Tôi Có Thể Nhìn Thấy Quy Tắc Chính Xác Của Quái Đàm ( Dịch Full)

Chương 316

Chương 316 -
Chương 316 -

Tô Dung cũng là mặt đầy vẻ hoảng sợ, thậm chí còn sợ hơn cả cô ta: "Cái gì? Tại sao lại như vậy? Vậy tôi lập tức từ chức, tôi không muốn chết ở chỗ này!"

Đây chỉ là bùng nổ diễn xuất mà thôi, trong lòng của Tô Dung vẫn vô cùng tỉnh táo.

Tại sao Quản lý Phương lại nói thật được chuyện này? Tất nhiên là bởi vì động tác nhỏ mà cô làm ra.

Mới vừa rồi cô đổ bột màu xanh lá cây, cũng chính là bột thành thực vào trong tay phải, lúc cầm ly nước lên, lại không dấu vết hơi rải vào, sau đó đưa cho Quản lý Phương. Quả nhiên đối phương không có nghi ngờ gì đã uống vào, cho nên mới vừa rồi mới nói thẳng ra như vậy.

Mà sở dĩ đặt vấn đề này ở cuối cùng, đương nhiên là vì để cho cô ta nói thật vấn đề này rồi.

Hai vấn đề trước Tô Dung cũng có thể đoán được câu trả lời, vấn đầu đầu tiên rất đơn giản, cũng rất dễ dàng xử lý mơ hồ, chắc Quản lý sẽ không nói dối. Vấn đề thứ hai là vấn đề liên quan đến tiền lương công khai, Tô Dung tin tưởng công ty này nhất định có giải thích hợp lý với nhân viên. Dù sao xưởng chế biến ở đằng kia, liếc nhìn một cái cũng biết địa vị rất cao, nhất định sẽ có những nhân viên khác cũng muốn gia nhập. Vì để bọn họ từ bỏ suy nghĩ này, công ty sẽ đưa ra lời thông báo chính thức.

Chỉ cần hai vấn đề trước cô ta không nói dối, như vậy cũng sẽ không phải hiện Tô Dung bỏ thuốc trong nước. Như thế, một khi cô ta muốn nói dối ở vấn đề thứ ba, tất nhiên sẽ bởi vì thuốc thành thật mà nói sự thật.

Mà sở dĩ cô càng chú ý đến vấn đề thứ ba, chính là bởi vì mới vừa rồi lúc Quản lý nghe mình nói muốn ở lại, biểu hiện quá mức hưng phấn. Cô đã sớm suy đoán được nếu có nhân viên trở thành chính thức thì cô ta có thể thêm được điểm vào thành tích gì đó, có người mới thuận lợi vào công ty, bộ phận nhân sự còn có thể được tiền hoa hồng nữa.

Cho nên quản lý Phương thậm chí nguyện ý để cho mình hỏi ba câu hỏi, cái này thật sự không phải đơn giản như "Có không ít tiền hoa hồng".

Đúng như dự đoán, bây giờ cô đã biết nguyên nhân.

Cô gia nhập có thể để cho uy lực của "nó" được gia tăng. Chuyện này rất dễ hiểu, dù sao một điều tra viên như cô ở trong đám dân địa phương, giống như trăng sáng trên bầu trời đêm vậy.

Vì tiêu diệt cô, tăng cường lực lượng của mình, "nó" nhất định sẽ tăng lực độ quỷ quái, cố gắng giết chết cô.

Giống như lúc cô trong "Quái đàm quy tắc xe buýt" trong thế giới quái đàm, vì giết chết cô, quỷ quái bên trong xe buýt hoàn toàn không ngại chuyện mang theo những người khác chôn cùng.

Như vậy xem ra, chỉ sợ Quản lý Phương không có quan tâm gì đến tính mạng của những nhân viên khác. Hoặc là nói, những người khác có thể trở thành nhân viên của công ty này, cũng chỉ có mục đích là lập đầy bụng của "nó". Chỉ đối với người địa phương, độ "thèm ăn" của "nó" sẽ ít hơn một chút.

Nhưng suy đoán xong, trái lại Tô Dung có một chút nghi ngờ. Nếu chỗ tốt giữ lại bọn họ nhiều như vậy, tại sao Quản lý Phương không trực tiếp nói phương thức thông quan cho bọn họ, để cho bọn họ có nhiều người sống sót hơn?

Chỉ là qua một giây, cô đã hiểu rõ. Bởi vì điều tra viên thành công thông qua thời kỳ thực tập hoàn toàn sẽ không lựa chọn ở lại, đối với cô ta mà nói chính là một trận giỏ trúc múc nước, dĩ nhiên sẽ không thả cho bọn họ dễ dàng thông quan.

Mà bên kia, Quản lý Phương nghe được Tô Dung muốn rút lui, cô ta cũng bất chấp chuyện tại sao lúc này mình lại buột miệng nói ra như thế, vội vàng lên tiếng khuyên can: "Đừng, cô đừng đi! Cô cũng không nhất định phải chết mà, chỉ là phải tuân thủ quy tắc thật tốt, vậy sẽ không xảy ra chuyện gì đâu. Cô nhìn những nhân viên khác đi, không phải đều sống rất tốt sao?”

"Cô đang gạt tôi, tôi không nghe.” Tô Dung đang chiếm thế thượng phong, lập tức bày ra bộ dạng trang cãi vô lý: "Quỷ mới biết cô có thể phân phối tôi đến ngành nguy hiểm nhất gì đó không?"

Quản lý Phương nghe vậy, lập tức nói: "Tôi có thể để cho cô tự chọn bộ phận, tự cô chọn, như vậy cô sẽ không sợ tôi hại cô đi?"

Đạt được mục đích, Tô Dung không được voi đòi tiên nữa, làm bộ suy nghĩ một lát, sau đó bình tĩnh nói: "Tôi muốn đi đến bộ phận nghiên cứu sản phẩm, vừa nghe cái tên đã cảm thấy rất quan trọng, chắc chắn các người sẽ không tùy tiện làm tổn thương tôi."

Tất nhiên đáp án này không phải là thuận miệng nói ra, cũng không phải mới suy nghĩ ra. Trên thực tế ngày hôm qua, lúc Tiểu Trần nói cô có thể tự lựa chọn ngành, cô đã suy nghĩ đến vấn đề này rồi.

Có thể khẳng định là, bộ phận hành chính nhất định là nơi an toàn nhất. Từ thái độ của Phùng Ngọc Linh, cô ấy hoàn toàn không biết công ty này có quỷ quái, cho nên bộ phận mà cô ấy ở nhất định ít tiếp xúc với quỷ quái nhất.

Nếu như cô vì sống sót, gia nhập bộ phận hành chính là lựa chọn tốt nhất.

Nhưng tiếc là không được, trên người cô có nhiệm vụ nằm vùng, phải trộm được danh sách của xưởng chế biến mới được, an toàn thì đồng nghĩa cách mục tiêu sẽ xa hơn, cho nên bộ phận hành chính trực tiếp bị loại bỏ.

Trong mấy bộ phận còn lại, không nghi ngờ chút nào, bộ phận nghiên cứu sản phẩm là gần mục tiêu nhất. Nghiên cứu cũng đồng nghĩa với việc cần phải chọn nguyên liệu, chỉ định phương thức chế biến, là ngành có khả năng tiến vào xưởng chế biến nhất.

Dĩ nhiên trừ cái này ra, thật ra thì Tô Dung cũng muốn thông qua bộ phận này, dựa vào suy đoán của mình ra được bảng danh sách, dù sao chỗ này là bộ phận nghiên cứu sản phẩm, nhất định phải nghiên cứu nguyên liệu. Nghiên cứu thì sẽ có nghiên cứu nơi sản xuất, vậy cô có thể nhân cơ hội gom đủ nhà cung cấp. Lỡ như thành công, vậy cũng không cần mạo hiểm. Cô cảm thấy mình có thể thử một chút.

".... Được." Nghe được lựa chọn của Tô Dung, vẻ mặt Quản lý Phương có chút phức tạp. Ở trong mắt cô ta Tô Dung là chọn tùy tiện, không động não suy nghĩ.

Bình Luận (0)
Comment