Rất nhanh sau đó tổ thứ hai cũng hoàn thành nhiệm vụ, chính là tổ của mũ đỏ. Cô ta và đồng đội cũng hạ quyết tâm rất nhanh, cho nên chính là tổ thứ hai hoàn thành nhiệm vụ.
Tuy nhiên khác với hai người Tô Dung, bọn họ quyết định tiếp tục nhận điện thoại sau khi đã hoàn thành nhiệm vụ. Dù sao nếu điểm số không vượt quá 100 thì rất làm cho người ta lo lắng, lỡ như không đạt 100 điểm sẽ xảy ra chuyện gì đó thì sao? Dù sao cô ta cũng không dám đánh cuộc. Đương nhiên quan trọng hơn là, mũ đỏ cũng thèm muốn số điểm đó, cô ta hy vọng có thể kiếm thêm một số điểm nữa, để tránh việc nếu tiếp tục bị khiếu nại cũng không quá lo lắng.
Sau khi vượt qua số lượng mười cuộc điện thoại, mỗi lần đều có thể nhận được thêm mười điểm, điều này khiến bọn họ vô cùng vui vẻ đồng thời cũng có cảm giác bất an.
Rất nhanh sau đó đã đến 4 giờ 55 phút, chỉ còn năm phút nữa sẽ tan làm. Bọn họ đều biết năm giờ chiều phải rời đi, mà bọn họ cũng có thể rời khỏi vị trí công việc trong mười phút.
Lúc này tất cả mọi người đã đứng dậy chuẩn bị rời đi. Bọn họ đều lựa chọn bị khiếu nại để hoàn thành nhiệm vụ, hôm nay cũng không có điều tra viên bị sa thải do không thể hoàn thành nhiệm vụ.
Rất thú vị, kết thúc một ngày nhưng không có điều tra viên nào tử vong. Phải biết rằng tổng cộng bọn họ có đến mười bốn người, theo lý thuyết ít nhất phải có một bia đỡ đạn chết trong ngày đầu tiên. Tuy rằng quái đàm dài khoảng năm ngày, nhưng tỉ lệ tử vong như vậy vẫn có chút thấp.
Rốt cuộc thì khi nào nguy hiểm mới bùng nổ?
“Mọi người đến báo điểm của mình đi.” Người đàn ông đeo kính đẩy kính lên: “Cá nhân tôi cho rằng như vậy sẽ có lợi cho việc phân tích, đương nhiên nếu các người không muốn nói cũng không sao cả. Tôi nói trước, hiện tại tôi có 91 điểm.”
Sau khi nhận hai cuộc điện thoại đầu tiên, đa số mọi người đều nhận ra nếu không nghiêm túc lắng nghe thì sẽ bị trừ bớt điểm, bọn họ cũng có thể cảm nhận rõ ràng cảm giác không khỏe sau khi nghe những khách hàng đó nói.
Cho nên tất cả đều giống Tô Dung, toàn máy móc phụ họa cho qua chuyện.
Sau khi nhóm người báo điểm xong, người có điểm thấp nhất là Tô Dung. Nhiều nhất chính là mũ đỏ, khoảng 110 điểm.
Điều đáng nhắc đến chính là, khi so sánh giữa nhân viên ghi chép và chăm sóc khách hàng, rõ ràng điểm có nhân viên ghi chép cao hơn. Bởi vì chỉ cần nhân viên ghi chép viết nội dung cuộc trò chuyện lên giấy, cho dù có nghe hay không nghe giống với chăm sóc khách hàng, đều được cộng thêm 5 điểm.
Ban đầu mọi người còn tưởng rằng chăm sóc khách hàng sẽ khó khăn hơn, nhưng hiện tại xem ra nhân viên ghi chép càng khó khăn hơn.
Đương nhiên nếu cẩn thận tính toán lại, ai cũng có những khó khăn riêng, dù sao chăm sóc khách hàng phải đối mặt với việc khách hàng làm khó, cũng hoàn toàn không dễ dàng.
Nửa cân với tám lạng.
Đi đến trước quầy lễ tân, mấy người bọn họ cùng giao thẻ nhân viên cho người phụ nữ ở đó. Đối phương quẹt thẻ nhân viên của họ, sau đó phát tiền cho mọi người, mỗi người được 40 tệ quái đàm.
Số lượng mày thật sự khiến mọi người kinh sợ, đây chính là 40 tệ quái đàm đấy!
Phải biết rằng,【 Vi sinh tiền 】của Tô Dung một tháng mới có thể sinh ra 100 tệ quái đàm, mà bây giờ ở đây một ngày đã nhận được 40, như vậy chẳng phải sau khi kết thúc năm ngày ở đây, có thể trực tiếp kiếm được 200 sao.
Điều này không khỏi khiến Tô Dung nhớ đến quái đàm vườn bách thảo Màu Đỏ, nơi đó cũng đưa tiền cho bọn họ, sau đó cũng tiện tay khiến bọn họ chết, như vậy tiền có thể trực tiếp trở về trên tay chủ cũ.
Cảm giác giống nhau này thật sự rất kỳ diệu, quái đàm này chắc chắn bọn họ không thể sống sót qua kỳ thực tập sao?
Rũ mắt xuống, Tô Dung nhận lấy phần tiền thuộc về mình, nhìn về phía những người khác: “Bồi thường lúc trước đã bàn bạc…”
Bọn họ đã bàn bạc mỗi người sẽ đưa ra 5%, nói cách khác mỗi người phải đưa cho bọn họ 2 tệ quái đàm, mười người chính là 20 tệ quái đàm.
Số lượng này thật sự không nhiều lắm, mọi người sảng khoái đưa tiền, Tô Dung và tóc rẽ ngôi mỗi người nhận được 10 tệ quái đàm. Số tiền này không cần chia cho đồng đội, dù sao cũng là hai người bọn họ mạo hiểm đi lên tầng hai.
Một ngày kiếm lời được 50 tệ quái đàm, Tô Dung vô cùng vừa lòng. Cô hy vọng bản thân có thể thuận lợi rời khỏi quái đàm này, cầm số tiền bản thân kiếm được trong quái đàm, cùng với số tiền cô có được lúc trước, tổng cộng 500 tệ quái đàm, cô sẽ trở thành một tiểu phú bà vui vẻ.
Ra khỏi công ty, mọi người lập tức đường ai nấy đi. Quy tắc 11 đã nói chính xác: [ Sau khi tan làm không được liên lạc với những thực tập sinh khác, buổi tối trước 11 giờ phải trở lại ký túc xá của nhân viên. ]
Cho dù có người nghi ngờ quy tắc này, cũng sẽ không làm trái trắng trợn táo bạo như vậy. Nơi như công ty rất dễ dàng xuất hiệu tiểu nhân, lỡ như có đồng nghiệp nhìn thấy bọn họ làm trái quy tắc, sau đó đi khiếu nại thì thật sự rất thảm. Quỷ cũng không biết công ty này sẽ xử phạt như thế nào.
Còn Tô Dung lại không hề lo lắng, có 【 Công cụ nhắc nhở ô nhiễm】 , cô xác định rõ quy tắc này hoàn toàn chính xác, sau khi tan làm lại trò chuyện cùng những điều tra viên khác có thể sẽ xảy ra chuyện.
Tuy rằng quy tắc là chính xác, nhưng quy tắc tiếp theo [Ở bên ngoài công ty, không được nói đến những nội dung có liên quan đến công ty. ] lại là sai, nói cách khác ở bên ngoài công ty có thể thảo luận với những người không phải là nhân viên những việc liên quan đến công ty. Vừa lúc sắp đến lúc ăn cơm chiều, Tô Dung định tùy tiện đi đến một nhà hàng ít người để hỏi thăm tin tức.