Tôi Có Thể Nhìn Thấy Quy Tắc Chính Xác Của Quái Đàm ( Dịch Full)

Chương 189

Chương 189 -
Chương 189 -

Hơn nữa khác với đạo cụ quái đàm, năng lực quái đàm cũng không hạn chế không thể sử dụng ở trên thực tế. Đây cũng là thông tin truyền cùng lúc vào đầu Tô Dung với tác dụng năng lực này.

Tô Dung còn chưa dám làm thí nghiệm cụ thế, dù sao ở bên ngoài khắp nơi đều có camera, trong phòng ký túc xá lại có người, cô chỉ có thể ở trong nhà vệ sinh nhỏ thử một chút.

Không thể không nói, năng lực này còn rất thú vị, nhất là nơi có nước, tương đương với gia tăng tốc độ chạy trốn. Chỉ cần cô đặt một chậu nước ở nơi an toàn, sau đó lúc bị truy đuổi thì tùy ý nhảy vào nơi có nước, đều có thể chuyển đến nơi an toàn. Năng lực này có thể để cho Tô Dung hành động lớn gan hơn một chút.

Nhưng giống như cô nói, cái này lực này cũng có giới hạn rất lớn. tất nhiên chuẩn bị một chậu nước ở nơi an toàn rất dễ dàng, nhưng lúc đang bị truy đuổi thì thật sự không phải lúc nào cũng có thể tìm được hoặc đi qua nơi có nguồn nước.

Chỉ là mặc kệ nói thế nào, kỹ năng lần này làm cho Tô Dung rất hài lòng, đây là lần đầu tiên cô lấy được khen thưởng không phải là đạo cụ quái đàm. Hơn nữa còn là một kỹ năng chạy trốn tốt. Bây giờ cô cũng có thủ động công kích, thủ đoạn phòng ngự cũng có, còn kém kỹ năng chạy trốn, bây giờ cũng coi như được bổ sung rồi.

Chỉ là so sánh với thủ đoạn công kích và thủ đoạn chạy trốn, có lẽ phòng ngự của [vỏ rùa đen] hơi quá đơn sơ. Nếu như có cơ hội, cô vẫn muốn tìm một đạo cụ, kỹ năng phòng ngự tốt hơn.

Tô Dung cười một tiếng, sau đó bắt đầu sắp xếp suy nghĩ trong đầu lại.

So sánh với mấy lần quái đàm lúc trước, đại khái là bởi vì đồng đội đáng tin, lần này thông quan dễ dàng hơn một chút. Nhưng nếu chỉ nhìn quy tắc cùng độ khó, quái đàm lần này tuyệt đối là quái đàm vất vả nhất mà cô từng trải qua.

Mặc dù quy mô của nó không rộng lớn bằng quái đàm vườn bách thảo Màu đỏ, nhưng khu vực được chia ra cũng không ít.

Cũng may bọn họ không kéo dài đến ngày thứ tư, nếu như kéo dài đến ngày thứ tư, Tô Dung dám khẳng định còn sẽ xảy ra một ít chuyện mà bọn họ không ngờ đến.

Ví dụ như rốt cuộc rèn luyện trong phòng thể dục để làm gì, chợt nhìn thì giống như chỉ có bên trong phòng thể dục sẽ gặp nguy hiểm, rèn luyện sai sẽ bị nguy hiểm. Nhưng Tô Dung biết rõ, cứ rèn luyện lâu dài như vậy, cũng tuyệt đối có vấn đề.

Chỉ là có thể là bởi vì bọn họ không kéo dài đến ngày thứ tư, cho nên vấn đề mà rèn luyện mang đến không có hiển rõ trên người của bọn họ.

Nói thật, nếu cái quái đàm này không có một đại lão có giá trị vũ lực cao hơn tất cả mọi người trấn giữ, quái đàm này tuyệt đối không thể thoải mái như lúc trước được.

Nguyên nhân ngày đầu tiên Tiền Hạo Vũ đã động tay phần lớn cũng bởi vì sự trấn áp của chị Đường. Cô ấy đủ mạnh, hơn nữa trong lòng mang theo chính nghĩa, cho nên những điều tra viên khác cũng không trắng trợn làm ác.

Nếu như không có chị Đường, rất có thể anh Trịnh, Tiểu Lưu, Chu Hâm, nam cột tóc đuôi ngựa, thậm chí là Tề Hàn, cũng rất có thể làm ra chuyện điên rồ gì đó. Rồng mất đầu, tiểu quỷ quấy phá bên trong.

Hơn nữa Tiền Hạo Vũ cũng nhất định sẽ điên cuồng giết người, mặc dù cậu ta ý thức được mình và số 10 là hai lựa chọn duy nhất, nhưng cái này cũng không đại biểu cậu ta sẽ bỏ qua cho những người khác. Đến lúc đó người trên thuyền ngày càng ít, tất nhiên những người khác cũng sẽ rơi vào khủng hoảng, tinh thần trở nên hoảng hốt, nếu muốn thông qua quái đàm, lại càng khó khăn hơn nữa.

Đám người đầu cá vẫn luôn đợi ở tầng phụ dưới lòng đất, chỉ có lúc mở tiệc tối mới ngoi lên. Nhưng nói lời thật lòng, một đám người đầu cá nhiều như bọn họ chen lấy bên trong tầng phụ nho nhỏ, Tô Dung sợ đến ngày thứ tư bọn họ sẽ khởi nghĩa xông ra.

Suy nghĩ đến những chuyện này, Tô Dung cũng đã tỉnh ngủ không ít. Ngồi dậy liếc nhìn thời gian, bây giờ đã ba giờ chiều, ngủ một giấc hai tiếng rưỡi đồng hồ. Trạng thái tinh thần đã khôi phục không ít, bây giờ cảm thấy tinh thần sáng lạn.

Ba giờ rưỡi phải đi học, chỉ là buổi chiều là tiết ở trong phòng học rộng nhiều người, không điểm danh cũng không có quy định nghiêm ngặt gì, Tô Dung yên tâm thoải mái quyết định cúp tiết.

Sinh viên nào mà không cúp tiết? Ai tin.

"Cậu tỉnh rồi?" Chú ý đến động tĩnh, Điền Khinh Khinh ở giường bên cạnh nhìn một cái, cầm ly nước uống ừng ực rồi nói: "Tôi nhớ xế chiều hôm nay hình như cậu có tiết học đúng không?"

"Cúp rồi." Tô Dung có lý chẳng sợ, gãi đầu tóc một cái: "Cậu thì sao? Không phải cậu cũng có tiết học sao?"

"Tôi cũng cúp rồi." Điền Khinh Khinh học cách nói của cô, sau đó hỏi: "Gần đây cậu có xem diễn đàn của trường học không? Lúc tôi học cấp ba cho rằng diễn đàn trường dùng để tỏ tình, bây giờ mới phát hiện phía trên đều là người xem náo nhiệt và tiết lộ thân phận người muốn tìm.”

Cái gọi là diễn đàn trường chính là một trang web đặc biệt để cho sinh viên gửi bài viết, tác dụng giống với web tỏ tình. Tô Dung nhập học cũng biết đến cái này, chỉ là khai giảng lâu như vậy, cũng không có xem qua.

Sở dĩ không xem tất nhiên là không hứng thú, dù sao chuyện học tập của đại học Q rất bận rộn, Tô Dung còn là người bên trong xã đoàn quái đàm, thời gian thật sự rất khan hiếm. Nhưng lời của Điền Khinh Khinh lại để cho Tô Dung nhớ đến một diễn đàn tương tự --- “diễn đàn đàm luận quái đàm".

Trước kia cô dùng diễn đàn đàm luận quái đàm là để tìm kiếm những kiến thức mình không biết, nhưng mới vừa rồi cô đột nhiên nghĩ đến tác dụng của diễn đàn không chỉ như vậy, cô hoàn toàn có thể mượn diễn đàn tìm hiểu người đã từng trải qua một quái đàm với mình*, sau đó mượn dùng kinh nghiệm của bọn họ hiểu được chuyện cô không biết.

Bình Luận (0)
Comment