Rõ ràng bức thư trên tay cô, chính là thư mời nhiệm vụ “Nằm vùng”.
Diễn đàn đã nói, loại nhiệm vụ này có thể tiếp nhận cũng có thể từ chối, nhưng một khi đã tiếp nhận nhất định phải hoàn thành.
Điều này giống với những gì bức thư đã nói, xem ra không có vấn đề gì
Tô Dung có chút do dự không biết có nên nhận nhiệm vụ này hay không, đầu tiên dù sao cô cũng chưa hề nhận được loại nhiệm vụ này, thứ hai cô cũng không biết nội dung của nhiệm vụ, thứ ba chính là không biết độ khó của nhiệm vụ này như thế nào.
Đột nhiên nhìn thấy nhiệm vụ này, Tô Dung bỗng có cảm giác vớ vẩn rằng đối phương muốn cô đơn phương độc mã đi vào địa ngục.
Nhưng không thể không nói, phần thưởng của nhiệm vụ này thật sự khiến cô có chút thòm thèm. Phải biết rằng “Tập đoàn Tích Tắc” chính là tổ chức duy nhất đặt lợi ích lên hàng đầu, chắc chắn có rất nhiều tiền.
Cho nên tuyệt đối không thể thiếu “Số lượng lớn tiền tệ quái đàm” mà bức thư đã nhắc đến.
Đạo cụ quái đàm kia cũng khiến người ta thèm muốn, quan trọng nhất chính là “Chính mình tự lựa chọn loại”, nói cách khác cô có thể lựa chọn loại hình của đạo cụ quái đàm. Loại công kích, loại phòng ngự… Điều này chắc chắn có thể bù đắp chính xác những khuyết điểm của cô.
Chắc chắn chất lượng của đạo cụ quái đàm khi tiêu diệt nguồn ô nhiễm là cao nhất, ví dụ như 【Ví sinh tiền】, chính là đạo cụ đỉnh cấp khiến người ta thèm nhỏ dãi.
Phẩm chất của đạo cụ quái đàm chỉ xếp sau đạo cụ này có lẽ cũng rất lợi hại, dù sao cũng đánh tin cậy hơn những đạo cụ linh tinh mà cô đang có như “Bột phấn thành thật”, “Mai rùa đen phòng ngự”.
Khen thưởng đặc biệt cũng khiến người ta thèm nhỏ dãi, phải biết rằng từ khi tiến vào quái đàm đến bây giờ, cô chưa bao giờ nhận được phần thưởng đặc biệt lần nào!
Nghe nói lần đầu tiên khi Tạ Kha Kha vào quái đàm đã nhận được phần thưởng tăng điểm may mắn, nhớ đến việc ở quái đàm vườn bách thảo Màu Đỏ cậu ta không hiểu chuyện gì cũng có thể thông quan, Tô Dung quả thực chảy nước miếng vì sự may mắn đó.
Tóm lại thật khó để không rung động!
Nhưng bức thư này còn để lộ ra một tin tức—— quái đàm này có liên quan đến “Chìa khóa cứu đời” hoặc “Sở nghiên cứu số 3”, hơn nữa rất có khả năng công ty này chính là do một trong hai tổ chức đó thành lập.
Bởi vì muốn kích hoạt nhiệm vụ “Nằm vùng”, thì phải có sự tham gia của hai tổ chức. “Tập đoàn Tích Tắc” đã chiếm một cái, còn lại không phải là một trong hai tổ chức kia sao?
Việc biết rõ công ty đồ hộp này rốt cuộc do tổ chức nào thành lập là vô cùng cần thiết, việc này có thể giúp Tô Dung đưa ra phán đoán với đồ hộp mà công ty này sản xuất.
Nếu là “Chìa khóa cứu đời”, vậy đồ hộp đó có khả năng làm bằng thịt người, hoặc có thể là những loại khiến con người bị ô nhiễm.
Còn nếu là “Sở nghiên cứu số 3”, có khả năng đồ hộp này sẽ có những công dụng khác, ví dụ như loại trừ ô nhiễm.
Hai tình huống này ảnh hưởng trực tiếp đến việc cô phán đoán nội dung của quy tắc thứ 9
Nội dung của quy tắc thứ 9 liên quan đến việc cho điểm, cho nên cũng gián tiếp ảnh hưởng đến phán đoán của cô về tiêu chí chấm điểm.
Nhưng phản ứng dây chuyền liên tiếp này khiến cô không thể không coi trọng việc chỗ dựa sau lưng của “Công ty đồ hộp thịt tươi nhỏ” là ai.
Xem ra phải tìm một cơ hội để làm rõ việc này mới được, Tô Dung hạ quyết tâm.
Tô Dung đem chìa khóa và bức thư bỏ vào phong bì rồi nhét lại vào túi, lúc này cô mới ra khỏi nhà vệ sinh tìm bà Hoa. Lần này cô chỉ mới đi khỏi năm phút, những người khác vẫn còn ở đó chưa rời đi.
Thấy cô trở về, bà Hoa đứng dậy, thân mình hơi cong lại: “Đi nhé? Bà cảm thấy đói bụng rồi.”
Tô Dung gật đầu, đỡ bà ấy đi đến cửa công ty. Phía bên kia công ty có bản vẽ mặt phẳng, có thể tìm thấy nhà ăn ở đâu. Có vài người đi theo phía sau hai người, đều là những người muốn đến nhà ăn ăn cơm.
Thông qua bản vẽ mặt phẳng tìm được nhà ăn, vài người lại cũng nhau đi về phía nhà ăn. Chú ý tới có vài nhân viên không phải điều tra viên đi cùng hướng với mình, khi đi ngang qua một dì lao công, bà Hoa đột nhiên mở miệng: “Này, hiếm khi có thể nhìn thấy người bằng tuổi với bà trong quái đàm, bà muốn trò chuyện với bà ấy một chút, cháu tự mình đi ăn được không?”
Nghe vậy, khóe miệng Tô Dung cong lên, gật đầu: “Đương nhiên rồi, cháu tìm những người khác ăn cơm cũng được.” Nói xong liền đi về phía những nhân viên.
Từ trước đến nay cô chọn người rất giỏi, đặc biệt rất am hiểu việc chọn đĩa để ăn. Tìm những người trẻ tuổi đi một mình, xác suất thành công sẽ cao hơn một ít.
Người cô tìm chính là một cô gái tóc ngắn, chính là loại hình vừa nhìn đã biết vừa tốt nghiệp đại học. Cô gái mặc đồng phục của nhân viên màu xanh lam, một mình lẻ loi đi theo mọi người đến nhà ăn ăn cơm.
“Hai chúng ta có thể ăn cơm cùng nhau không?”
Nghe thấy âm thanh, cô gái quay đầu lại, liền nhìn thấy một cô gái tuổi tác không lớn hơn cô ấy bao nhiêu, mặc đồng phục màu xanh lục cẩn thận nhìn mình, lời vừa rồi cũng là do cô nói ra.
Do dự một lát, cô gái gật đầu: “Được, chúng ta cùng nhau đi ăn đi”
Ăn cơm mà không có bạn ăn cùng thì thật sự quá đau khổ, có một người bạn cùng trang lứa, tuy rằng đối phương là thực tập sinh, nhưng đối với cô ấy mà nói cũng đã không tệ rồi.
“Tôi tên Hoa Hoa, cậu thì sao?” Nhận được sự đồng ý, Tô Dung cười hỏi.
“Phùng Ngọc Linh.” Cô gái trả lời cô, cũng không hề cảm thấy tên của Tô Dung có vấn đề gì: “Tôi là người mới ở bộ phận hành chính.”
Tô Dung nhạy bén nắm lấy điểm khả nghi này: “Người mới? Chẳng lẽ mọi người không cần thực tập sao”