Nhưng sao có khả năng này xảy ra chứ?
Tô Dung nhìn về phía Tiểu Tiêu: "Tiểu Tiêu, cô cảm thấy trong tổ chúng ta ai có thể trở thành tổ trưởng tiếp theo?"
"Dĩ nhiên tôi cảm thấy chính là tôi nha." Tiểu Tiêu giống như đang nói giỡn: "Binh lính không muốn làm tướng quân không phải là binh lính tốt, chắc mọi người ai cũng muốn trở thành tổ trưởng, vậy thì cứ dựa vào bản lĩnh của mình đi!"
Tô Dung nghe vậy bất đắc dĩ thở dài, quả nhiên vị trí tổ trưởng đúng là thứ ai cũng muốn. Cô cũng không thể vì vị trí này, lại giết hết tất cả người trong tổ được?
Coi như cô thật sự có ý định đó, cũng phải xem thử những người khác có đồng ý hay không? Có lẽ trong công ty có camera theo dõi, tất nhiên xẻng của cô đánh quỷ quái thì không sao, chắc chắn không bị nhìn ra. Nhưng nếu đánh người thật, vậy không thể tùy tiện lừa gạt được.
Coi như cô tránh tất cả camera theo dõi, hoặc là thiết kế phương pháp giết người khôn khéo nào đó để tránh bị nghi ngờ. Nhưng khi đó trong tổ chỉ còn lại một mình cô, nhưng người trong công ty sẽ không nghi ngờ sao.
Hơn nữa nếu thật sự làm đến bước này, vậy cái tổ này còn cần thiết tồn tại sao? Một người cũng không có cách nào tạo thành tổ hạng mục được, nói cái gì đến chuyện làm tổ trưởng của một tổ một thành viên? Nếu như cô bị chuyển đến một tổ khác, vậy cuối cùng vẫn không có cách nào nhanh chóng gia nhập 'Tổ hạng mục quan trọng' sao.
Thời gian mới đến ngày thứ hai, Tô Dung cũng đã lại lần nữa đi vào ngõ cụt rồi.
Chú ý đến cảm xúc hạ xuống của cô, Tiểu Tiêu lo lắng hỏi: "Cô sao vậy? Bộ dạng rất không có tinh thần."
Tô Dung muốn nói lại thôi, một lát sau lắc đầu một cái: "Không có gì, chỉ là cơm nước xong cảm thấy hơi mệt, tôi muốn ngủ một lát."
Nghe vậy Tiểu Tiêu thân thiết yên lặng, cho Tô Dung một không gian nghỉ ngơi.
Mượn thời gian nghỉ trưa hiếm có, Tô Dung nằm trên bàn nhắm hai mắt lại, bắt đầu lại sửa sang suy nghĩ trong đầu mình.
Suy nghĩ lúc trước của cô không hẳn là có vấn đề, mượn dùng danh nghĩa của ‘Tổ hạng mục quan trọng’ đi vào xưởng chế biến, đây là phương án an toàn nhất. Nhưng tình huống bây giờ không đủ để cho cô tiến vào trong 'Tổ hạng mục quan trọng'.
Nếu không không có danh nghĩa của 'Tổ hạng mục quan trọng' đi vào xưởng chế biến, như vậy muốn an toàn hơn một chút, cô nhất định phải trở thành nhân viên của xưởng chế biến. Nhưng trước mắt có thể trở thành nhân viên của xưởng chế biến chính là, một bị ô nhiễm giống như nam đeo kính, hai là vẫn phải gia nhập vào 'Tổ hạng mục quan trọng'.
Bị ô nhiễm là một chuyện rất đáng sợ, bởi vì dù cô có ngậm viên thuốc kia vào, sau khi bị ô nhiễm cũng sẽ thay đổi nhận biết của cô, cũng có thể móc viên thuốc ra, không để cho mình khôi phục lại bình thường. Đến lúc đó cô chính là tự chui đầu vào lưới, kêu trời không đáp kêu đất không nghe.
Cho nên trừ phi là cực kỳ bất đắc dĩ, nếu không Tô Dung sẽ không thử nghiệm phương pháp này.
Cho nên hoặc là cô trực tiếp không gia nhập 'Tổ hạng mục quan trọng', tìm cách an toàn tiến vào xưởng chế biến. Hoặc là tìm một phương pháp nhanh chóng tiến vào 'Tổ hạng mục quan trọng'.
Nhưng cho tới bây giờ, cô cũng không tìm được phương pháp thích hợp để hoàn thành hai mục tiêu này.
Không được, không thể nghĩ như vậy được, còn nghĩ như vậy rất dễ dàng chui vào ngõ cụt.
Tô Dung thở ra một hơi, thanh trừ đầu óc sạch sẽ, đổi một góc độ khác.
Cô còn có thể ở trong quái đàm này bao lâu chứ?
Vốn dĩ cô cho rằng uy hiếp lớn nhất đối với cô chính là ô nhiễm có mọi lúc mọi nơi trong quái đàm, người bên ngoài đến ở lâu trong quái đàm sẽ bị ô nhiễm. Từ trình độ nào đó mà nói, coi như là phản ứng bài xích dị loại của thế giới này đi, hoặc là đồng hóa những người bên ngoài đến như cô, hoặc là tiêu diệt sạch sẽ.
Nhưng ít nhất phải mất 10 ngày 20 ngày mới có thể ô nhiễm cô hoàn toàn, nhưng bây giờ lấy cường độ tăng trưởng thực lực của "nó", không cần chờ ô nhiễm, cô đã có thể bị "nó" giết chết rồi.
Đây chính là độ khó khi ở lại quái đàm đã vượt qua sao? Ra cửa sẽ kích động đến quỷ quái, hơn nữa độ khó đều không thấp. Nếu như tính toán không sai, dựa theo độ khó bây giờ, cô nhiều nhất chỉ còn có thể ở chỗ này 5 ngày nữa thôi. Năm ngày sau sợ là "nó" có thể tự mình xuất hiện tìm cô "chơi".
Năm ngày... Thời gian này làm cho Tô Dung vô cùng rõ ràng, nếu như đến ngày mai cô còn không có tiến triển gì, sợ rằng chắc chắn phải chết.
Cho nên hôm nay cô phải chắc chắn được hướng đi tiếp theo, ngày mai nếu cứ tiếp tục đi vào ngõ cục thế này tuyết độ phải chết.
Dù sao thời gian eo hẹp, nếu muốn hoàn thành nhiệm vụ cuối cùng, cô ít nhất phải để lại một hai ngày để mình thăm dò xưởng chế biến kia đúng không?
Sau khi suy nghĩ rõ ràng được một chút, Tô Dung cảm thấy đầu óc của mình thông suốt hơn không ít. Lúc suy nghĩ của cô rơi vào đình trệ, rất cần suy nghĩ đến chuyện khác để cho suy nghĩ trở nên thông suốt lên.
Lúc này lại trở về suy nghĩ chuyện đã đi vào ngõ cụt, không lâu lắm Tô Dung cũng đã tìm được đường ra --- không gia nhập 'Tổ hạng mục quan trọng', nhưng lợi dụng danh tiếng của ‘Tổ hạng mục quan trọng', đi xưởng chế biến, có thể là một phương pháp khả thi.
Cô còn nhớ tổ trưởng Cao có nói, người của 'Tổ hạng mục quan trọng' thỉnh thoảng sẽ đến xưởng chế biến, vì lấy một ít nguyên liệu nấu ăn, hoặc là đi xem thử phương pháp chế biến có phù hợp hay không.
Dĩ nhiên cái sau không có cách nào động tay động chân gì, nhưng cái trước, cô có thể giúp đỡ làm một người chạy chân, tiết kiệm thời gian cho 'Tổ hạng mục quan trọng' không?
Như vậy cô đã có thể dùng danh nghĩa của 'Tổ hạng mục quan trọng' đi xưởng chế biến, chắc có thể được bảo vệ đi.