Nam sinh đại học Q ngồi cách đó không xa cũng đi theo thảo luận, chính cậu ta cũng không ôm hy vọng quá lớn với tình huống trước mặt: “Phương thức mà chúng ta bị bắt cũng rất khó hiểu, lại là ở trong thế giới quái đàm, dù quốc gia muốn cứu chúng ta, chỉ sợ có tâm không có sức."
Một nam sinh đại học P khác hỏi: "Đúng rồi, còn quên chưa hỏi các người, sao các người lại bị bắt? Tôi là đột nhiên ngửi thấy một mùi hương rất thơm, sau đó mất đi ý thức."
"Tôi cũng như vậy!" Những người khác không hẹn mà gật đầu một cái.
Tô Dung đột nhiên ý thức được gì đó, nghiêm túc hỏi: "Các người là ở đâu ngửi được mùi này?"
Lúc đó bọn họ ở một cái lối nhỏ ngửi được mùi thơm, theo lý thuyết con đường nhỏ đó không nên có nhiều điều tra viên như vậy mới đúng.
Đúng như dự đoán, mọi người nói ra địa điểm của mình, phát hiện nơi mà bọn họ ngửi được mùi thơm không giống nhau. Thứ giống nhau duy nhất chính là những nơi này không quá xa căn cứ điều tra viên, gần như đều là ở một con phố gần đó ngửi được.
Chuyện không thể nào trùng hợp như vậy được, vừa khéo bọn họ đi đến bẫy rập mà đối phương đã đặt từ trước. Hiển nhiên tên bắt cóc đã sớm dự mưu, đặc biệt muốn bắt nhóm điều tra viên bọn họ.
Mà nếu là như vậy, chuyện này cũng trở nên rất phiền phức. Trong thế giới quái đàm có một thế lực đối nghịch tìm được trụ sở của bọn họ, hơn nữa tiến hành mai phục.
Còn về tại sao không trực tiếp giết chết bọn họ, mà là đưa bọn họ đến đây, vậy thì mục đích rất rõ ràng --- vì thay đổi nhận biết của bọn họ.
Phải biết, so sánh với đám điều tra viên đã chết, điều tra viên quy phục càng tăng thêm lợi ích cho "nó".
Mọi người đều yên lặng, cũng ý thức được sự nghiêm trọng của vấn đề.
Còn không chờ bọn họ phản ứng kịp, cửa lại bị đẩy ra một cách thô bạo. Một người đầu dê ném tờ giấy vào: "Đây là thời gian biểu năm ngày tiếp theo của các người, tự mình nhớ kỹ không được đến trễ. Nếu đến trễ tự các người gánh lấy hậu quả!"
Chờ sau khi gã rời đi, mọi người tụm lại nhìn thời gian biểu kia. hành trình hôm nay là bắt đầu từ giữa trưa, phải vào lúc 12 giờ đi ra bên ngoài ăn cơm. Một giờ chiều thì bắt đầu giờ học, học đến buổi chiều năm giờ thì nghỉ ngơi ăn cơm tối, sau đó 7 giờ tối tiếp tục học, học đến đến 9 giờ tối thì sẽ có một buổi kiểm tra. Kiểm tra xong thì phải đi ra ngoài rèn luyện, đến 11 giờ mới được ngủ.
Từ ngày thứ hai bắt đầu lập lặp lại ngày thứ nhất, chỉ là có thêm một công việc cho buổi sáng: Buổi sáng 4 giờ thức dậy chạy bộ, chạy đến 5 giờ thì ăn sáng, sau đó đi học, học đến 8 giờ thì rèn luyện, rèn luyện đến 11 giờ thì có một lần kiểm tra, sau đó buổi trưa 12 giờ ăn cơm. Nội dung còn lại thì giống như ngày thứ nhất.
Có thể nói thời gian biểu này thật sự rất hà khắc làm cho mọi người phải run lẩy bẩy.
Nam sinh của xã đoàn đại học Q không nhịn được kêu rên: "Lúc trước tôi còn học lớp 12 cũng không có vất vả như thế này! Buổi sáng bốn giờ đã dậy, thật sự là muốn chết mà!"
"Nội dung đi học là cái gì?" Liễu Đình Nhã cố gắng từ trong thời gian biểu nhìn ra được cái gì đó."
"Đơn giản chính là tẩy não chúng ta thôi!" Nữ sinh của đại học P châm chọc nói: "Muốn tẩy não chúng ta sao? Tôi tuyệt đối không khuất phục! Ai mà không biết bộ mặt thật của những chuyện này chứ?"
Tô Dung như có điều suy nghĩ nói: "Tôi cảm thấy giờ học không chỉ là tẩy não, chắc còn dạy nội dung làm việc cho chúng ta. Đây mới là thứ chúng ta cần học nhất."
Lúc bọn họ nói chuyện, thời gian đã đến 11 giờ 30 phút, lập tức gần đến thời gian ăn cơm. Tô Dung học thuộc thời gian biểu và quy tắc, sau đó tựa vào tường nhắm mắt dưỡng thần.
Cô có thể dễ dàng chạy trốn ra ngoài, trên đường bọn họ đến có một cái hồ, chỉ cần cô ở chỗ này tìm được vũng nước, chậu nước, là có thể sử dụng [Thuật đổi vị trí trong nước], rời đi từ chỗ cái hồ kia.
Nhưng vấn đề là sau khi cô chạy ra khỏi chỗ này, cô phải làm thế nào rời khỏi "Thành phố động vật", đây mới chính là nguyên nhân Tô Dung không đi. Cô cần chắc chắn nơi này có phải là một không gian độc lập trước hay không
[Thuật đổi vị trí trong nước] chỉ có thể di chuyển trong cùng một không gian, nói cách khác nếu như "Thành phố động vật" là một thế giới độc lập, như vậy cô cũng chỉ có thể lởn vởn ở trong không gian này, không có cách nào trở về thế giới cũ.
Cho nên vẫn phải tìm hiểu "Thành phố động vật" này trước đã.
Nghĩ như vậy, mắt thấy đã đến 11 giờ 50 phút, mấy người cùng nhau đi ra ngoài,
Bên ngoài đã có một ít người, mọi người đều sợ vi phạm quy tắc. Mặc dù bọn họ cũng không biết những quy tắc này có lực lượng của "nó", nhưng sợ hãi đối với roi da cũng để cho bọn họ không dám chống đối.
Rất nhanh người đã đến đông đủ, nhưng 54 người bây giờ chỉ còn lại có 52 người, ít đi 2 người.
Hổ ca cười lạnh một tiếng, một chút cũng không vội, mà hỏi thành viên cùng phòng với hai người không đến kia: "Hai người còn lại của phòng các người đi chỗ nào.”
Trái lại bảy người này cũng được xem như rất nghĩa khí, không có nói một lời nào, dù có nói cũng bày tỏ mình không biết. Nhưng Hổ ca tin mới lạ, hắn ta không chút lưu tình, trực tiếp rút roi là đánh bảy người kia.
Từng roi đều rất mạnh, máu tươi lập tức chảy ra, tiếng kêu thảm thiết vang lên bên tai không dứt. Cuối cùng có người không nhịn được, một nam sinh bị đánh đột nhiên đứng dậy nhào đến chỗ Hổ ca, hai người bên cạnh thấy vậy cũng làm theo.
Hổ ca không hoảng hốt chút nào, đứng tại chỗ, cười lạnh nhìn ba người nhào đến.
"Ầm!"
"Ầm!""
"Ầm!"
Đột nhiên, ba tiếng nổ liên tiếp vang lên, còn không chờ ba người kia chạm vào Hổ ca, bọn họ đã biến thành một bãi sương mù máu.