Nghe được câu này, bà chủ lập tức thay đổi sắc mặt: "Cái gì?! Đoàn du lịch Trường Thịnh?"
Vốn dĩ chị ấy chỉ cho rằng bạn trai của cô gái này chỉ định lừa gạt tình cảm, không nghĩ đến còn định giết hại mạng người nữa!
Nhất thời bà chủ trở nên nghiêm túc: "Chính miệng cậu ta nói với cô, cậu ta đăng ký cho cô vào Đoàn du lịch Trường Thịnh sao?"
Tô Dung giả bộ ngây thơ gật đầu: "Đúng vậy, sao thế? Tôi là đến từ thành phố nhỏ, chưa từng nghe nói về đoàn du lịch này."
"Không..." Do dự một chút, bà chủ vẫn không muốn gây chuyện: "Không có vấn đề gì."
Mắt thấy sắp thất bại trong gang tất, sao Tô Dung có thể từ bỏ. Cô cố ý làm ra vẻ cẩn thận: "Sao vậy? Là đoàn du lịch này rất đắt sao, A Cương tồn rất nhiều tiền vì tôi sao?"
Vừa thấy bộ dạng như vậy của cô, nhất thời bà chủ giận đến mức không có chỗ nào phát tiết. Bạn trai cô cũng đã chuẩn bị giết cô rồi, cô còn ở đây đau lòng thay tên đó? Thật là nên ăn rau củ dại mấy năm mới có thể thanh tỉnh được.
Bà chủ không nhịn được dứt khoát nói: "Cô biết Đoàn du lịch Trường Thịnh là do 'Chìa khóa cứu đời' thiết lập không?"
" 'Chìa khóa cứu đời' cái gì?" Tô Dung bày ra bộ dạng kinh ngạc: "Không phải bọn họ phục tùng... cái đó đó sao?"
Cô cố ý nói mờ mịt, tất nhiên bà chủ cũng có thể nghe hiểu. Thấy cô hoàn toàn không phải là người không có đầu óc, bà chủ càng có suy nghĩ muốn cứu một mạng người: "Đúng vậy! Tự cái đoàn du lịch kia là vì... phục vụ cái đó đó, cô tiến vào có kết quả gì thì tự cô suy nghĩ đi!"
Cho nên quả nhiên chính là như vậy, mới bắt đầu Tô Dung cũng biết dân địa phương đi vào vườn bách thảo Màu Đỏ chính là vi để cho "nó" ăn no. Nhưng vốn dĩ cô cho rằng đoàn du lịch chỉ là hợp tác với 'Chìa khóa cứu đời', không nghĩ đến vốn dĩ hai cái này có cùng nguồn gốc.
Xem ra đại khái chuyến đi du thuyền lần sau có lẽ cũng có mục đích giống nhau. Nhưng dựa vào suy đoàn lúc trước của cô, 13 người đều phải là điều tra viên mới đúng. Nói cách khác, khác với chuyến đi vườn bách thảo, lần này không có người nào nguyện ý chủ động hiến thân cho "nó".
Vậy sao bọn họ lại phải làm như vậy? Hoặc là nói, bọn họ cần các điều tra viên cung cấp cái gì?
Mà bên này Tô Dung đang suy nghĩ, bên kia bà chủ còn tiếp tục nói: "Tôi nói này, cô gái nhỏ, cô nên lập tức chia tay với cái tên kia đi, sau đó trở tay đưa tên đó vào Đoàn du lịch Trường Thịnh."
Nghe được lời của bà chủ này, Tô Dung thiếu chút nữa không nhịn được cười. Không thể không nói, nếu như chuyện này thật sự xảy ra trên người cô, cô sẽ chỉ làm càng ác hơn.
Cô làm ra bộ dạng nhanh chóng tỉnh ngộ, còn lòng đầy căm phẫn phụ họa lời của bà chủ. Sau khi kiên nhẫn nghe bà chủ mắng đàn ông cặn bã như thế nào, Tô Dung giả vờ vô ý nói: "Nếu tôi có thể đi làm việc ở 'Tập đoàn Tích Tắc' thì tốt rồi."
Bà chủ gật đầu đồng ý: "Phụ nữ chúng ta phải tự kiếm tiền, có tiền sẽ không lo không tìm được đàn ông? Chỉ là ''Tập đoàn Tích Tắc'' tốt thì tốt đó, nhưng muốn đi vào thì phải có thành tích xuất chúng mới được."
“Chờ sau khi tôi trở về quê quán, nhất định sẽ thật cố gắng, tranh thủ có một ngày có thể dựa vào bản lĩnh của mình đi đến thành phố lớn." Tô Dung bày ra bốn dáng có ý chí chiến đấu, sau đó hỏi: "Đúng rồi, bà chủ biết trụ sở chính của ''Tập đoàn Tích Tắc'' ở chỗ nào không? Trước khi rời đi tôi muốn đi qua xem, khích lệ mình một chút."
"Tất nhiên, đúng là nên đi xem một chút." Đối với sự phấn khởi của cô, bà chủ tán thành cả hai tay, nhiệt tình nói: "Trụ sở chính nằm ở số 444 đường Kim tuyền, mặc dù cách nơi này có chút xa, nhưng ngồi xe có thể đi thẳng đến đường số 444."
444.
Nghe được mấy con số này, Tô Dung chỉ cảm thấy quá xui xẻo. Không phải là một tập đoàn kinh doanh sao, lấy số 888 không tốt sao? Tại sao hết lần này đến lần khác là 444*.
*số 4 có phát âm giống với chữ chết, còn số 8 thì có phát âm gần giống với chữ phát (phát tài, phát lộc, phát triển ).
Chẳng qua biết địa chỉ rồi, còn biết được nếu muốn đi đến chỗ đó thì ngồi xe cũng rất thuận lợi. Cô nghiêm túc cảm ơn bà chủ: "Cảm ơn ngài hôm nay nói nhiều như vậy với tôi, nếu như không có ngài, có lẽ tôi còn bị lừa, giết mà không hay biết."
"Không có gì, cô có thể nghe lời tôi khuyên là tốt rồi." Bà chủ rất vui vẻ, nhiệt tình nói: "Đúng rồi trên người cô có mang tiền không? Tôi nói với cô, làm việc này nhất định phải làm ngay luôn, nếu bây giờ cô không đi, chờ suy nghĩ nhiều lại không còn dũng khí làm nữa."
Tô Dung cười khổ một tiếng: "Tôi sẽ không nhục chí, chỉ là quả thật bây giờ trên người tôi không mang theo tiền. Tìm anh ta đòi... Hazz!"
Bà chủ lập tức nói: "Không sao, cũng chỉ là tiền xe mà thôi, tôi cho cô là được."
Bà chủ nói xong tiện tay móc ra hai tệ: "Xe buýt mặc kệ đi bao xa cũng chỉ có một tệ, tiền về tôi cũng cho cô luôn, cô gái nhỏ không nên lại dẫm vào vết xe đổ nhé!"
"Ngài yên tâm, tôi nhất định sẽ không!" Từ chỗ này không chỉ nhận được tin tức mong muốn, còn lấy được tiền đi đường, thiếu chút nữa Tô Dung đã không duy trì được bình tĩnh.
Chỉ là cô không phải là người không biết báo ơn, đã quyết định sau khi trở về từ trụ sở chính, nhất định sẽ mua đồ để báo đáp đối phương. Nếu như cuối cùng trụ sở chính không đưa tiền cho cô, vậy cô cũng có thể chờ tháng sau [Ví sinh tiền] sinh ra tiền, lại đến tìm bà chủ.
Chờ Tô Dung rời đi, bà chủ vui vẻ gọi điện cho người bạn tốt của mình: "Này, bà đoán hôm nay tôi đã gặp ai? Một cô gái nhỏ thiếu chút nữa lầm đường lạc lối! Đúng đúng đúng... Vậy không phải là may có tôi sao. Dựa vào cái miệng nói nhiều không lặp lại từ này, cố gắng thuyết phục cô gái đó. Tôi nói tỉ mỉ cho bà một chút...."