Toàn Năng Khí Thiếu

Chương 239

Hồ Hi Nghiên nghe xong, giống như bị giẫm đuôi, giận dữ nói:

- Anh nói ai?! Ai là giày rách?!

Tần Xuyên cười khà khà:

- Tôi không nói cô, cô giận dữ như vậy làm gì chứ?

- Rõ ràng là anh đang chỉ tôi!

Tần Xuyên ‘à’ một tiếng, chợt nói:

- Cô không nói thì thôi, vừa nói tôi liền nhớ ra, người bạn trai yếu sinh lý của cô sao hôm nay không tới hả? Thân thể anh ta đã tốt hơn chưa?

Lời này vừa ra, không ít người dùng ánh mắt kỳ quái nhìn Hồ Hi Nghiên. Cô nàng này ăn mặc hấp dẫn như vậy khiến không ít người liên tưởng tới cô ta có ham muốn rất cao.

Cũng chỉ có người đàn ông khôi ngô cường tráng nhưu Chu Chí Bang mới có thể thỏa mãn cô ta về mặt này.

Khuôn mặt Hồ Hi Nghiên nóng rát, vội vàng giải thích với Chu Chí Bang:

- Honey, không phải như hắn nói đâu… Em thích nhất chính là tài hoa buôn bán của anh.

Chu Chí Bang híp mắt lại, trong lòng cười lạnh, cô nàng này đúng là quá mức ngu xuẩn.

Trả lời như vậy chẳng phải là xác nhận trước đây cô ta có bạn trai khác, hơn nữa còn là một tên yếu sinh lý?!

Chu Chí Bang gã là ai chứ? Gã chính là đại thiếu gia Chu gia trong bốn vương tộc, sao có thể chơi đồ thừa của người khác? Coi như là người khác đã chơi qua, nhưng không thể công khai nói ra được!

Nếu cô ta đã bị mọi người coi là giày rách, Chu Chí Bang gã sẽ không thèm nữa.

- Đương nhiên là tôi tin tưởng cô, dù sao hai chúng ta cũng chỉ là quan hệ bạn bè bình thường, cô cũng chỉ là bạn bè mà tôi gặp được trên thương trường. Hồ tiểu thư, những chuyện khác chúng ta đều chưa từng phát sinh, không phải sao?

Chu Chí Bang cười rất hiền hòa, nhưng trong mắt phủ kín hàn mang.

Sắc mặt Hồ Hi Nghiên trắng bệch, cô ta cũng không ngu, vừa nghe Chu Chí Bang nói vậy đã biết mình bị vứt bỏ rồi!

Cảm xúc không cam lòng lẫn khuất nhục bao phủ khiến cô ta hận không thể tát cho gã một cái, nhưng cô ta không dám.

- Hồ tiểu thư, tôi cảm thấy cô rất có mị lực, chỉ có điều xem ra chúng ta không thích hợp.

Chu Chí Bang tiếp tục cười nói.

Hồ Hi Nghiên miễn cưỡng lộ ra một nụ cười:

- Đúng… đúng vậy. Tôi cũng hiểu được chuyện này.

Chu Chí Bang gật đầu:

- Tôi thấy Hồ tiểu thư có phần mệt mỏi, không bằng tôi cho lái xe đưa cô về.

Mệt mỏi cái rắm ý! Vũ hội còn chưa chính thức bắt đầu, mệt mỏi cái rắm gì?!

Hồ Hi Nghiên không nghĩ tới việc hai lần mình gặp được Tần Xuyên thì hai lần đều bị Tần Xuyên hại, bị đuổi ra khỏi vũ hội!

Vốn tưởng rằng đêm nay có Chu Chí Bang làm chỗ dựa, mình có thể cao hơn Tần Xuyên một đầu, nhưng khi tỉnh táo lại mới ý thức được chính mình đã phạm sai lầm lớn!

Tần Xuyên dù địa vị thấp đến mức nào, dù bị người khinh bỉ như nào thì hắn cũng là Tần gia đại thiếu gia. Trong mắt Chu gia, Tần gia là cổ võ thế gia, còn Hồ Hi Nghiên thì sao? Căn bản chỉ là xuất thân gia đình buôn bán bình thường, căn bản không thể so sánh!

Ngay từ đầu Chu Chí Bang chỉ muốn chơi đùa với mình một chút. Chỉ cần mình có chút không thích hợp, sẽ bị vứt bỏ, hơn nữa một cái nhíu mày cũng không có!

Trong lòng Hồ Hi Nghiên oán hận, vì sao đám đàn ông này có thể nhục nhã mình như vậy!

Cô ta cũng chỉ là một người con gái yếu ớt bình thường, rốt cục mình đã làm sai chuyện gì mà bị đuổi ra khỏi hội trường, bị vô số người khinh bỉ và cười nhạo?!

Phải biết dù gì cô ta cũng là thiên kim tiểu thư của bất động sản Thanh Hồ! Từ nhỏ cô ta đã được nâng như nâng trứng, hứng như hứng vàng, đã bao giờ phải chịu đãi ngộ như vậy?!

Nhưng mặc kệ cô ta suy nghĩ như nào thì bảo vệ của Chu gia đã đi tới, muốn dẫn cô ta ra ngoài.

Chu Chí Bang nhìn Hồ Hi Nghiên rời khỏi, trong lòng có chút tiếc nuối. Cô nàng này tuy là giày rách, nhưng công phu trên giường thực không tệ, mới chơi được hai ngày, thật đáng tiếc mà.

Chỉ có điều gã cũng không có ý định bỏ qua dễ dàng như vậy, đồ chơi mình vừa đạt được bị người phá hỏng, đương nhiên gã cũng muốn lấy lại danh dự.

Chu Chí Bang nhìn Tần Xuyên:

- Hiểu lầm nho nhỏ, mong người anh em chớ coi là thật.

- Tôi là người không có ưu điểm gì, chỉ được cái rất rộng lượng, muốn thay đổi cũng không được. Không sao đâu!

Tần Xuyên khoát tay.

Đám người Lăng Lạc Tuyết ở cạnh bên nhìn khinh bỉ, thằng này ép bạn gái của Chu Chí Bang rời đi, còn giả bộ mình không chấp nhặt!

Chu Chí Bang đột nhiên cười nói:

- Người anh em Tần Xuyên, cậu vừa nói mình và Liễu tướng quân vợ chồng tình cảm thắm thiết, vậy có thể gọi điện thoại mời Liễu tướng quân tới Hoa Quang vũ hội được không?

Tôi tin rất nhiều người ở đây đều chưa từng nhìn thấy Liễu tướng quân ngoài đời thực. Đứng thứ hai trong mười thiên tài thời nay, lại là Thất tướng quân trẻ tuổi nhất, đệ nhất mỹ nữ thế gia, một người như vậy thất hiếm thấy. Nếu có thể khiến mọi người ở đây thấy được phong thái của cô ấy, mọi người nhất định sẽ rất cảm kích.

Lăng Lạc Tuyết nghe thấy mấy lời khen ngợi Liễu Hàn Yên này, khinh thường hừ một tiếng, quay đầu đi.

Tần Xuyên tỏ vẻ khó xử:

- Chuyện này e hơi khó, bà xã tôi ở trong quân đội, ngay cả về nhà cũng hiếm khi, e chừng rất bận.

- Bộ chỉ huy Hàn Thứ cách nơi này cũng không xa, lái xe chỉ tốn chừng nửa tiếng. Người anh em Tần Xuyên, Hoa Quang vũ hội một năm chỉ có hai lần, cậu với tư cách sinh viên lớp MBA tới tham gia cũng chỉ tối đa là hai lần rồi thôi. Cơ hội như này, với tư cách là vợ thì cô ấy tới bồi cậu nhảy một điệu hẳn là cũng hợp tình đi?

Chu Chí Bang cười nói.

Không ít người bên cạnh ồn ào, cười lớn ủng hộ Chu Chí Bang.

Lại nói Liễu Hàn Yên đúng là thần tượng của không biết bao nhiêu con cháu thế gia, tất cả đều muốn biết phong thái của đệ nhất mỹ nữ thế gia.

Tiếp nữa là bọn họ cũng muốn xem một chút liệu Tần Xuyên có thể gọi Liễu Hàn Yên tới hay không.

Đại đa số mọi người đều không ôm hi vọng gì cả. Dù sao Liễu Hàn Yên ngay cả Cơ Vô Song cũng không đồng ý, chỉ vì hôn ước mới gả cho Tần Xuyên, sao có thể thật lòng đón nhận người chồng nói được?

- Nói thì nói như vậy nhưng tôi cảm thấy bà xã mình không có hứng thú với vũ hội.

Tần Xuyên bĩu môi, có thể tưởng tượng ra khuôn mặt không biểu cảm của cô nàng này.

Mọi người xung quanh cười thầm, gì mà không có hứng thú, rõ ràng là không có gan gọi điện cho Liễu Hàn Yên.

- Chu đại ca, chị dâu bọn tôi đang ở trong quân doanh, vào lúc này gọi ra có phần không thích hợp.

Tần Tử Hằng và Tần Tử Việt tiến lên cười nói, họ cũng rất bất đắc dĩ, Tần Xuyên mất mặt chẳng phải chính là Tần gia mất mặt sao?

Chu Chí Bang không để ý tới họ, tiếp tục nhìn Tần Xuyên nói:

- Không phải là Tần Xuyên lão đệ kỳ thực vẫn gạt Liễu tướng quân về những hoa cỏ ở bên ngoài chứ. Chuyện này thì lớn rồi! Những thứ khác không nói, vừa rồi cậu hôn Lăng Lạc Tuyết, chuyện này e là sẽ khiến Liễu tướng quân rất tức giận.

Lăng Lạc Tuyết cảm thấy sai lầm khi tới đây, nói một vòng sao lại nói tới cô rồi?

- Này! Chu Chí Bang! Anh kéo lão nương vào làm cái đệch gì?! Không phải là tôi muốn hôn hắn! Liễu Hàn Yên dựa vào đâu mà nổi nóng với lão nương?

- Ha ha, Lăng Lạc Tuyết, cô không muốn gả cho Tống Kiệt, không phải là muốn với Tần Xuyên chứ? Chỉ có điều cũng khó trách, dù sao với quan hệ giữa cô và Liễu tướng quân, một khi chuyện này bị truyền ra, đoán chừng sẽ khiến người anh em Tần Xuyên rất khó xử với Liễu tướng quân nha.

Chu Chí Bang giả bộ lo lắng thay cho họ.

Sắc mặt Lăng Lạc Tuyết tức giận tới đỏ lên. Kỳ thực cô cũng không biết tình cảm giữa Liễu Hàn Yên và Tần Xuyên như thế nào. Nếu như Liễu Hàn Yên biết mình và Tần Xuyên hôn nhau sẽ có phản ứng gì. Hoặc là nói… Tần Xuyên dám cho Liễu Hàn Yên biết sao?

Lăng Lạc Tuyết không kìm được nhìn về phía Tần Xuyên ở bên, nhưng phát hiện thằng này biểu cảm rất thoải mái, như đang tính toán điều gì.
Bình Luận (0)
Comment