Mà nơi này thì hoàn toàn khác, màu đỏ chói mắt nói cô biết, phòng y tế này nhất định vô cùng nguy hiểm.
Tiếp theo quy tắc thứ 10, nửa câu đầu tiên biến thành màu đỏ, sân thượng không có bị đóng kín, nhưng nửa câu sau thì không có vấn đề gì, nếu như có người mời đi, phải từ chối đối phương.
Câu nói đầu tiên và câu cuối cùng của quy tắc 13 đều sai, trong lầu ký túc xá sẽ xuất hiện quái vật vặn vẹo, tỷ số nguy hiểm sẽ rất lớn.
Mà làm cho Tô Dung ngạc nhiên nhất chính là, quy tắc thứ 14 lại đúng. Trên sân thượng có đầu mối quan trọng, nhưng quy tắc thứ 12 đã chứng minh sân thượng có nguy hiểm, nếu như có người mời thì từ chối...
Không đúng, Tô Dung đột nhiên phát hiện sự khác nhau của hai cái này, quy tắc 12 chính là nếu như có người mời thì phải từ chối đối phương, nhưng không có nói nếu như đi một mình thì sẽ như thế nào.
Mặc kệ như thế nào, sân thượng chắc chắn là một chỗ nguy hiểm.
Sau khi xem xong những quy tắc bị sai, Tô Dung lại đọc lại tất cả quy tắc.
Bản đồ của quái đàm này không quá lớn, giới hạn ở trong lầu ký túc xá. Ba ngày này hoạt động duy nhất phải làm chính là chuyện kiểm tra sức khỏe, cái này vẫn là đoạn phía trên nhất của quy tắc đã nói rồi, hơi không chú ý có thể xem thường.
Cũng không biết cái gọi kiểm tra sức khỏe này là gì, nhưng nghe vào có chút kỳ lạ.
Tô Dung thở dài, tìm kiếm giường của mình, Lúc không cẩn thận ngẩng đầu lên vừa vặn đối mặt với mặt gương ở đầu giường.
Trong gương là một nữ sinh cắt đầu tóc ngắn bướng bỉnh không tuân theo quy tắc, mặt mày anh khí, nhìn cũng biết là người không dễ chọc. Trên người mặc quần áo ngủ màu đen, phía trên còn có họa tiết đầu lâu.
Chờ chút? Quần áo màu đen? Đầu lâu?
Đột nhiên Tô Dung ý thức được gì đó, nhìn khăn trải giường, chăn dưới người mình, lại cúi đầu nhìn quần áo ngủ của mình: "Hình như chúng ta ngủ sai giường rồi!"
"Có ý gì?" Vốn dĩ mấy nữ sinh khác đang tìm kiếm manh mối ở gần mình, nghe vậy lập tức quay đầu nhìn lại.
Dựa vào hình tượng nhân vật được thiết lập trong quái đàm này, Tô Dung cường thế nói: "Bộ quần áo trên người của tôi không tương xứng với cái giường này, tôi nghi ngờ chúng ta ngủ sai giường rồi."
Hiển nhiên những người khác vừa kinh ngạc vừa hoảng sợ với cái suy đoán này, một nữ sinh thắt bím tóc bánh quai chèo hỏi: "Trừ quần áo ngủ ra, cậu còn có chứng cứ gì không?"
Tô Dung gật đầu, nếu như cô muốn ở trong quái đàm này đi theo hình tượng nhân vật mạnh mẽ, tất nhiên mỗi câu đều phải có lý có chứng: "Trong quy tắc thứ tư có ám hiệu một chuyện "tất cả học sinh đều phải ngồi trên giường của mình", dựa theo suy luận bình thường, khi chúng ta tỉnh lại chắc chắn là giường của chúng ta. Ở trong quái đàm mọi người cũng sẽ không tùy tiện đổi giường, như vậy những lời này có ý gì? Cho nên tôi nghi ngờ trước khi chúng ta tiến vào quái đàm này, thành viên trong ký túc xá này đã đổi giường cho nhau."
Cô nói rất có lý, những người khác lập tức bị thuyết phục. Nữ sinh mang mắt kiếng, mặc quần áo ngủ màu xanh da trời ngồi ở giường dưới như có điều suy nghĩ nói: "Tôi cảm thấy mình phải là ở trên giường trên của cô mới đúng, mặc kệ là quần áo ngủ hay là phong cách đều rất xứng đôi."
"Nhưng vẫn phải tìm thử chứng cứ liên quan đến thân phận, mọi người xem thử trên giường có vật tương tự gì đó không." Tô Dung vừa ra lệnh, vừa tìm kiếm trên giường mình ngồi.
Thái độ của cô rất cường thế, nhưng những người khác cũng không lộ ra chút bất mãn nào, Phải biết, đây chính là quái đàm uy hiếp đến tính mạng, cũng không phải là công ty bình thường, đồng đội thực sự lợi hại có thể bảo vệ tính mạng của mình, các cô vui còn không kịp.
Tất nhiên khẳng định cũng sẽ có người bất mãn trong lòng, trước mắt còn chưa có người biểu hiện ra.
Rất nhanh, Điền Khinh Khinh đột nhiên giơ tay lên: "Chỗ này của tôi phát hiện một quyển nhật ký!"
Biết cô là người mới, có thể không tìm được đầu mối quan trọng. Tô Dung cũng không khách khí ngồi trên giường trên đưa tay ra: "Đưa quyển nhật ký cho tôi."
Điền Khinh Khinh ngoan ngoãn xuống giường đưa quyển nhật ký cho cô, Tô Dung nhanh chóng lật sơ qua một lần. Đây chính là một quyển nhật ký mời, màu hồng đáng yêu, trên bìa quyển nhật ký ghi tên là "Tiếu Khả Ái". Tổng cộng ghi chép được năm ngày.
[Thứ hai, thời tiết không tốt
Thời tiết hôm nay không được tốt lắm, sương mù đặc biệt nghiêm trọng, mỗi lần đến thứ hai đều không có tinh thần gì, ông trời ơi, tại sao tôi lại phải đi học chứ?]
[Thứ ba, trời có sương mù.
Hôm nay đột nhiên người trong trường học đã ít hơn rất nhiều, nghe nói có không ít người cảm thấy thời tiết quá tệ cho nên xin nghỉ về nhà. Nếu không phải trường học cách nhà quá xa, mình cũng muốn xin về nhà. Thấy mình khóc ở bên ngoài, dì quản lý ký túc xá còn an ủi mình mấy câu.]
[Thứ tư, ngày sương mù.
Hôm nay có một cơn mưa nhỏ hạ xuống, bầu trời âm u, nhưng mình nghĩ chắc ngày mai trời sẽ tạnh đi?]
[Thứ năm, ngày nhiều mây
[Không biết có phải cảm giác của mình bị sai hay không, số lượng học sinh trong trường học lại ít đi. Thầy giáo nói vì lý do an toàn muốn đóng cửa trường học, chỉ là bây giờ còn chưa đi chắc là không để ý. Có tin đồn sẽ phải học qua mạng, học qua mạng rất tốt! Mình không muốn đi phòng học chút nào! Trong phòng có thật nhiều học sinh nhìn qua rất kỳ quái, ánh mắt đó làm cho mình cảm thấy nổi da gà da vịt.]
[Thứ sáu, ngày sương mù.
Lời đồn đúng là sự thật, bắt đầu ngày mai sẽ học trên mạng, nhưng sau đó còn sẽ đóng kín ký túc xá, khó khăn lắm có một ngày không kiểm tra phòng ngủ, vì không để cảm thấy nhàm chán, ký túc xá của chúng tôi quyết định chơi một trò chơi nhỏ, chính là đổi giường ngủ cho nhau. Chỉ là giường ngủ mới đổi quá mềm, vẫn là giường mình tốt hơn.]