Minh Xuyên không dừng lại chút nào, thân hình bắn lên, viễn độn trong nháy mắt.
Chỉ có mấy phút đồng hồ sau, hắn liền trở về Mặc phủ , đẩy cửa phòng ra tiến vào, trong phòng đốt mười mấy cây nến, tản ra ánh sáng nhu hòa, tựa hồ có thể rửa sạch sát khí của hắn, tâm thần lập tức trở nên ổn định.
Trong phòng 3 người Mỹ nữ đi ra, ba người này là Mặc Phượng Vũ các tỷ muội. Minh Xuyên thấy vậy liền Ôm 3 nữ vào phòng hắn cũng nhịn không được nữa nhất trụ kình thiên, đang phân vân không biết nên "giúp" ai trước thì hắn bị Mặc Thải Hoàn nhào tới ôm chặt cổ hắn ra sức hôn hắn. Hắn nhắm lại hai mắt hưởng thụ , cũng chủ động đáp trả lại.
Qua một hồi lâu, hai người cũng tách ra. Minh Xuyên nhìn người ngọc của tam nữ, không khỏi cười hắc hắc nói:
"mở màn đã xong, chúng ta nên vào giường trò truyện nhỉ"
Trong tam nữ trừ Mặc Thải Hoàn đã cùng với Minh Xuyên làm chuyện vợ chồng, Mặc Ngọc Châu và Mặc Phượng Vũ còn là hoàng hoa đại khuê nữ, nghe vậy không khỏi thẹn thùng. Chỉ là sau khi Minh Xuyên đang nói những lời này không khỏi nhớ đến Lưu Thị, chính mình hứa với nàng đêm nay sẽ tới, nhưng lại thế này....haiz đã làm nàng chịu nhiều thiệt thòi rồi.
Mặc Thải Hoàn nghe vậy khanh khách cười duyên, nói:
- huynh ôm ta!,để ta làm mẫu cho hai tỷ..
"ta đi nói chuyện với Thải Hoàn muội xong sẽ tới gai nàng nha. Hắc hắc" Nói xong Minh Xuyên giang hai tay ra ôm lấy yêu tinh mê chết người Thải Hoàn, bước đi đến bên trong , hai người lăn lên giường.
Mặc Thải Hoàn gục ở bộ ngực Minh Xuyên, bộ ngực mềm mại ép làm cho Minh Xuyên vô cùng thoải mái, nàng vươn một ngón tay ngọc ra đặt ở trong cái miệng nhỏ nhắn, nói:
"huynh phải nhẹ nhàng với muội, còn hai tỷ kìa"
"haha. Nhất định" Minh xuyên mội tay sờ lên bộ ngực vừa tay của nàng, mềm nhũn mà co dãn mười phần, vô cùng trắng mịn, xúc cảm tuyệt diệu tới cực điểm. Hô hấp của hắn có chút dồn dập, dục vọng nóng như lửa dán thật chặc lên chỗ kín của nàng.
"ta sau này là vợ của huynh rồi, phải chăm sóc ta suốt đời đấy.." Mặc Thải Hoàn khanh khách cười duyên. Hai tay linh hoạt giải khai quần Minh Xuyên , mắt hạnh nhất thời trở nên mê ly.
Minh Xuyên cười ha ha, dùng sức xoa nắn cái mông núc ních thịt của Mặc Thải Hoàn một chút, để cho dục vọng càng tăng cao.
" Được! Ta muốn nàng rồi.."
Mặc Thải Hoàn giơ cái mông như bạch ngọc lên, đầu ngón tay vịn vật to kia, chậm rãi ngồi xuống, chân mày khẽ nhăn lại, trong cái miệng nhỏ nhắn phát ra tiếng rên rỉ thật thấp, câu dẫn nhân tâm.
Hai người hoàn toàn kết hợp lại với nhau, một cuộc gió thổi mưa phun diễn ra.
...
Mặc Thải Hoàn vừa bắt đầu đã rất cuồng dã, giống như nữ tướng quân cưỡi trên người Chiến Mã Minh Xuyên không ngừng xông về kẻ địch , nhưng nàng vẫn không thể nào địch nổi chiến mã Minh Xuyên đã tu tiên , sau suốt một giờ điên cuồng, nàng đã không biết là năm lần hay sáu lần đạt tới đỉnh cao, mà Minh Xuyên mặc dù cũng tới hai lần, nhưng lập tức khôi phục lại, lửa nóng vẫn cứ hừng hực.
Lúc này Mặc Thải Hoàn đã quá mệt mỏi, liếc mắt nhìn Minh Xuyên một cái, nhưng sau khi cảm giác được Minh Xuyên phía dưới động đậy , nàng nhất thời hoảng sợ, nói:
"muội không chịu đựng được nữa rồi.."
"A"
Minh Xuyên vỗ một cái vào cái mông ngạo nghễ ưỡn lên mượt mà của nàng, xúc cảm thật là tuyệt diệu đến cực hạn, toàn thân vưu vật này mỗi lỗ chân lông cũng lộ ra yêu mị, để cho hắn muốn ngừng mà không được.
"nàng nghỉ ngơi đi, ta di giải quyết hai tỷ nàng"
Ngây người một lúc, Minh Xuyên đã đã ra trước bàn hai người tỷ muội Mặc Ngọc Châu đang đỏ mặt to nhỏ với nhau .
Minh Xuyên khỏa thân đi ra nhìn thấy thấy gương mặt Mặc Phượng Vũ cũng tương tự như Mặc Thải Hoàn, dáng dấp rất là kiều diễm vùng ngực nở nang, làn da trắng như tuyết, một đôi mị nhãn long lanh hút hồn, trời sinh đẹp đẻ thân hình yểu điệu.
Lại Rồi nhìn đến Mặc Ngọc Châu, lại còn hơn cả hai người bọn họ càng thêm động lòng ngưởi, dáng người thon thả, ngực cao, eo nhỏ, hông nở, làn da nỏn nà như tuyết, trong lúc ngượng ngùng càng thêm hồng hào mềm mại mê người, đôi mắt sáng dể thương, đôi môi xinh xắn đỏ thắm, lông mày như trăng, hiện ra trên má phấn khi mỉm cười hai cái lúm đồng tiền, đôi mắt như hiện lên mùa xuân càng thêm khơi động lòng người.
Đột nhiên thấy một người nam nhân khỏa thân đi ra, Đôi mắt Mặc Phượng Vũ cũng chăm chú nhìn Minh Xuyên, lông mày như lưỡi kiêm mắt sáng, diện mạo tuấn mỹ, thân thể cao lớn mạnh mẽ, thần thái bay bổng, phong độ nhẹ nhàn.trên miệng luôn nở nụ cười tà mị. Nhưng khi nàng nhìn xuống dưới liền che mắt lại. Nhìn thấy vậy tâm hồn thiếu nữ giống như nai con nhảy nhót không ngừng, cứ như chàng trai khỏe mạnh đẹp đẽ, đừng nói ôm ấp, lôi kéo, đùa giởn, chỉ nhìn thôi một cái đã nhận ra đủ vẻ rồi.
Mà Mặc Ngọc Châu cũng bị vẻ đẹp cùng một lực hấp dẫn kì bí của Minh Xuyên, cùng với thần thái phong độ phiêu lãng, khiến tâm hồn thiếu nữ từng cơn gợn sóng.
"sao... Sao huynh không mặc quần áo mà đi ra đây.." Mặc Ngọc Châu cúi đầu mặt đỏ nói.
"chút nữa các nàng cũng như ta thôi mà... Khà khà" Minh xuyên nói xong đưa hai tay ra kéo Mặc Ngọc Châu và Mặc Phượng Vũ, đồng thời ôm cả hai nàng đưa đến bên trong giường .
Lúc này Mặc Thải Hoàn thấy ba người đi tới nàng liền nhấc thân vào trong góc giường.
Đặt hai nàng lên giường, Trái ôm phải ấp, trước ôm hôn ngọc châu , sau lại hôn phượng vũ , hai nàng bị hôn đến mặt đỏ bừng lên.kích thích chi hai nàng một khoảng thời gian hắn liền cởi Y phục trên người Mặc Phượng Vũ. trong phút chốc quần áo của nàng bị Minh Xuyên lột sạch sẽ , ngọc thể hoàn mỹ lộ ra.
Dạo đầu đã mở, hắn rất thuần thục, nhanh như lưu tinh, tách hai chân Mặc Phượng Vũ ra, điều chỉnh eo một cái, Mặc Phượng Vũ "Á" một tiếng, trên giường trắng nõn hiện ra một hóa mai hoa.
Mặc Phượng Vũ giờ phút này giống như một con thỏ vô lực phản kháng, tuy đau đớn khó nhịn, nhưng vẫn cảm thấy hạnh phúc cùng tê tê dại dại, nàng cắn chặt môi, nàng ngượng ngùng không dám phát ra tiếng rên quá lớn, chỉ nghe trong cổ họng có âm thanh rên rỉ nghẹn tiêu hồn đến cực điểm.
Mặc Phượng Vũ nhắm hai mắt, nước mắt trong khóe mắt chảy xuống, không biết là đau hay vì vui sướng , tuy không mở mắt nhưng nàng biết các tỷ muội các nàng đang nhìn. Nghĩ vậy nàng càng vô cùng ngượng ngùng