Cô báo cáo đúng sự thật.
Thật ra có video cũng đã đủ nói lên mọi chuyện, giáo viên hướng dẫn cũng chỉ xác nhận một chút. Sau khi lấy được câu trả lời của cô thì nói: "Trường học sẽ nhanh chóng xử lý chuyện này."
Đúng như dự đoán, đôi yêu đương buổi tối hôm đó lập tức gửi một bài viết xin lỗi.
"Sao lại không phạt trực tiếp?" Điền Khinh Khinh không hài lòng với kết quả này lắm.
Trái lại Lý Cầm Phương rất hài lòng: "Vốn dĩ chỉ là chuyện chiếm chỗ ngồi mà thôi, có thể bị phạt mới lạ. Bây giờ chân tướng rõ ràng, tôi cũng đã rất hài lòng rồi.”
"Đang chuẩn bị thi cuối cùng, gặp phải thứ người này đúng là xui xẻo." Tôn Giai Kỳ "phi" một tiếng: "Cũng may có Tô Dung quay lại tình huống lúc đó, tôi muốn đi hỏi nhân viên quản lý diễn đàn có gắn bài viết này lên đầu trang được hay không, tôi muốn cho tên kia bị mắng chết luôn!"
Cuộc sống cứ như vậy lại trôi qua, vào một ngày giữa tháng 11, Tô Dung và Điền Khinh Khinh đang đi học không hẹn mà cùng nhau cảm thấy choáng váng một trận.
Tô Dung rất quen thuộc cảm giác này, cô rất là bất lực, tại sao mình cứ luôn bị chọn vào quái đàm? Cái vận may đáng chết này mặc kệ là ở thế giới nào cũng thật sự không buông tha cho cô. Vốn dĩ còn đang lo lắng cho Điền Khinh Khinh, bây giờ vẫn lên lo lắng cho mình trước đi!
Lúc Tô Dung mở mắt ra lần nữa, phát hiện mình đang nằm trên một cái giường, đỉnh đầu là trần nhà màu trắng. Tình cảnh này giống với giai đoạn mở đầu của quái đàm du thuyền. Tô Dung di chuyển con ngươi. Bên phải cũng là một cái giường, trên giường có một cô gái đang nằm.
Bởi vì vấn đề góc độ, cái tình huống này rất giống đang ở trong phòng ký túc xá của cô.
Chẳng lẽ thật ra cô không có đi vào quái đàm, chỉ là bị ngất xỉu cho nên được mang về ký túc xá?
Không đúng, rất nhanh Tô Dung đã ý thức được, nếu quả thật như vậy, người khác nhất định sẽ đưa cô nằm giường dưới, mà không phải phiền phức đưa cô lên nằm giường trên không phải của cô.
Cô nhất định là đã tiến quái đàm quy tắc.
Bên ngoài vang lên tiếng cảnh báo của loa khuếch trương âm thanh: "Ký túc xá chỉ đóng ba ngày, mời các vị học sinh tự giác phối hợp, không nên tự tiện rời khỏi lầu ký túc xá. Nhấn mạnh một lần nữa, không nên tùy tiện rời khỏi lầu ký túc xá! Nghe theo sắp xếp thống nhất của trường học, tuân theo quy tắc, chúng tôi hy vọng mọi người đều có thể cùng nhau vượt qua ba ngày khó khăn này."
Là bối cảnh trong lầu ký túc xá.
Sau khi nghe xong thì cảnh báo bên ngoài hành lang, Tô Dung ngồi dậy.
Mới vừa rồi sở dĩ nằm yên không động đậy, là bởi vì sợ bên trong phòng có quỷ quái gì đó. Nhưng bây giờ nghe được bối cảnh của quái đàm, tất nhiên không cần lo lắng nữa.
Những người khác cũng lục tục ngồi dậy, lập tức biết bọn họ đều là điều tra viên. Nếu như không phải là điều tra viên, cũng sẽ không ngồi dậy vào lúc này.
Quả nhiên nơi này là phòng ký túc xá nữ sinh, tổng cộng có sáu người, ba cái giường theo kiểu giường trên giường dưới.
Thấy mặt của một nữ sinh trong đó, vẻ mặt Tô Dung không thay đổi, nhưng trong lòng rất kinh ngạc. Bởi vì nữ sinh kia chính là Điền Khinh Khinh, không ngờ cô ấy cũng tiến vào quái đàm quy tắc này.
Vốn còn đang lo lắng cho cô ấy có thể tìm được một người thông minh để ôm đùi hay không, bây giờ trái lại có thể tự mình hỗ trợ cô ấy. Tất nhiên ở trong quái đàm ai cũng tự khó đảm bảo an toàn cho mình, cô chỉ có thể nể mặt là bạn cùng phòng mà cố gắng hết sức thôi.
Nghĩ như vậy, Tô Dung bắt đầu quan sát vị trí của giường mình. Cô đang ngồi trên giường trên đặt ở trong cùng của toàn bộ phòng ký túc xá, khăn trải giường là màu xanh da trời có họa tiết ô vuông, sách vỡ chỉnh tề đặt ở trong hộc tủ cuối giường. Góc sách vỡ đều có dấu vết thường xuyên lật xem, rất rõ ràng thân phận hiện tại của cô chính là một nữ sinh sạch sẽ gọn gàng yêu đọc sách.
Thuận tiện nhìn lướt qua giường bên cạnh, khăn trải giường màu đen, trên giường tương đối hỗn loạn, các loại đồ vật nhỏ tùy ý đặt lung tung, Tô Dung còn nhìn thấy bật lửa và bao thuốc lá.
Xem ra thân phận của đối phương chính là một thiếu nữ bất lương.
Tô Dung lại nhân tiện liếc nhìn giường của Điền Khinh Khinh, cô ấy nằm ở giường dưới bên cạnh cửa, là một vị trí rất nguy hiểm. Cô từ trên giường trên nhìn thấy hết, các loại đồ chơi gấu bông chất đầu trên giường, là một nữ sinh có trái tim màu hồng.
Những người khác cũng quan sát giường của mình, tìm hiểu tin tức có tác dụng. Đã là quái đàm có độ khó cao, mọi người đều là người có kinh nghiệm tiến vào quái đàm, không muốn lãng phí thời gian.
Người duy nhất không biết làm gì chính là Điền Khinh Khinh, nhưng cô ấy tương đối thông minh, nhìn mèo vẽ hổ cũng theo người khác tìm kiếm giường của mình, có manh mối gì không.
Tô Dung nhanh chóng liếc nhìn xung quanh phòng ký túc xá này, mặt tường là màu trắng, ngay phía trên cửa có đặt một cái đồng hồ. Hai cái bàn đọc sách, một cái đặt ở vị trí dựa tường bên trong, một cái thì đặt bên cạnh cửa, hành lang đi lại chính giữ có vẻ hơi hẹp. Trong phòng không có nhà vệ sinh, là gian phòng sáu người tiêu chuẩn.
Phía trên cái bàn đặt bên trong chính là một cánh cửa sổ thủy tinh, ước chừng lớn bằng nửa mặt tường. Phía bên ngoài cửa sổ là một mảnh sương mù dày đặc, không nhìn thấy được gì cả. Chỉ là phía trên còn có mặt trời, miễn cưỡng có thể làm cho người ta có cảm giác an toàn.
Cô lại một lần nữa quan sát giường của mình, lật cái gối lên, ở phía dưới tìm được một tờ giấy.
Đây chính là quy tắc của ký túc xá này.
《Thông báo tạm đóng kín lầu ký túc số 44》