Suy đoán của Tô Dung là đúng, trước khi điều tra viên đến, những người trong ký túc xá này đã đổi giường cho nhau.
Lúc cô đọc nhật ký, một nữ sinh tóc vàng cũng có phát hiện mới: "Trên mép giường của chúng ta có dán một tờ giấy ghi tên họ!"
Hiển nhiên cái này là cách chắc chắn giường của người nào, Tô Dung lập tức nói: "Tìm thẻ học sinh của mình, sau đó trở về đúng với giường mình đi."
Cô nói xong nhanh chóng ở phía dưới gối tìm được thẻ học sinh của mình. Phía trên thẻ học sinh có một hình đại diện có chút mơ hồ, gương mặt trên đó chính là gương mặt của cô trong quái đàm quy tắc này.
Bên cạnh là tên họ, lớp học cùng với số thẻ học sinh.
Quái đàm này không cần Tô Dung bịa tên cho mình, tên trên thẻ học sinh chính là "Giang Giang".
"Tôi tên "Giang Giang", ở mép giường của người nào có dán tên tôi vậy?" Tô Dung cất tiếng hỏi.
Nữ sinh ngồi trên giường bên cạnh bị cô cho là thiếu nữ bất lương lên tiếng trả lời ngay: "Là chỗ này của tôi."
Thật đúng là chỗ đó, Tô Dung nhướng mày, thuận tiện liếc nhìn nhãn dán dán trên méo giường này: "Chủ nhân của cái giường bên tôi tên là "Tiết Tích", có người nào có tên này không?"
Nữ sinh đeo kính mắt đã tìm được thẻ học sinh của mình đi tới: "Là tôi."
Rất nhanh, sáu người đã tìm được giường ngủ chân chính của mình, thuận tiện cũng biết được tên và tính cách của mình ở trong quái đàm quy tắc này. Khoan nói đã, giường của các cô, thật đúng là phản ảnh chính xác tính cách của nguyên chủ nhân ở quái đàm này.
Vai trò "Giang Giang" của Tô Dung rõ ràng chính là một thiếu nữ bất lương, chị đại của trường học, cuộc sống tương đối lộn xộn. Chỉ là trên giường có một phiếu điểm số học được 98 điểm, chứng minh lần này cô thì đặc biệt không tệ.
Nhân vật của Điền Khinh Khinh chính là Tiền Đóa Đóa, người như tên, chính là một tiểu thư nhiều tiền, trên giường đều là vật phẩm xa xỉ, trái lại rất giống với tính cách thật của cô ấy. Tô Dung nghiêm trọng nghi ngờ quái đàm này là đang hơi giúp đỡ cho cô ấy, vì là người mới mà phải tiến vào quái đàm có độ khó không bình thường.
Tiết Tích ngồi trên giường lúc cô mới tỉnh lại, là một học sinh giỏi tiêu chuẩn, dáng vẻ bản thân cô ấy mang mắt kiếng cũng rất phù hợp với hình tượng ở chỗ này.
Nữ sinh thắt bím tóc bánh chèo ở trong quái đàm này có tên là Vương Mạn, trên giường có các loại đồ thủ công, còn có áp phích nhân vật hoạt hình, còn có máu vi tính, rõ ràng cho thấy là một người trạch nữ thích hoạt hình.
Chủ nhân vị trí cũ mà Điền Khinh Khinh vừa tỉnh lại tên chân chính là Tiếu Khả Ái, nhìn trang trí trên giường có thể nhìn ra được cô gái này có trái tim thiếu nữ mộng mơ.
Nữ sinh cuối cùng tên là Tân Lê Mỹ, trên giường đều có rất nhiều mỹ phẩm, đồ trang điểm, lúc đi ngang qua còn có mùi nước hoa nồng đậm, là một nữ sinh có kỹ thuật trang điểm max level.
Trái lại khoảng thời gian đổi giường ngắn ngủi lại kéo gần khoảng cách của mọi người, cũng tiết kiệm thời gian tự giới thiệu.
Những hình tượng nhân vật này cũng không khó để đóng vai, nhưng để cho mọi người cảm thấy có chút mới là. Tính cách thật của Tân Lê Mỹ có chút lạnh nhạt, khóe mắt còn có một nốt ruồi son: "Quái đàm này có chút không giống với quái đàm lúc trước tôi tham gia."
Vương Mạn lập tức gật đầu: "Đúng vậy, lúc trước cũng thường xuyên có thân phận cố định trong quái đàm, nhưng tính cách không rõ nét như vậy? Chúng ta cần đóng vai những nhân vật này sao?"
"Khẳng định cần, nếu không mấy thứ chuẩn bị này không phải vô dụng sao." Tiếu Khả Ái khẳng định nói, sau đó thì quay đầu hỏi: "Giang Giang, cậu thấy thế nào?"
Từ sau khi đi vào quái đàm có thể nhìn ra được, Giang Giang là một người có suy nghĩ của mình, hơn nữa quan sát tỉ mỉ, cho nên cô ấy mới hỏi đối phương.
Trước tiên Tô Dung khẳng định suy nghĩ của các cô, sau đó dùng giọng điệu chị đại nói chuyện: "Mọi người có ý kiến gì với chuyện kiểm tra sức khỏe không?"
Dựa theo nhật ký của Tiền Đóa Đóa đưa, ngày hôm qua chính là thứ sáu, cho nên ngày hôm nay chính là thứ bảy. Các cô phải ở bên trong quái đàm này ba ngày, nói cách khác thứ 2 mới kiểm tra sức khỏe.
Giống với du thuyền Giao Nhân, loại hoạt động để lại cuối cùng này, nhất định rất chết người.
"Có khả năng trực tiếp giải phẫu chúng ta sao?" Tiết Tích không xác định hỏi.
Tân Lê Mỹ lắc đầu một cái: "Ai mà biết được? Quái đàm cũng sẽ không để cho chúng ta tùy tiện đoán được. Dù sao khẳng định là rất nguy hiểm."
"Các người nhìn đi! Bên trong quái đàm này có điện thoại di động!" Vương Mạn tràn đầy hưng phấn móc điện thoại ra, nhanh chóng mở ra xem một lần, sau đó thất vọng thở dài: "Không có tín hiệu, cũng không có gì cả."
Mặc dù đồ dùng của Giang Giang để rất lộn xộn, nhưng cũng là chất ở một chỗ, tai nghe, điện thoại, bật lửa... Cho nên Tô Dung rất dễ dàng tìm được điện thoại. Mở ra nhìn một cái, quả nhiên giống như Vương Mạn nói, những phần mềm bên trong đều rất cơ bản, giống như chỗ gọi điện thoại, wechat, máy tính gì đó.
Trước tiên cô liếc nhìn phía trên nhất của điện thoại, pin còn 91%, thời gian giống với đồng hồ ở trên cửa, vấn đề duy nhất chính là không có tín hiệu.
Nhấn vào mục điện thoại, cuộc điện thoại gần nhất chính là một tuần trước, nhìn bộ dạng này là tín hiệu trong trường bị ngắt vào tuần trước. Bên trong wechat cũng không có bao nhiêu bạn tốt, trừ nói chuyện với người nhà ra, chính là tin nhắn hẹn với một ít người trong trường học.
"Điện thoại di động không có tín hiệu, phần lớn chức năng đều không thể dùng được. Xem ra cũng không trợ giúp nhiều cho chúng ta bên trong quái đàm này." Tiết Tích nhún vai, liếc nhìn thời gian: "Tôi có chút đói bụng, muốn đi nhận đồ ăn sáng, có người đi cùng tôi không?"