"Vậy...."
"Nhưng cũng không phải là miễn phí." Trước khi chị Đường hỏi, nhân viên lại bổ sung: "Đồ trong này cần thịt cá để mua."
"Thịt cá?" Mọi người ngẩn ra, một người đàn ông có phong cách nghệ thuật gia cột tóc đuôi ngựa không nhịn được hỏi: "Không phải nói trên thuyền không có cá sao?"
Nhân viên cười không nói gì.
Trong lúc nhất thời bầu không khí trở nên yên lặng, mọi người đều có suy nghĩ của riêng mình. Một lát sau Ngô Úy hỏi: "Đồ bên trong cửa hàng có khác gì với bên ngoài không?"
"Có lẽ sẽ có đi." Nhân viên nhún vai nói: "Dù sao cho tới nay đều được định giá cả như vậy, chỉ là làm nhân viên bán hàng, tôi vẫn đề nghị các du khách mua sản phẩm của cửa hàng tổng hợp chúng tôi.”
Tô Dung đột nhiên nghĩ ra cái gì đó, hỏi: "Các người được tài trợ bởi 'Tập đoàn Tích Tắc' sao?"
Lần trước tiệm nhỏ trong vườn bách thảo Màu đỏ là do 'Tập đoàn Tích Tắc' mở, nếu như nơi này cũng là như vậy, có lẽ cô có thể chờ những điều tra viên này đi rồi lại đi hỏi những manh mối khác.
Nhưng mà nhân viên lại lắc đầu nói: "Không phải, tất cả nhân viên và vật liệu đồ dùng của con thuyền Giao Nhân đều là do 'Sở nghiên cứu số 3' tài trợ."
'Sở nghiên cứu số 3', tổ chức của các nhà khoa học điên.
Nhất thời Tô Dung cảm thấy không được bình thường, đám người kia có thể thành lập vườn bách thảo Màu đỏ, ở bên trong đó nuôi nhiều quỷ quái như thế, Tô Dung rất khó tin tưởng trên chiếc du thuyền này sẽ không xuất hiện tình huống tương tự.
Mà trong những điều tra viên cũng có không ít người lộ ra vẻ mặt khó coi, mọi người đều biết, quái đàm liên quan đến ba tổ chức lớn này đều có độ khó vượt qua bình thường. Bởi vì một khi có liên quan đến ba tổ chức, quái đàm đó sẽ có quỷ quái cường đại, hơn nữa có thể không chỉ là một. Bởi vì quỷ quái thông thường đều không thể nào làm cho ba tổ chức lớn chú ý được.
Mà ở trong này, 'Chìa khóa cứu đời' có hứng thú với quỷ quái cường đại, 'Sở nghiên cứu số 3' thì cảm thấy hứng thú với quỷ quái hiếm lạ. Tóm lại đều không phải là tin tức tốt mà điều tra viên muốn nghe.
Cuối cùng chị Đường cũng lộ ra vẻ nghiêm túc, nhưng ngay sau đó lại lập tức trở lại dáng vẻ quyến rũ hờ hững như trước: "Nếu như nhân viên đề nghị chúng tôi mua, vậy dù sao cũng phải chỉ ra một con đường sáng cho chúng tôi chứ? Cá có thể câu được trên biển sao?"
Nhưng đối mặt với yêu cầu của một người đẹp như vậy, nhân viên cũng không có chút mềm lòng nào, trực tiếp nói ra lời văn mẫu không biết: "Tôi cũng không biết, quý khách có thể thử một chút."
Thấy không thể hỏi ra được manh mối từ trên người của nhân viên này, mọi người không thể làm khác hơn là rời khỏi cửa hàng tổng hợp.
Đứng trên boong thuyền, tất cả mọi người đều yên lặng.
"Trên quy tắc có nói, cá chỉ xuất hiện trong nước, vậy câu cá chắc không có vấn đề gì. Tôi cảm thấy chuyện duy nhất cần suy nghĩ chính là câu cá phải dùng mồi câu gì? Nhìn bộ dạng này chắc là không phải là mồi câu bình thường." Nam cột tóc đuôi ngựa nói.
Tô Dung có thể nhìn ra quy tắc sai đúng, biết rõ lời này của anh ta là sai, cả quy tắc thứ 8 đều sai, nói cách khác cá không chỉ xuất hiện ở trong nước, còn sẽ xuất hiện trên trời và trên thuyền. Thậm chí có thể cá hoàn toàn không ở trong nước, chỉ có thể ở trên trời và trên thuyền.
Hiển nhiên bí mật ẩn giấu trong cửa hàng tổng hợp có rất nhiều, đầu tiên đồ bán ở chỗ đó có khác gì với bên ngoài không? Thứ hai rốt cuộc thịt cá đổi đồ vật là gì?
Liên tưởng đến tên của chiếc du thuyền này --- Giao Nhân. Tô Dung đột nhiên có một suy nghĩ. Cô có chút muốn trở về hỏi thử nhân viên, cái tên này là đến như thế nào? Nhưng nghĩ đến dáng vẻ giả ngu mới vừa rồi của nhân viên áo xanh da trời, đoán chừng chắc cũng không thể hỏi được gì.
Như đã nói qua, bây giờ có một việc làm cho Tô Dung rất tò mò.
Đã biết quy tắc sáu là sai, trừ cửa hàng tổng hợp ra, những nơi khác đều cần trả tiền. Vậy rốt cuộc những nơi nào cần trả tiền?
"Tiểu Tiểu, em định đi theo ai?" Đột nhiên chị Đường hỏi.
Đừng thấy Tô Dung đang suy nghĩ, nhưng cô cũng phân tâm nghe bọn họ thảo luận cái gì. Nội dung những người này tranh luận tất nhiên là tiếp theo nên làm gì.
Có một nhóm thì cho rằng trước tiên thăm dò hết tầng hai, ví dụ như tìm thử phòng y tế ở đâu. Một nhóm khác thì muốn trở lại tầng một, đi xem thử rốt cuộc có tầng phụ hay không.
Tô Dung đã sớm có câu trả lời trong chuyện này, ít nhất trước mắt bọn họ nhất định không tìm được tầng phụ. Dù sao vị trí phòng của cô ở cuối hành lang, một đường đi tới, có thể nói là đã dạo hết tầng một. Trừ cầu thang đi lên tầng hai ra, toàn bộ lầu một không có bất kỳ cầu thang thông đến chỗ nào cả.
Dựa vào suy đoán của cô, phải đạt được yêu cầu đặc biệt gì đó, tầng phụ mới có thể mở. ví dụ như được nhân viên đề cử đi đến tầng phụ.
Cũng có một nhóm khác hy vọng có thể thăm dò sơ lượt bốn tầng, sau đó thảo luận tỉ mỉ.
Còn có một nhóm người muốn trực tiếp đến phòng thể dục, đây là nơi bắt buộc phải đi mỗi ngày, sớm hoàn thành cũng yên tâm hơn.
Chị Đường là một trong số những người muốn đi phòng thể dục.
Tô Dung suy nghĩ một chút, gật đầu: "Vậy em đi với chị đi, dù sao sớm muộn gì cũng phải đi."
Tất nhiên, nguyên nhân càng quan trọng chính là, rõ ràng chị Đường có chút thực lực, nếu cô muốn ôm đùi biểu hiện vô năng mặt ngoài, tất nhiên phải đi theo người có năng lực rồi.
Chị Đường nở nụ cười hài lòng, nhìn về phía hai người cũng có suy nghĩ giống như cô ấy. Bọn họ theo thứ tự là Tiền Hạo Vũ cùng với người tên Chu Hâm.