Tôi Bị Ngân Long Vương Nữ Biến Thành Ấu Long Cơ

Chương 54 - Chương 53 ~ Nàng Thiếu Lão Sư Sao?

“Ta kính yêu bá tước các hạ, xin hỏi ngài có thể giải thích một chút chuyện gì đã xảy ra với phòng thí nghiệm luyện kim của ta không?” Nữ nhân mặc trường bào luyện kim, gương mặt tươi cười nhưng ánh mắt lại sáng rực nhìn vị bá tước đang lảng tránh ánh mắt của nàng, rõ ràng chuyện này không thoát khỏi liên quan tới hắn.

“Trước khi rời đi, ta đã từng dặn ngài rồi, đừng có đem mấy thứ kỳ quái này nọ đặt lung tung vào phòng thí nghiệm của ta, đúng không?”

“Khụ... làm sao có thể gọi là kỳ quái được chứ.”

“Nói cách khác, là ngài đúng không? Chính ngài đã đưa người vào?” Kéo Na khoanh tay, ngoài cười nhưng trong không cười nhìn chằm chằm Norma.

“Chuyện đó... ta đã sai người đến dọn dẹp lại phòng rồi, những nguyên liệu bị tiêu hao cũng đã bổ sung đầy đủ.” Trong mắt Norma, luyện kim thuật sư đều là những kẻ có tính khí quái gở, giao tiếp với bọn họ nhất định phải cẩn trọng, nói sai một câu là động tới thần kinh bọn họ.

“Cho nên vậy là xong chuyện? Cứ thế cho là chưa từng có chuyện gì xảy ra sao?” Kéo Na cười lạnh. “Còn nữa, bá tước các hạ, cái gọi là ‘dọn dẹp’ của ngài chính là để phương thuốc chẳng theo một trình tự nào bị vứt loạn, nguyên liệu thì đổ đống một chỗ, nồi hơi pha dược cũng hoàn toàn không rửa sạch, đúng không?”

“Là ta sai, ta suy nghĩ không chu toàn, xin bớt giận... tới, uống miếng nước cho nguôi giận nào.”

“Không khát.” Kéo Na lạnh nhạt nói.

“Vậy... ăn chút gì đó nhé?”

“Khí đều no rồi, còn ăn gì nữa?” Trong toàn phủ bá tước, người dám nổi giận trực tiếp với người lãnh đạo như nàng, e là cũng chỉ có vị tư nhân luyện kim thuật sư — tiểu thư Kéo Na.

“Xin lỗi, xin lỗi, thật sự là thất lễ. Nếu vậy thì... ta tăng gấp đôi kinh phí thực nghiệm cho ngươi, được không?”

“Đây là vấn đề kinh phí sao? Đây là vấn đề nguyên tắc.” Kéo Na hừ lạnh. “Cư nhiên ngài đem phòng thí nghiệm của ta cho những kẻ chỉ mới vừa học luyện kim vào dùng? Thề trước thần Serra, bá tước các hạ, ngài có biết làm như vậy nếu không cẩn thận là sẽ dẫn đến tai nạn không?”

“Mấy tên học đồ luyện kim kia mà cũng dám trộn lẫn gạo với cốt phấn, một khi xảy ra sai sót, không chỉ phòng thí nghiệm mà cả phủ đệ của ngài cũng có thể bị nổ tung bay lên trời.”

“Không đến mức nghiêm trọng vậy chứ? Hơn nữa, ta cũng không có đưa cho mấy kẻ không biết gì về luyện kim đâu.”

“Vẫn còn muốn chối?” Kéo Na nhướng mày. “Phòng thí nghiệm của ta bị biến thành cái ổ gà như vậy, dùng ngón chân cũng có thể nghĩ ra là do bọn học đồ gà mờ vừa mới ra đời gây ra.”

“Nói đi, bá tước đại nhân, ngài rốt cuộc đưa phòng thí nghiệm ta cho ai luyện dược? Nếu chỉ là luyện dược, chẳng phải ngài có thể tìm ta sao?”

Norma nghe ra, trong giọng nói của Kéo Na không chỉ có phẫn nộ, mà còn mang theo một tia uất ức mơ hồ.

Thà để một tiểu tử mới học luyện dược còn hơn thỉnh nàng — luyện kim thuật sư tư nhân của hắn, chẳng phải là coi thường nàng sao?

“Không phải như ngươi nghĩ... nói sao nhỉ, hài tử kia trên người có một bộ... ừm, phương thuốc khá đặc biệt, chỉ có nàng biết cách luyện chế, cho nên chỉ có thể để nàng đích thân làm.” Norma vội vàng giải thích.

“À? Phương thuốc đặc biệt?” Kéo Na híp mắt lại. “Là phương thuốc gì đặc biệt? Đặc biệt ra sao?”

“Nghe nói là một loại chuyên dùng để lưu thông khí huyết và dưỡng sinh, ừm, chính là cái này.” Norma lấy ra bình dược tề màu đỏ nhạt. Tất nhiên, hắn không thể nói rõ công dụng chủ yếu của dược này, bằng không địa vị của hắn trong mắt tiểu thư trước mặt chắc chắn sẽ rơi xuống đáy.

“Màu đỏ nhạt à, thú vị thật đấy.” Kéo Na nhận lấy bình dược, mở nắp ra ngửi một chút, mắt híp lại. “Tuy tay nghề còn thô sơ, nhưng... phải nói thế nào nhỉ, mùi dược này có phần quá nồng.”

“Mùi nào cơ?”

“Chờ một chút.” Kéo Na ra hiệu đừng vội, rồi xách bình thuốc vào phòng thí nghiệm.

Luyện kim thuật sư là loại người kỳ quái như vậy đấy — chỉ cần dược liệu của mình bị xê dịch một centimet cũng có thể nổi trận lôi đình, nhưng nếu phát hiện một loại dược phẩm mới mẻ thì lại hưng phấn như trẻ con.

Gần một giờ sau, nàng mới từ phòng thí nghiệm bước ra, sắc mặt nghiêm nghị.

“Bá tước đại nhân, ngài... vì sao lại muốn người khác luyện cho ngài loại dược tề này?” Ánh mắt Kéo Na phức tạp nhìn Norma.

“À, ngươi biết công hiệu chủ yếu của phương thuốc này sao?”

“Cho dù là ta, cũng không thể nào trong thời gian ngắn như vậy phân tích nổi một phương thuốc phức tạp như thế này.” Kéo Na có phần giận dữ nói.

“Phức tạp??” Norma kinh ngạc. “Đến cả ngươi cũng không hiểu nổi phương thuốc này sao?”

“Không phải là không hiểu, mà là có một vài vị dược liệu trong đó đối với ta mà nói quá lạ lẫm, ta chưa từng gặp qua.” Kéo Na đáp.

“Bá tước các hạ, ngài chưa từng uống loại dược này đúng không? Hoặc là đưa người khác uống thay?”

“Chưa, sao vậy?”

“May mà chưa, nếu không thì ngài đã toi mạng rồi.”

“Hả? Toi mạng?” Norma cả kinh. “Lẽ nào đây là độc dược?”

“Không phải độc dược, nhưng bình dược này chứa lượng năng lượng mà người thường không thể nào chịu nổi. Nếu dốc cạn uống một hơi, kết quả duy nhất — thân thể nổ tung mà chết.”

Nghe được lời giải thích này, Norma cuối cùng cũng nhẹ cả người. Nếu thật sự là Mạc Ly cố ý chế độc để giết hắn, hắn có lẽ sẽ tổn thương thật đấy.

“... Đáng sợ đến vậy sao?”

“Ta tuy không biết người luyện chế bình dược này dùng nguyên liệu gì, nhưng chắc chắn có một vị cực kỳ khủng khiếp, khiến toàn bộ dược tề từ bổ dưỡng biến thành quá liều gây tử vong.”

“Bổ dưỡng mà cũng có thể bổ chết người à?”

“Bổ dưỡng quá mức dẫn đến chảy máu mũi là kiến thức cơ bản, bá tước đại nhân à.” Kéo Na lườm hắn một cái.

“Vậy thì bình dược này không dùng được sao? Hoặc là nó vốn không dành cho con người?” Norma lập tức nghĩ ra điều gì đó.

“Không hẳn là không dùng được, chỉ là phải pha loãng. Với độ đặc của bình dược này, một giọt phải pha với khoảng 600ml nước mới có thể dùng được.”

“600ml?!”

“Không thì ta vì sao nói công hiệu của nó khủng khiếp như vậy?” Kéo Na giận dữ. “Cũng may là bá tước đại nhân chưa uống, bằng không ta đã phải tìm chủ nhân mới rồi.”

“Có điều, dù phương thuốc chọn lựa nguyên liệu cao cấp, nhưng kỹ thuật luyện chế thì thật sự rất tệ, chỉ mạnh hơn học đồ một chút mà thôi. Có lẽ người luyện chế cũng không biết hiệu quả kinh khủng đến mức nào, chỉ là tình cờ có được một phương thuốc bí truyền tốt.” Kéo Na đánh giá.

“Vậy... Kéo Na, ngươi thử tính xem, bình dược này có giá bao nhiêu?” Norma nhận lại bình thuốc, như đang tính toán điều gì đó.

“Giá à? Ngươi nói giá trị thương nghiệp? Ừm... không cần nói nhiều, kiếm mấy ngàn đồng vàng là chuyện đơn giản.”

“Khoa trương vậy sao??”

“Ngươi nghĩ sao? Đó là còn đang bảo thủ ước lượng đấy. Bình dược này ít nhất có thể pha loãng thành mấy ngàn bình, với giá vài đồng vàng mỗi bình, cũng đủ để bán ra mấy ngàn. Ta còn chưa tính nếu đem bán sản phẩm pha loãng theo đơn giá cao hơn thì lời bao nhiêu đâu.” Kéo Na hừ một tiếng.

“À phải rồi, bá tước đại nhân, vị học đồ luyện kim kia trông như thế nào? Tên gọi là gì? Nàng có thiếu lão sư không?” Ngay sau đó, ánh mắt Kéo Na lóe lên, tiến sát đến trước mặt Norma, lúc này nàng đã hoàn toàn không còn vẻ giận dữ vừa nãy nữa, gương mặt tràn đầy tươi cười.

Bình Luận (0)
Comment