Một quái đàm có thể xuất hiện nhiều lần, mỗi lần sẽ có người khác nhau bị chọn, trừ phi tiêu diệt nguồn ô nhiễm thì sẽ không xuất hiện nữa.
Nghĩ đến chỗ này, Tô Dung lập tức mở diễn đàn ra, trước tiên tìm quái đàm gần đây nhất "Quái đàm quy tắc du thuyền Giao Nhân".
Loại quái đàm quy tắc mời người ta tham gia hình như đều có cách thức cố định, mỗi một bài viết cô tìm được đều có hiệu quả như nhau.
[Bài viết điều tra viên tập họp của "Quái đàm quy tắc du thuyền Giao Nhân"]
[Chủ lầu: Quy tắc cũ, tôi nói đến chuyện mình đã trải qua trước. Tôi là người sống sót duy nhất của lần mà tôi đi vào quái đàm này, nhắc đến cũng là do tôi vận may tốt, ngày đầu tiên tôi tận mắt chứng kiến tên nội gián sát hại một điều tra viên, thực lực của tên nội gián đó rất mạnh, dù sao tôi cũng đánh không lại, cho nên tôi lập tức trốn vào một góc chờ hắn ta rời đi.
Kết quả không chờ được bao lâu, tôi lập tức thấy một đám người đầu cá, kéo thi thể bị nội gián giết chết đi. Các người không biết lúc ấy tôi có bao nhiêu sợ hãi đâu, đã nói là du thuyền Giao Nhân mà? Giao nhân không phải là nhân ngư (người cá phần trên là người, phần dưới là đuôi cá sao? Tại sao lại biến thành người đầu cá (phần trên là đầu cá, phần dưới là người)?
Buổi tối lúc ăn cơm, tôi trực tiếp nói chuyện này cho những người khác, có một điều tra viên có mang theo đạo cụ có thể kiểm tra nói dối, sau đó tên nội gián kia lập tức bị chúng tôi cùng nhau giết chết.
Buổi tối hôm đó lại chết một người, chúng tôi đoán có lẽ nhà vệ sinh có vấn đề. Sau đó lúc đi thăm dò nhà vệ sinh, cuối cùng phát hiện một tờ giấy manh mối. Tôi nghi ngờ không chỉ có tôi tìm được tờ giấy đầu mối, nhưng những người khác cũng không tiết lộ tin tức này. Bây giờ suy nghĩ một chút có thể mọi người không được thông minh lắm.
Tóm lại cùng ngày đó tôi đi đến phòng của tên nội gián, tên đó cất tờ giấy manh mối ở trong tủ, phía trên viết là: Người ở căn phòng này chính là nội gián, chỉ cần giết chết người duy nhất có thể tiêu diệt nguồn ô nhiễm, có thể có được phương pháp thông quan dành riêng cho mình.
Lúc ấy tôi rất kinh ngạc, chẳng lẽ người bị giết ngày đầu tiên chính là người có thể tiêu diệt nguồn ô nhiễm sao? Kết quả lại thấy được một hàng chữ ở phía sau trang giấy --- đầu mối ở trên tấm bảng ghi số phòng của mỗi phòng!
Tôi không phải là người giỏi giải đố, cho nên đã chia sẻ đầu mối cho người mà tôi xem là người thông minh. Sau đó tôi mới biết được cộng tất cả số trên bảng ghi số phòng của người đó. Người chết là số 10, tôi không nghĩ ra số này có vấn đề gì? Chẳng lẽ cũng bởi vì có hai số 10. Cho nên phải giết chết một người sao?
Người thông minh kia cũng không giải thích nhiều với tôi. Chỉ là chia sẻ nội dung trên giấy manh mối của mình cho tôi. Tôi cứ như vậy chịu đựng đến ngày thứ tư, trong lúc đó phòng thể dục chết không ít người, mỗi ngày vào buổi tối cũng sẽ chết một người. Chờ đến ngày thứ tư, chỉ còn là tôi, người thông minh, và một người xui xẻo trốn vào phòng y tế.
Người xui xẻo này ấy mà, mỗi ngày đều cố ý lên boong thuyền làm cho mình choáng váng, sau đó đi đến phòng y tế tị nạn, đến khi thân thể khỏe mạnh mới ra ngoài.
Lúc ấy tôi còn nghĩ cách này thật thông minh, cho đến ngày thứ tư tôi đến phòng y tế tìm người này, phát hiện anh ta đã bị bác sĩ mổ xẻ... (bác sĩ: Mài dao sèn soẹt đi đến chỗ con dê.jpg)
Mà tôi, đến ngày thứ tư cả người đều biến dị, mọc đầy vảy cá, đến bây giờ tôi cũng không biết rốt cuộc mình bị ô nhiễm như thế nào? Chờ buổi tối đến tiệc tối bất ngờ không có bị giết chết, chỉ là nhìn thấy một trận tàn sát thảm khốc.
Hình như người thông minh đã đi qua tầng phụ, trước khi tiệc tối bắt đầu đã nói với tôi, người đầu cá bất mãn với đãi ngộ của mình đã lâu, anh ta muốn khuyên những người đầu cá kia khởi nghĩa cùng nhau lật đổ thống trị của du thuyền này, chỉ cần chống đỡ hết tiệc tối, quái đàm này sẽ kết thúc.
Nhưng anh ta tính sai, vừa tiến vào tiệc tối anh ta đã không còn thần trí nữa, cả người bắt đầu nổi điên. Vốn dĩ lời thuyết phục đã nghĩ thật kỹ cũng không nói ra được, bị những người đầu cá kia dễ dàng giết chết. Nhìn dáng vẻ bọn họ phân thịt người ra ít, tôi lại cảm giác rất thèm. Nhưng có lẽ lý trí khắc chế tôi, lúc tiệc tối gần kết thúc, tôi uống viên thuốc màu trắng mình ăn trộm được trong phòng y tế.
Sau đó quái đàm lập tức tuyên bố tôi thông qua.]
Phương pháp của chủ lầu này làm cho Tô Dung rất khiếp sợ, cô vốn dĩ cho rằng đến tiệc tối chắc chắn phải chết, không nghĩ còn có cách vượt qua như vậy. Trước hết để cho mình ô nhiễm, cuối cùng dựa vào thuộc tạm thời khôi phục.
Phương pháp rất khôn khéo, hơn nữa cần dũng khí rất lớn. Không thể không nói, lầu chủ có chút bản lĩnh.
Tô Dung cũng đã từng cầm thuốc kia, nhưng cô không nghĩ tới, cái đó lại phát huy tác dụng lớn như vậy. Từ phương án của chủ lầu có thể thấy được, tác dụng của viên thuốc kia không chỉ ức chế ô nhiễm vẫn chưa hoàn toàn thành hình, ngay cả ô nhiễm đã thành hình cũng có thể ức chế được trong thời gian ngắn, để cho người ta lại lần nữa biến thành người bình thường. Mà chủ lầu cũng chính là dựa vào thời gian ngắn ngủi đó thông qua phán định, thành công qua ải.
Từ chỗ này cũng có thể nhìn ra được, chủ lầu tuyệt đối có nghiên cứu với viên thuốc màu trắng này. Có lẽ anh ta đã hỏi thăm được từ trong miệng của bác sĩ, hoặc có lẽ bản thân anh ta chính là nhân viên của "Sở nghiên cứu số 3".
Cho nên, người có thể thông qua quái đàm ai là phế vật chứ?*