“…”
Mọi người đều im lặng, ánh mắt mọi người lặng lẽ đặt trên người hắn ta. Tiểu Lưu cảm giác được có chút không đúng, sờ cái mũi: “Làm sao vậy? Tôi nói sai gì sao?”
Anh Trịnh mỉm cười, ấn mạnh đầu Tiểu Lưu xuống: “Nói không tồi, lần sau đừng nói nữa.”
Bọn họ kiêng kị như thế, tất nhiên là bởi vì điều này liên quan đến sự cạnh tranh giữa các điều tra viên.
Thi thể của các điều tra viên bị “Nó” giết chết đều biến mất, vậy bọn họ phải tìm thi thể ở đâu chứ? Chẳng phải bọn họ phải tự giết chết điều tra viên, như vậy mới có thể lấy được thịt đối phương sao.
Chủ đề nhạy cảm như thế cũng là nguyên nhân khiến mọi người đều im lặng.
Bầu không khí vốn đang hài hòa lập tức bị phá vỡ, ánh mắt mọi người nhìn người khác đều không khỏi mang theo một tia cảnh giác. Ai cũng không muốn đột nhiên bị đồng đội đâm sau lưng một dao, chết trong quái đàm này.
“Chúng tôi tiếp tục đi tìm manh mối” Anh Trịnh túm lấy Tiểu Lưu, nhìn thoáng qua Tô Dung, sau đó gật đầu xin lỗi những người khác, không quan tâm đến sự giãy giụa yếu đuối của Tiểu Lưu, kéo theo hắn ta xoay người rời đi.
Chu Hâm nhìn trái nhìn phải, cuối cùng nhìn về phía Tô Dung: “Này, cô có muốn đi cùng tôi không?”
Theo cậu ta thấy, người có thể thông báo manh mối quan trọng như vậy cho mọi người sẽ không chủ động hỏi người khác. Nếu cô có tâm tư khác, vậy ban đầu không cần nói điều này ra, sau đó cứ yên lặng hại người không phải sẽ tốt hơn sao? Không có ai nghi ngờ cô. Nếu cô đã lựa chọn nói ra, vậy chắc chắn có thể tin tưởng cô.
Đây cũng chính là nguyên nhân Tô Dung đồng ý nói việc này ra, cô muốn đặt bản thân vào trạng thái trở thành người dễ được tin tưởng nhất.
Cho dù là anh Trịnh lúc nãy, nếu Tô Dung mở miệng, anh ta cũng sẽ không để ý cho cô gia nhập, nếu không lúc nãy anh ta cũng sẽ không liếc mắt nhìn cô một cái.
Từ cái liếc mắt đó Tô Dung đã nhận ra được thiện ý của đối phương dành cho cô.
Ngay cả Chu Hâm cũng có thể nghĩ đến việc này, những người khác cũng sẽ nghĩ đến. Tây Tây giữ chặt tay Tô Dung, chân thành đảm bảo: “Tôi tuyệt đối sẽ không hại cô đâu, không phải lúc đầu đã nói hai chúng ta là một tổ sao?”
Tuy rằng vốn dĩ cô là một con sói cô độc, nhưng cô hiểu rõ dưới tình huống này, tìm một người bạn chính là lựa chọn tốt nhất. Dù sao nếu chỉ đơn độc một mình, nói không chừng sẽ trở thành "thịt cá" bị các điều tra viên khác tấn công. Đến lúc đó ngay cả chết thế nào cũng không biết được.
Nếu có đồng đội, mức độ nguy hiểm sẽ giảm hơn rất nhiều.
“Cô có để ý việc tôi kéo thêm một người không?” Tô Dung hỏi, vốn dĩ cô cũng không có ý định giải tán với đối phương.
Tây Tây lắc đầu, cô ấy cho rằng Tô Dung định kéo thêm chị Đường và Tề Hàn, dù sao bốn người bọn họ đều là phụ nữ: “Đều nghe theo cô.”
Vì thế Tô Dung nhìn về phía Tiền Hạo Vũ: “Chúng ta đi cùng nhau đi.”
Rõ ràng Tiền Hạo Vũ cũng rất ngạc nhiên, chỉ vào chính mình: “Tôi?”
Tô Dung gật gật đầu: “Tới không?”
Tuy rằng không rõ Tô Dung muốn làm gì, nhưng Tiền Hạo Vũ vẫn gật đầu, anh ta cũng không muốn trở thành người kì lạ: “Tới tới tới.”
“Vậy tôi phải làm sao” Tề Hàn vốn dĩ cho rằng Tô Dung sẽ mời cô, lúc này rõ ràng rất luống cuống: “Tiểu Tiểu tôi không muốn ở một mình đâu!”
Tô Dung trấn an cô ấy: “Bình tĩnh, không phải cô đã sớm cùng tổ với chị Đường sao?”
“A, đúng vậy!” Lúc này Tề Hàn mới nhớ tới, bởi vì chị Đường không có ở đây, nên cô ấy vô thức xem nhẹ đối phương. Lúc này nghe Tô Dung nói như vậy, lập tức trở nên an tâm hơn. Thực lực của chị Đường vẫn còn bày ra ở đó, chắc chắn có thể bảo vệ cô an toàn.
Còn về phần chị Đường có giết cô ấy lấy thịt hay không, thật ra Tề Hàn không hề sợ hãi, ít nhất hôm nay cô ấy không cần lo lắng, bởi vì chị Đường vẫn còn muốn cô ấy đi cùng đến tiệc tối, chắc chắn trước đó sẽ không tổn thương cô ấy.
“Vậy còn tôi?” Chu Hâm chỉ vào chính mình, không dám tin người cuối cùng không có tổ lại chính là cậu ta, nhân duyên của cậu ta kém như vậy hay sao?
"Đúng lúc anh và chị Đường cùng với Tề Hàn một tổ không phải rất tốt sao?” Tô Dung đã sớm sắp xếp cho cậu ta xong: “Thực lực của chị Đường rất mạnh, cũng không sợ anh hại chị ấy.”
"Vậy nếu cô ta hại tôi thì sao!” Tất nhiên Chu Hâm biết thực lực của chị Đường rất mạnh.
Vẻ mặt của Tô Dung rất lạnh nhạt: “Chỉ cần anh chết, mặc kệ việc Tề Hàn có chết hay không, mọi người đều sẽ tránh xa chị Đường. Đến lúc đó không có những người khác hỗ trợ, chị ấy khó có thể thông quan quái đàm này, cho nên chị ấy sẽ không làm việc ngu ngốc như vậy.”
Dù sao trong ba người bọn họ, người có thể giết chết Chu Hâm chỉ có mình chị Đường. Cho nên một khi Chu Hâm tử vong, chắc chắn chị Đường sẽ bị những người khác nghi ngờ và bài xích.
Đây chính là phương pháp tổ đội Tô Dung nhanh chóng nghĩ ra sau khi biết được đáp án của nhân viên. Cô biết rõ chắc chắn anh Trịnh và Tiểu Lưu sẽ cùng một tổ, trong những người còn lại, cô cần phải đảm bảo nội gián không có cách nào giết người.
Ngày hôm qua những người có khả năng là nội gián bao gồm: Chị Đường,Tiền Hạo Vũ, người đàn ông tóc đuôi ngựa, Tề Hàn, người đàn ông áo lông. Chị Đường bị loại trừ, vậy chỉ còn lại bốn người.
Bởi vì thực lực của chị Đường nhất kỵ tuyệt trần* cho nên cô ấy hoàn toàn áp chế được Tề Hàn, cũng không sợ Chu Hâm nhất thời nổi lòng tham. Tổ đội ba người của bọn họ chính là tổ đội tốt nhất.
Dưới tình huống Tây Tây không có vấn đề, tất nhiên cô sẽ chú ý đến người còn lại trong tổ của họ, Tiền Hạo Vũ nhiều hơn một chút.