Sáu, phòng thể dụng cung cấp đồ uống dành cho vận động, thống nhất dùng đóng gói màu cam. Nếu như nhìn thấy nước uống đựng bằng ly màu khác, xin đừng chạm vào, cũng báo cho nhân viên ở quầy.
Bảy, khu nghỉ ngơi có nhà vệ sinh, còn có ghế salon màu xanh da trời, nếu như thấy ghế salon màu đỏ, xin nhanh chóng lui ra báo nhanh cho nhân viên ở quầy.
Tám, trước khi chưa hoàn thành mục tiêu rèn luyện ngày đó, mời không nên rời khỏi phòng thể dục, một ngày chỉ có thể rèn luyện một lần.
Tổng cộng có tám quy tắc, ba, năm là sai, hơn nữa còn là sai hoàn toàn. Tivi có vấn đề, hồ bơi có tồn tại. Chỉ là không biết vấn đề bên trong của hai nơi này có chỗ nào.
Tô Dung đột nhiên chú ý đến một vấn đề, nhìn về phía nhân viên kia, hỏi: "Vậy cửa hàng tổng hợp thì sao? Trong cửa hàng tổng hợp cũng có đồ ăn đi? Nếu như tôi ăn đồ ăn của cửa hàng tổng hợp thì nên làm thế nào?"
Nghe được vấn đề này, nhân viên mỉm cười đáp: "Nếu như ăn đồ ăn của cửa hàng tổng hợp, vậy dùng loại rèn luyện nào cũng được."
Tại sao sẽ như vậy? Đồ ăn trong cửa hàng tổng hợp có gì đặc biệt sao? Hay là nói nhân viên chắc chắn cô không có cách nào cả ngày ăn đồ ăn của cửa hàng, cho nên mới nói như vậy?
Chu Hâm lấy được linh cảm từ trong câu hỏi của cô, cậu ta hỏi: "Vậy nếu như cả ngày không ăn cơm thì sao?"
"Đề nghị du khách không nên làm như vậy." Nhân vụ mỉm cười trả lời.
Cả ngày không ăn cơm, nhất định sẽ đói bụng. sau khi đói bụng không nói đến chuyện có thể hoàn thành nhiệm vụ rèn luyện hay không, chỉ nói về mặt tinh thần thôi, cũng vô cùng có hại, có thể bị "nó" ảnh hưởng.
Đúng là một vấn đề ngu ngốc.
Tô Dung nhếch mép, nhìn về phía chị Đường: "Làm thế nào đây? Hiện tại chúng ta muốn bắt đầu rèn luyện sao?"
Chị Đường nhìn những quy tắc này suy nghĩ một lát, sau đó nhìn về phía cô: "Chị nhớ Tiểu Tiểu em không có ăn đồ ăn ở phòng ăn ngoài trời đúng không?"
Quả nhiên là bị chú ý, Tô Dung thành thật gật đầu: "Đúng vậy, trước khi tới đây đã ăn sáng nên không đói, cho nên lúc nãy không ăn."
"Vậy thì không sao, em chờ ăn cơm trưa và cơm tối ăn ở phòng ăn buffet rồi rèn luyện nửa người dưới là được. Trong hai người các cậu chọn một người tiến hành vận động hai tay ngay bây giờ, người cuối cùng thì cùng tôi chờ ăn ở phòng ăn buffet tiến hành vận động yoga." Hai ba lời, chị Đường đã sắp xếp xong cho mọi người.
Cần thiết thăm dò được sự khác nhau giữa ba loại vận động này, mà bây giờ cũng không nhìn ra được nguy hiểm gì, cho nên ba người còn lại đều gật đầu, không có phản bác đối phương.
Chu Hâm và Tiền Hạo Vũ liếc nhìn nhau, hai người cũng không muốn là người đầu tiên đi thăm dò. Mặc dù bình thường trong giai đoạn đầu của quái đàm không có nguy hiểm bằng giai đoạn sau, nhưng người chết ở giai đoạn đầu cũng không ít.
Nhất là còn phải một mình trải nghiệm phòng thể dục rất quỷ dị, trong lòng hai người đều kháng cự. Trong quái đàm là người đầu tiên thăm dò một nơi, thường thường đều sẽ không có kết quả tốt.
Đại khái nhìn ra được Tiền Hạo Vũ dễ bắt nạt, Chu Hâm trực tiếp cường thế mở miệng: "Tôi đi thể nghiệm yoga đi, cậu đi rèn luyện hai tay đi."
Mặc dù Tiền Hạo Vũ biểu hiện bên ngoài rất đần độn, nhưng chuyện này cũng không có nghĩa cậu ta là người ngu! Loại chuyện này rõ ràng là đi chịu chết, cậu ta đồng ý mới lạ: "Nếu không hai chúng ta đổi nhau đi! Tôi không có thói quen rèn luyện vào buổi sáng, tôi thấy anh đúng là người thường xuyên tập thể dục."
"Tôi cũng không có thói quen rèn luyện buổi sáng." Chu Hâm lập tức nói, suy nghĩ một chút, uy hiếp nhìn về phía Tô Dung: "Nếu không bây giờ cô chọn một người rèn luyện ngay bây giờ đi?"
Trong bốn người, chỉ có Tô Dung và chị Đường là không cần rèn luyện ngay bây giờ, bởi vì cô không ăn gì cả, là người duy nhất có thể thể nghiệm vận động người dưới. Chị Đường làm người cường thế, cũng không tiện gây khó dễ.
Cho nên để cho Tô Dung làm người lựa chọn, hơn nữa ở trong mắt Chu Hâm uy hiếp cô là lựa chọn tốt nhất. Dĩ nhiên anh ta cũng không định làm gì cô, chỉ là muốn hù họa cô một chút mà thôi.
Nếu Tô Dung thật sự là người nhát gan sợ chuyện, có lẽ sẽ chọn Tiền Hạo Vũ, dù sao nhìn cậu ta đúng là người dễ bị bắt nạt, người mà, luôn có thói quen chèn ép kẻ yếu hơn.
Nhưng hiển nhiên Tô Dung không bị hù sợ, một chút uy hiếp này không là gì với cô cả. Chỉ là cô cũng không thể trực tiếp chọn Chu Hâm, dù sao còn phải bảo vệ thiết lập nhân vật của mình.
"Hai người oẳn tù tì quyết định đi!" Đây là câu trả lời của cô, mặc dù nhất định sẽ làm cho Chu Hâm tức giận, nhưng có quan hệ gì với cô chứ? Nếu không phải vì nhân vật ngây thơ thẳng thắn mình muốn xây dựng trong quái đàm này, cô đã trực tiếp móc xẻng ra đánh Chu Hâm trước rồi.
Chị Đường nghe được câu trả lời của cô, trực tiếp cười ra tiếng, sau đó cũng phụ họa lời của Tô Dung: "Tôi cảm thấy đây là một phương pháp tốt, các người thấy sao?"
Chị Đường cũng đã lên tiếng rồi, hai người khác cũng không có cách nào. Mặc dù Chu Hâm không cam lòng, nhưng cũng chỉ có thể gật đầu lại trợn mắt nhìn Tô Dung một cái, bất đắc dĩ nói: "Vậy cũng được."
Oẳn tù tì một ván quyết định thắng thua, chính là đang đánh cờ với vận may. Hình như đối với chuyện này Chu Hâm có nghiên cứu, anh ta đột nhiên nói: "Tôi ra cái búa."
Nghe được câu này, trong lòng Tô Dung đã hiểu. Nếu như cô oẳn tù tì với Chu Hâm, cô sẽ ra cây kéo.
Bởi vì rõ ràng có thể nhìn thấy được Chu Hâm là một người đa nghi, lúc mình nhìn người khác, đều sẽ mang theo ý kiến cá nhân. Anh ta cho là người khác sẽ nói dối, vậy chứng mình anh ta cũng là một người có thói quen nói dối.