Tôi Có Thể Nhìn Thấy Quy Tắc Chính Xác Của Quái Đàm ( Dịch Full)

Chương 148

Chương 148 -
Chương 148 -

Một giây thật sự cầm cái xẻng kia ở trong tay, Tô Dung cảm thấy yên tâm không ít. Bây giờ cô có một cổ xúc động, trực tiếp đánh nát bồn tắm này. Nhưng làm như vậy khẳng định không được, lỡ như bản thân bồn tắm chính là một vật phong ấn, đập nát bồn tắm, quỷ quái kia thật sự đi ra thì làm thế nào?

Tô Dung đứng thẳng người lên, nhìn về phía bồn tắm không có gì khác lạ kia, Tô Dung nhíu mày, cuối cùng vẫn không làm gì, xoay người rời đi. Cho đến khi đóng cửa, mới nặng nề thở phào nhẹ nhõm.

Lúc ngồi lại trên giường, Tô Dung lập tức quyết định, chờ lát nữa đi ra ngoài tìm nhân viên lấy tấm ván, trực tiếp đậy bồn tắm lại. Loại nguy hiểm biểu lộ ra mặt ngoài thế này, đương nhiên có thể tránh thì cứ tránh?

Cảnh tượng liên quan đến quái quái đàm này không ít, hơn nữa cộng với chuyện mới vừa rồi, hệ số nguy hiểm cũng rất lớn. Tô Dung chỉnh lại quần áo, thu nhỏ xẻng bỏ vào trong tay áo, đứng lên mở cửa, định đi ra ngoài.

Sau khi đi ra khỏi phòng, Tô Dung mới phát hiện phòng của cô ở cuối hành lang, thật ra vị trí này không tốt lắm, cách cửa ra vào quá xa, mặc kệ đi vào hay là chạy trốn cũng không tiện.

Chuyện đầu tiên đi ra ngoài chính là xem bảng tên ghi số phòng, cô còn nhớ quy tắc thứ mười ba, số phòng rất có tác dụng, cô không thể quên được.

Số phòng của cô chính là 1225.

Suy nghĩ một chút, Tô Dung cầm bút thuận tay lấy trong phòng ghi mấy con số này vào cánh tay. Bên trong quy tắc nói có thể quên số phòng, mặc dù không xác định có phải là quỷ quái quấy phá hay không, nhưng chuẩn bị kỹ càng một chút không phải là chuyện xấu.

Mới vừa cất bút xong, phòng 1233 cách không xa mở cửa ra. Đi qua ngoài là một người đẹp tóc ngắn rất quyến rũ, người này mặc một cái váy ngắn màu đỏ ôm sát người.

Chẳng qua váy ngắn có phần đuôi không ngắn lắm, còn có rất nhiều nơi sút chỉ. Tô Dung suy đoán chắc là đối phương sau khi phát hiện mình tiến vào quái đàm, trực tiếp xé váy dài thành váy ngắn cho dễ hành động.

Người đẹp cũng nhìn về phía cô, thân thể hơi dựa vào tường, quả nhiên bộ dạng vô cùng phong tình vạn chúng: "Xin chào buổi sáng cô gái nhỏ."

Ở trong quái đàm này Tô Dung có một khuôn mặt trẻ con, còn trẻ hơn cả mình ở bên ngoài thực tế. Quần áo len trên người cũng biến thành áo hoodie màu hồng.

Tô Dung chớp mắt mấy cái, không phản bác, mà là thuận theo tự nhiên nói: "Xin chào chị, có muốn đi dạo du thuyền này với nhau không?"

"Gọi chị là chị Đường là được." Người đẹp khẽ cười một tiếng, tiện tay từ trong túi rút ra một hộp thuốc lá: "Có để ý chị hút thuốc hay không?"

Thấy cô ấy cầm ra một hộp thuốc lá, còn có bậc lửa, Tô Dung trợn mắt há miệng: "Không ngại... Trong quái đàm còn có thể mang theo những thứ này sao?"

Vì che dấu thân phận, ở quái đàm lần trước, Tô Dung lập tức đã quyết định, trong quái đàm lớn lên có khuôn mặt gì, cô sẽ biểu hiện ra cái đó. Là thám tử, gặp nhiều loại người, học thay đổi vẻ mặt cũng rất không tệ. Bệnh lâu thành bác sĩ, cô miễn cưỡng cũng được xem như là một diễn viên tốt.

Nếu gương mặt này lộ ra vẻ non nót, vậy cô biểu hiện khoa trương một chút cũng không có vấn đề gì, vừa khéo còn có thể làm người khác hạ cảnh giác xuống.

Sở dĩ bên trong quái đàm lần trước biểu hiện lợi hại như vậy, trừ nguyên nhân khuôn mặt ra, quan trọng đó là một quái đàm hợp tác. Cô muốn lãnh đạo người khác, tất nhiên phải biểu hiện ra bản lĩnh của mình.

Nhưng quái đàm lần này thì khác, trong quy tắc không có biểu hiện ra ý hợp tác, hơn nữa người còn nhiều hơn. Cố gắng đừng để người ta chú ý đến mình mới tốt.

Chị Đường cong đôi môi đỏ mọng lên nói: "Sao có thể có khả năng, đây là đạo cụ trong quái đàm."

"Vậy... Thật là quá xa xỉ." Tô Dung làm ra bộ dạng sửng sốt, trong lòng lại bắt đầu đoán tác dụng của hộp thuốc lá.

Đạo cụ quái đàm có thể sử dụng trong giai đoạn bắt đầu, tất nhiên không có tính kịp thời gì đó. Nhưng cụ thể là cái gì cũng không nhất định, tóm lại vào khoảng thời gian người đẹp này hút thuốc vẫn phải cẩn thận một chút.

Như đã nói qua, dám trắng trợn lấy đạo cụ ra, không sợ người khác tham lam cướp của mình. Nếu như không phải tuyệt đối tin tưởng vào năng lực của mình, vậy chính là hộp thuốc lá kia có vấn đề.

Mặc kệ là như thế nào, vẫn là câu nói kia --- cẩn thận thì hơn.

"Chị gọi em là Tiểu Tiểu là được rồi." Thuận miệng đặt một cái tên không giống lúc trước, Tô Dung gãi đầu nói: "Vậy chúng ta đi ra ngoài đi?"

Chị Đường tiện tay vuốt mái tóc ngắn, gật đầu một cái, lắc lư đi ra ngoài. Nhìn qua cô ấy rất xinh đẹp quyến rũ, nhưng dáng đi lại rất hiên ngang lưu loát.

Đi được một đoạn hành lang, càng đi đến gần chỗ cầu thang, mùi tanh của biển lại nồng hơn. Đại khái là bởi vì tầng hai là boong thuyền, cách biển rất gần.

Cuối hành lang, bên cạnh cửa cầu thang có một cái quầy gỗ. Trước quầy chỉ có một nhân viên đứng sau đó, mặc đồng phục màu xanh lá cây. Lúc thấy hai người đến, nhân viên mỉm cười khéo léo: "Xin chào buổi sáng hai vị, hoang nghênh hai vị đến chơi du thuyền Giao Nhân, hy vọng hai vị có thể có một chuyến đi bốn ngày vui vẻ."

Tô Dung lễ phép hỏi: "Xin hỏi có thể giúp tôi đậy kín bồn tắm lại không, tôi không cần bồn tắm, cũng không có thói quen trong nhà vệ sinh có loại đồ này."

Sở dĩ không để cho đối phương trực tiếp dọn bồn tắm đi, cũng sợ đánh nát bồn tắm thả ra quỷ quái gì đó. Nếu vật này xuất hiện trong phòng, nói không chừng có chỗ cần dùng. Để như vậy có thể xảy ra vấn đề, nhưng chắc đậy kín lại sẽ không có chuyện gì.

"Tất nhiên là có thể." Nhân viên áo xanh sửng sốt một chút, sau đó lập tức gật đầu nói: "Chúng tôi lập tức đi sắp xếp, trước khi cô trở về sẽ dán kín bồn tắm lại."

Bình Luận (0)
Comment