Suy nghĩ một chút, Tô Dung hỏi về những thứ mà cô cảm thấy hứng thú ở công ty này: “Vậy tôi phải làm cách nào để vào xưởng chế biến, chẳng lẽ phải trực tiếp nói với quản lý sao? Nhiệm vụ này có thời gian là bao lâu, ngày mai tôi phải kết thúc quái đàm này rồi.”
“Phương pháp tiến vào xưởng chế biến được ghi chép trong quy tắc dành cho nhân viên chính thức, đến lúc đó cô có thể tự mình xem. Quái đàm này sẽ tiếp tục cho đến khi cô hoàn thành nhiệm vụ hoặc tử vong; ngày mai nếu cô có thể thuận lợi thông quan kỳ thực tập, chỉ cần cô không lập tức từ chức để rời khỏi quái đàm này nay. Đến lúc đó quản lý sẽ sắp xếp vị trí làm việc cho cô, sau đó cô cứ chậm rãi tìm biện pháp tiến vào xưởng chế biến là được.”
Ban đầu bọn họ đã có suy đoán, phương pháp để rời khỏi quái đàm quy tắc này chính là từ chức. Thực tập sinh không được từ chức, nhưng sau khi trở thành nhân viên chính thức thì có thể. Cho nên chỉ cần thông qua kỳ thực tập trong năm ngày, liền có thể từ chức ngay tại chỗ, thông quan quái đàm.
Nghe thấy đáp án của vấn đề thứ hai, Tô Dung rũ mắt xuống: “Chẳng lẽ nếu tôi không hoàn thành nhiệm vụ, các người sẽ không phái người khác đến sao?”
“Đương nhiên có, nhưng một khi chúng tôi phái người mới đến, thì đồng nghĩa với việc cô đã tử vong.” Tiểu Trần cười hì hì nói, giọng điệu thảnh thơi: “Có lẽ cô sẽ không cho rằng bản thân sẽ luôn sống trong công ty này chứ? Phải biết rằng nơi này có không ít quỷ quái tồn tại đâu.”
Bản chất của quỷ quái chính là phân thân của ‘Nó’, chẳng qua “Nó” có vô số phân thân, mà chỉ cần những phân thân này giết người, thì có thể nuôi dưỡng ngược lại bản thể.
Sống trong môi trường tràn đầy quỷ quái, dần dần sẽ tạo thành ô nhiễm không khác gì so với việc đối mặt trực tiếp với ‘Nó’. Đơn giản mà nói chính là ở nơi này sớm hay muộn gì cũng sẽ xảy ra chuyện, hoặc là điên hoặc là chết.
Tất nhiên, người dân ở đây thì khác, bọn họ đã bị “Nó” khống chế, tất nhiên cũng được ‘Nó’ bảo vệ, cũng sẽ không vì quỷ quái quá đông đảo mà ảnh hưởng đến tinh thần. Đây cũng là nguyên nhân chính phủ của thế giới hiện thực không phái số lượng lớn nhân loại tấn công chiếm lĩnh nơi này, bởi vì nơi này hoàn toàn không phù hợp để nhân loại bình thường sinh tồn.
Cho nên Tiểu Trần nói đúng, cô là điều tra viên của thế giới hiện thực, nếu vẫn luôn không thể hoàn thành nhiệm vụ, có khả năng không bao lâu sau sẽ chết trong quái đàm này. Chờ cô vừa chết, tất nhiên bọn họ sẽ phái nhân viên mới đến đây.
“Đúng rồi, quái đàm này…… Chẳng lẽ bản thân nó đang ở trong thế giới quái đàm sao?” Tô Dung đột nhiên nhớ ra nghi hoặc lúc trước của mình.
Quái đàm quy tắc này không bị giới hạn trong một khung cảnh nhất định, mà có thể để cô hoạt động tự do ở bên ngoài. Gần như giống như đúc với thế giới quái đàm mà cô từng nhìn thấy.
Rõ ràng câu hỏi này của cô không dễ trả lời như vậy, người đối diện dường như đang tự hỏi trong chốc lát rồi mới trả lời: “Có thể nói như vậy, nhưng cũng không được đầy đủ. Từ khi cô bắt đầu bước vào quái đàm quy tắc, không gian của cô đã bị khóa lại. Cô chỉ có thể hoạt động trong một khu vực ở đây, hơn nữa tuyệt sẽ không gặp được những điều tra viên khác ở ngoài quái đàm quy tắc này. Mặt khác ấn tượng của những người dân ở đây đối với cô sẽ dần mờ nhạt khi họ rời khỏi khu vực này hoặc không nhìn thấy cô. Bề ngoài thì cô và bọn họ ở cùng một thời không, nhưng thật ra cô đã tiến vào trong thế giới được hình thành tại quái đàm quy tắc”
Thì ra như thế này, việc này đã ngăn chặn khả năng tìm kiếm cứu viện ở bên ngoài của bọn họ.
Tô Dung gật đầu, một lần nữa quay trở lại chủ đề liên quan đến nhiệm vụ : “Sau khi thông qua kỳ thực tập, quản lý sẽ sắp xếp vị trí công việc cho tôi sao?”
“Nhìn có vẻ như cô rất tin tưởng vào bản thân mình đấy.” Thuận miệng trêu chọc một câu, Tiểu Trần đưa ra câu trả lời: “Chính là phân phối đến các bộ phận khác, cái này thì tương đối tùy tiện. Tuy nhiên cô cũng có thể tự đưa ra yêu cầu của mình, tỷ lệ đồng ý của quản lý sẽ rất cao.”
Nếu có thể tự mình yêu cầu, thật ra Tô Dung muốn đến bộ phận hành chính ngay. Đầu tiên là Phùng Ngọc Linh ở đó, cô không cần lo lắng việc sẽ bị xa lánh. Tiếp theo từ biểu hiện của Phùng Ngọc Linh, thì bộ phận hành chính rất ít khi tiếp xúc với quỷ quái, chắc chắn sẽ an toàn hơn.
Nhưng trên thực tế tất nhiên không thể tùy ý chọn như vậy, cô phải xem xét bộ phận nào dễ dàng đi đến xưởng chế biến nhất, rồi mới đưa ra phán đoán bản thân phải đến bộ phận nào. Vì mục đích chủ yếu của cô là đến xưởng chế biến, nên cô không thể lãng phí quá nhiều thời gian ở công ty đúng không
“Tôi nhớ rõ quản lý có thể tùy ý đi đến xưởng chế biến đúng không? Tôi có khả năng thăng chức thành quản lý, sau đó hoàn thành nhiệm vụ không?” Đây chính là phương pháp Tô Dung nghĩ ra trong thời gian ngắn nhất.
Nhưng phía đối diện lập tức phủ định ý nghĩ này của cô: “Làm ơn đi! Đây chính là ‘Chìa khóa cứu đời’. Nếu muốn trở thành quản lý, ít nhất cũng phải bị tẩy não trước có được không? Nếu cô tình nguyện bị tẩy não, vậy không cần chờ bản thân được thăng chức, sau khi thông qua kỳ thực tập chỉ cần trò chuyện trực tiếp với đối phương là được. Một điều tra viên trở thành quản lý, đối với họ mà nói chính là tài lớn nhưng lợi ích nhỏ. Hơn nữa còn tượng trưng cho ý nghĩa lớn hơn nữa.”
Nghe vậy, Tô Dung lập tức từ bỏ ý định này. “Chìa khóa cứu đời” rất thích tẩy não nhân loại, tẩy não khiến bọn họ trở nên trung thành với ‘Nó’. Dù sao người bình thường không bị tẩy não cũng không có ai tin rằng quỷ quái mới là chúa cứu thế thật sự!
Xét thấy cô tuyệt đối không thể đối kháng với đạo cụ tẩy não, vẫn nên thành thật lấy thân phận nhân viên bình thường tiến vào xưởng chế biến thì tốt hơn. Tô Dung chỉ muốn hoàn thành nhiệm vụ, cũng không hề có ý định đưa bản thân vào.