Nếu là như vậy, trong lòng bọn họ có chút vui vẻ. Nếu như quỷ quái ở đây thật sự đã quyết định mài dao với một người, vậy cơ hội sống của bọn họ cũng xem như được gia tăng thật lớn.
Bên kia, Tô Dung đã tiếp nhận sự thật, bắt đầu quan sát thứ mới đến. Đầu tiên dù gì cũng phải đoán nó là thứ gì, mới nghĩ được cách để nó xuống xe.
Sinh vật màu đen ngồi xuống bên cạnh Tô Dung xong, lập tức lên tiếng: "Nóng quá nóng quá!"
Tô Dung nghe nhiều lần mới xác nhận được sinh vật màu đen này là đang nói gì, bởi vì giọng nói của hắn rất khó nghe, khàn khàn không giống như nhân loại, thật giống như một con rắn đang tập nói tiếng người.
Nhưng có thể khẳng định, người này là nhân loại. Tô Dung đã phán đoán xong tình huống của người này --- là chết vì bị lửa thiêu.
Hơn nữa còn là bị đốt thành than, mới có thể có bộ dạng thế này.
Mặc dù có thể phân biệt ra, vẫn là bởi vì trên hông người đàn ông đeo một chuỗi chìa khóa, cùng với giày da còn chưa cháy hết. Chỉ là người đàn ông này không hề nguyên vẹo như người phụ nữ mới vừa rồi, tay phải của hắn ta bị đứt một đoạn lớn, chân trái cũng đã biến mất.
Lại là một người chết, hơn nữa còn là bị lửa thiêu chết. Có quan hệ gì với người phụ nữ mới chết chìm lúc này không?
Tô Dung khịt mũi, ngửi được mùi thơm làm cho người ta nôn mửa ở trong không khí truyền đến, có mùi khét, hình như còn có mùi xăng.
Xăng?!
Trong đầu lóe lên ánh sáng, Tô Dung trợn to mắt, đột nhiên biết chuyện gì xảy ra đối với những người chết này!
Mùi xăng, bị lửa thiêu chết, tay chân bị tàn phá, mấy cái này kết nối với nhau, rất rõ ràng người đàn ông này là bởi vì nguyên nhân nào đó làm cho xăng nổ mà chết, sau khi chết thì bị lửa thiêu thành bộ dạng hiện tại.
Xăng nổ, là xe hơi nổ đi?
Không nghi ngờ chút nào, chỗ này không phải có một chiếc xe có sẵn sao!
--- Bọn họ đang ngồi trên xe buýt.
Trước đó Tô Dung tò mò vì sao người phụ nữ kia giống với bộ dạng chết đi sống lại, nhưng bây giờ cô suy nghĩ lại một chút thì biết mình đã nghĩ sai; nếu như người phụ nữ kia vốn là người sống thì sao?
Tử trạng mà cô tay bày ra, không phải là quá khứ mang đến, mà là tương lai mang đến.
Nói đơn giản, trong tương lai cô ta sẽ chết đi như vậy!
Cùng đạo lý, người đàn ông này có thể vì xăng nổ mà chết. mà chiếc xe bị nổ kia chính là xe buýt bọn họ đang ngồi.
Những dáng vẻ mà hành khách mới lên xe biểu hiện ra, là kiểu chết tương lai của chính mình, thậm chí còn là kiểu chết của tất cả hành khách như bọn họ.
Cần phải kịp thời để cho những hành khách mới này xuống xe, nếu như không làm như vậy, chiếc xe này thật sự sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Nghĩ thông suốt quái đàm này rồi, lúc Tô Dung lại nhìn người đàn ông kia, trong mắt lập tức có thêm mấy phần tự tin.
Sau khi bị xăng nổ bị lửa đốt biến thành tro, cho nên cảm giác nóng đi?
Vậy tưới nước nhất định là cách tốt nhất.
Tô Dung lập tức nói: "Nóng quá sao? Cảm giác anh cần rất nhiều nước đó!"
Cô vừa nói xong, lập tức có mấy chai nước từ phía trước lăn đến phía sau. Tô Dung cũng không khách sáo, trực tiếp mở chai nước, đổ từ trên đầu của người đàn ông này.
Nước theo đầu chảy xuống, rất nhanh đã trải rộng toàn thân. Một màn làm cho người ta kinh ngạc xuất hiện --- nơi bị nước chảy qua giống như bị rửa sạch vậy, màu đen biến mất, lộ ra làn da trắng.
Thấy vậy, Tô Dung nhanh tay lẹ mắt nhét những chai nước vào phía sau, sau đó làm bộ như không có chuyện gì xảy ra ngồi ở chỗ cũ.
Không qua mấy giây, tiếng kêu sợ hãi của người đàn ông vang lên: "Sao trên người của tôi lại nhiều nước như vậy? Cái xe buýt này vô nước sao?"
Hắn ta ngẩng đầu lên nhìn, nhưng cũng không nhìn thấy sự khác thường gì. Người đàn ông nghi ngờ nhìn về phía người bên cạnh duy nhất, chấn vấn: "Có phải cô len lén vẩy nước lên người tôi không?"
Tô Dung quay đầu lại, cố làm ra vẻ nghi ngờ hỏi: "Hả? Vẩy nước gì?"
Thấy phản ứng của cô không giống như giả bộ, với lại hai người cũng không quen biết gì. Người đàn ông cũng không hỏi thêm, chỉ là xoa mặt một cái, sau đó sải bước đi về phía cửa.
Hắn ta nên xuống xe rồi.
Trong quá trình chờ đợi đến trạm, Tô Dung cảm nhận được phía trước có một tầm mắt lạnh lẽo đang nhìn vào cô.
Không thể ngước đầu lên nhìn. Tô Dung cảnh cáo mình như vậy. Nói không chừng đạo ánh mắt kia chính là của tài xế, nhìn lên nhất định sẽ chết.
Cô cúi đầu học theo những người khác, trực tiếp bày tra bộ dạng không quan tâm đến chuyện bên ngoài.
"Két!"
Xe buýt đến trạm, người đàn ông mới vừa xuống xe, một nhóm hành khách đông đảo chen chúc đến.
Thật sự có rất nhiều người, một đống đi lên, chẳng những ngồi hết vào những vị trí còn trống, còn có rất nhiều người không có chỗ ngồi phải đứng, vốn dĩ không gian trên xe rộng rãi biến thành chật chội khó thở.
Trong nháy mắt Tô Dung cảm giác mình đã trở về chuyến xe buýt chen lấn buổi sáng của thế giới thật.
Khác với cô, đám người dân địa phương trên xe cho tới bây giờ không có cảm nhận được xe buýt chật chội như vậy?
Dù sao tàu điện ngầm có chỗ dựa "Tập đoàn Tích Tắc", xe buýt sẽ có tỷ lệ tiến vào quái đàm quy tắc cao hơn. Cho nên dưới tình huống như vậy, mọi người đều lựa chọn ngồi tàu điện ngầm.
Trong bọn họ có rất nhiều người vì thuận tiện, dù sao trạm xe buýt cách nhà mình gần, không nghĩ đến vừa lên đã bị chọn trúng.
Bây giờ đột nhiên thấy nhiều người như vậy, vốn có một ít dân địa phương đang bình tĩnh cũng nhất thời hoảng hốt. Ở trong nhận biệt của bọn họ, xuất hiện trong quái đàm quy tắc, trừ loại người bị thử thách ra thì đều là quỷ quái.