh như Priss, đúng là không phải chuyện người thường làm được. Vợ Priss là một người phụ nữ cực kỳ quyền lực, gia thế bạc triệu, lại là con gái độc nhất, từ nhỏ đã được nâng như nâng trứng.】

 

【Cũng như nhiều gia đình da trắng, quan niệm rất thoáng, cho phép Priss có vài tình nhân bên ngoài. Nhưng có một điều cấm kỵ: không được để tình nhân sinh con.】

 

【Hơn nữa, cha vợ Priss nổi tiếng thủ đoạn tàn nhẫn. Nếu biết con rể phá quy tắc, Priss thể nào cũng phải lột một lớp da.】

 

【Cái tên này, chơi bời thành nghiệp rồi.】

 

Priss trừng lớn mắt, không thể tin nổi: "Cái gì? Đứa nhỏ này thật sự là của tôi? Cô đừng có nói bừa!"

 

Mạnh Thiên lập tức túm lấy tay hắn, giọng sắc bén: "Không phải bảo đi làm xét nghiệm ADN sao? Đi thì đi! Làm rõ trắng đen chẳng phải tốt hơn à!"

 

Quả dưa "người mẫu – minh tinh quốc tế" này đúng là vừa to vừa mọng, khiến netizen toàn cầu háo hức nhai từng chữ. Mỗi làn đạn như châm dầu vào lửa, khiến Trác Đề không nhịn được lộ ra thêm vài câu tiếng lòng. Nhưng vừa chớp mắt, cậu đã biến mất khỏi màn hình, bóng người bị dòng người chen lấn nuốt trôi, để lại vô vàn võng hữu tiếc nuối tìm kiếm bóng dáng Trác Đề khắp nơi.

 

[ Hóa ra là người Hoa à? Có tài khoản ins không? Tôi muốn follow! ]

 

[ Lần đầu tiên được ăn sống dưa sụp phòng của minh tinh quốc tế! Quá k1ch thích! Có thể mời Trác Đề thường xuyên tham gia hoạt động quốc tế không? Bắc Âu vòng showbiz nhất định sẽ rung chuyển! ]

 

[ Đừng chỉ ăn dưa trong nước, phải biết ra biển lớn gặm dưa mới thấm vị! ]

 

Hollywood vốn cạnh tranh cực kỳ khốc liệt, minh tinh quốc tế đã không thiếu, người mới muốn nổi lại càng khó. Giờ lại xuất hiện một Trác Đề tài sắc vẹn toàn, ai nấy đều hy vọng cậu có thể gia nhập giới này, tốt nhất còn khiến vài vị "tai to mặt lớn" sụp phòng luôn cho sướng.

 

Nhưng vào lúc cả thế giới đang truy tìm, Trác Đề lại đang khoác áo chống lạnh, đứng chờ ngoài một hội quán, vừa nghe điện thoại vừa nói:

 

"Tuần lễ thời trang có chút trục trặc, chắc là không diễn ra được nữa. Em tính về trước luôn."

 

Bên kia điện thoại là giọng nam trầm thấp, mang theo âm hưởng dịu dàng khiến người nghe mềm lòng:

 

"Hiện giờ bên em là nửa đêm rồi phải không? Sao vẫn chưa ngủ?"

 

Hồi còn quay《Trầm Mặc》, mỗi đêm trước khi ngủ, anh đều nghe được tiếng lòng thì thầm của Trác Đề qua vách tường. Dần dần, nó trở thành thói quen. Giờ một mình trong đêm vắng, thiếu đi âm thanh ấy, cả thế giới như trống rỗng lạ thường.

 

Trác Đề mặt hơi ửng đỏ, dùng mũi chân nghịch nghịch lớp tuyết đọng trên bậc thang, khóe môi bất giác cong cong, mang theo nét cười ngọt ngào:

 

"Vậy em kể anh nghe chuyện hôm nay nhé. Khá thú vị đấy. Khi nào anh buồn ngủ thì em cúp máy."

 

"Ừ, được."

 

Trác Đề bắt đầu kể lại chuyện ban ngày một cách sống động. Tài xế dừng xe lại trước mặt, dưới sự đón tiếp của Tần Tiểu Họa, cậu bước lên xe, tiếp tục câu chuyện qua điện thoại:

 

"Cái anh Priss kia đúng là đẹp trai, vừa xuất hiện là em để ý liền. Nhưng Mạnh Thiên lúc đó phản ứng kỳ lắm..."

 

Giọng nói đều đều vang lên bên tai, tuy không sôi nổi nhưng lại rất dễ chịu, phối hợp với âm sắc vốn dễ nghe của Trác Đề khiến người ta cảm thấy đặc biệt mềm mại, an tâm.

 

Cậu mải mê nói, không để ý xe đã không chạy về khách sạn như dự định, mà rẽ vào một con đường khác.

 

Mãi đến khi xe dừng hẳn, đầu bên kia điện thoại cũng im lặng. Trác Đề đoán Nam Phù Diệu có lẽ đã ngủ, bèn ngắt máy và mở cửa xe bước xuống. @Laomieungungoc

 

Nhìn khung cảnh xa lạ xung quanh, Trác Đề ngạc nhiên hỏi:

 

"Đây là đâu vậy?"

 

Tần Tiểu Họa cười thần bí:

 

"Nam tổng căn dặn rồi, bảo đưa anh ra ngoài chơi một chuyến, đêm nay thả lỏng thoải mái đi! Toàn bộ khu suối nước nóng này đã được bao trọn gói rồi!"

 

Trác Đề khẽ gãi cằm, tiếng lòng thầm vang lên:

 

【Cảm giác này... có chút gì đó... không ổn cho lắm.】

Bình Luận (0)
Comment