Tôi Có Thể Nhìn Thấy Quy Tắc Chính Xác Của Quái Đàm ( Dịch Full)

Chương 308

Chương 308 -
Chương 308 -

Rõ ràng đây là một cơ hội rất tốt để nâng cao thực lực.

Cho nên Tô Dung đã đến.

Đi vào ngân hàng, gọi giám đốc ngân hàng ra, đưa chìa khóa cho hắn.

Khi nhìn thấy chìa khóa, rõ ràng giám đốc ngân hàng mũm mĩm nheo mắt lại đầy kinh ngạc, sau đó cung kính nói: “Vị tiểu thư này cứ đi theo tôi trước đã, tôi cần xác định tính chân thật của chiếc chìa khóa này, hy vọng ngài đừng để ý.”

Tất nhiên Tô Dung không ngại, đi theo đối phương vào phòng dành cho khách quý. Chỉ trong chốc lát, giám đốc đã mang một cái rương đến.

“Đây là vật phẩm mà quý công ty đã cất giữ ở chỗ chúng tôi, hiện tại vật về nguyên chủ. Ngài có thể xem xét ở chỗ này, chúng tôi đảm bảo ngài sẽ vô cùng an toàn. Tất nhiên nếu ngài muốn đến chỗ khác để xem xét cũng không sao cả, tuy nhiên sau khi ra khỏi ngân hàng chúng tôi sẽ không chịu trách nhiệm nữa.”

Do dự một chút, Tô Dung nhận lấy cái rương không quá nặng: “Khi trở về tôi sẽ mở ra.”

“Ngân hàng bất quy tắc” là ngân hàng được ba tổ chức có thế lực đứng đầu thế giới quái đàm cùng nhau thành lập, tuy rằng ngoài miệng nói an toàn đáng tin cậy, nhưng nếu liên quan đến lợi ích của ba bên, nói không chừng sẽ tiết lộ tin tức ra ngoài.

Nhiệm vụ nằm vùng lần này có lẽ là “Tập đoàn Tích Tắc” nhằm vào tổ chức “Chìa khóa cứu đời” , cho nên nếu mở rương ở đây thì có chút không thích hợp.

Còn về phần tai họa ngầm trong miệng giám đốc, Tô Dung cũng phải thừa nhận, một khi cô rời khỏi ngân hàng, thật sự không thể nào đảm bảo bản thân và cái rương được an toàn.

Cho dù bản thân giám đốc cũng không có ý định ép buộc cô phải mở cái rương này ra ở đây, nhưng một khi hắn là người của hai tổ chức khác, làm lộ chuyện cô mang cái rương của “Tập đoàn Tích Tắc” ra ngoài. Sự an toàn mạng sống của cô rất khó được bảo đảm.

Cho nên phải tìm cho bản thân một người bảo vệ…… Tô Dung suy tư liếc mắt nhìn tên giám đốc ở trước mặt.

Không biết vì sao, giám đốc đứng ở chỗ đó, đột nhiên rùng mình một cái. Ngay sau đó đôi mắt nhỏ của hắn bắt đầu liếc loạn —— là ai đang tính kế hắn?

Không cảm nhận được xung quanh có gì không đúng, giám đốc thu lại tinh thần, gật đầu với Tô Dung: “Vậy tôi đưa ngài rời đi.”

Vừa đi theo giám đốc ra ngoài, Tô Dung vừa tùy ý nói chuyện: “…… Nói đến thì tôi đã do dự rất lâu mới đến nhận đồ vật này.”

Đối với những đồ vật có thể dùng cách này để lưu trữ ở ngân hàng, tất nhiên giám đốc ngân hàng sẽ biết tính chất của đồ vật bên trong, bởi vậy cũng có thể hiểu được vì sao Tô Dung lại do dự.

“Nếu ngài đã lựa chọn nhận lấy thứ này, thì thật sự vô cùng dũng cảm.” Ngàn xuyên vạn xuyên, mông ngựa không quan tâm. Tên giám đốc nhân tinh này vô cùng hiểu rõ việc thả rắm cầu vồng.

Tô Dung im hơi lặng tiếng nhấn mạnh: “Vốn dĩ tôi đã định từ bỏ……”

“Vậy ai đã giúp ngài hạ quyết tâm?” Giám đốc thuận thế thuận miệng hỏi.

Cuối cùng cũng đi vào đề tài, trong mắt Tô Dung hàm chứa ý cười, lắc đầu: “Không có, là tự bản thân tôi thuyết phục chính mình. Hơn nữa, giám đốc chính là người đầu tiên biết tôi đến đây nhận đồ đấy!”

“Vậy thật sự là…… À……” Nói đến một nửa, giám đốc đột nhiên phản ứng lại, nụ cười thường trực trên gương mặt như miếng bánh nướng lớn của hắn dẫn biến mất.

Tô Dung ở bên cạnh tỏ vẻ không chú ý đến điều này, vẫn còn lo lắng lải nhải: “Haizz, nói thật thì tôi cảm thấy có lẽ bản thân không thể an toàn ôm cái rương này về, dù sao tôi cũng rất yếu đuối. Anh nói xem nếu tôi chết, ‘ Tập đoàn Tích Tắc ’ có tìm hung thủ để báo thù cho tôi không?”

Khi nói chuyện hai người đã đi đến cổng lớn, Tô Dung ôm cái rương vô cùng nhiệt tình chào tạm biệt giám đốc: “Bai bai, hy vọng lần sau chúng ta còn có thể gặp mặt!”

Nhìn bóng dáng cô rời đi, sắc mặt của giám đốc béo trở nên âm trầm không rõ. Dựa theo lời Tô Dung nói, chuyện cô đến lấy cái rương chỉ có một mình hắn biết. Như vậy nếu Tô Dung xảy ra chuyện, người thứ nhất gặp xui xẻo chắc chắn là hắn.

Chắc chắn “Tập đoàn Tích Tắc” sẽ điều tra, dù sao việc này không chỉ liên quan đến nhân viên ưu tú của bọn họ, mà còn liên quan đến vấn đề lợi ích bên trong “Ngân hàng bất quy tắc”. Vì lợi ích của chính mình và uy hiếp hai tổ chức khác, nếu Tô Dung thật sự chết, vậy chắc chắn bọn họ sẽ truy lùng điều tra.

Đến lúc đó vì bình ổn lửa giận của “Tập đoàn Tích Tắc” , cho dù sự thật là như thế nào, giám đốc ngân hàng, người đầu tiên biết mọi chuyện như hắn chắc chắn sẽ bị đẩy ra ngoài để chịu tội.

Nghĩ đến đây, giám đốc béo không nhịn được nghĩ rằng Tô Dung chính là con bài mà “Tập đoàn Tích Tắc” sử dụng để quét sạch các thế lực bên trong “Ngân hàng bất quy tắc”, một lần nữa duy trì sự cân bằng, thậm chí là nắm lấy quyền lực to lớn.

Việc hắn nhận được nhiệm vụ này, nói không chừng chính là bẫy rập do kẻ thù cố ý thiết kế!

Không được! Cho dù phải bỏ bài thì tuyệt đối không thể đánh ra từ tay hắn!

Trong mắt hiện lên sự tàn nhẫn, giám đốc béo vung tay, gọi hai người đến, ra lệnh: “Đi, đi theo cô ta trở về ký túc xá, sau đó canh chừng ở bên ngoài không cho bất cứ ai vào trong. Cần phải bảo đảm ngày hôm sau cô ta có thể an toàn ở thế giới quái đàm.”

Những người khác không thể tiến vào quái đàm khi nó chưa kết thúc, chỉ cần Tô Dung trở về thì sẽ an toàn. Là thế lực lớn nhất ở khu này, quái đàm nào đang mở hắn biết rất rõ.

Kỳ khảo sát của thực tập sinh trong “Công ty đồ hộp thịt tươi nhỏ” tổng cộng chỉ có năm ngày, ngày mai chính là ngày thứ năm. Chỉ cần bảo vệ cô đến khi cô vào công ty vào ngày mai, thì sẽ không xảy ra vấn đề gì.

Thuận lợi trở lại ký túc xá, Tô Dung ngồi ở trên giường, cuối cùng cũng có thời gian quan sát cái rương chứa nhiệm vụ tiếp theo của mình. Đây là một cái rương màu bạc, rất máy móc, có kích thước bằng một chiếc hộp đựng giày.

Bình Luận (0)
Comment