30 giây.
Thời gian quá ít để cho cô không thể suy nghĩ nhiều, Tô Dung lấy điện thoại mà 'Tập đoàn Tích Tắc' cho mình, vội vàng chụp lại danh sách phía trên rồi gửi cho người liên lạc duy nhất ở trong điện thoại này.
Đối phương lập tức trả lời, chỉ có hai chữ --- "Ok".
Cô cũng không xem tiếp đó đối phương gửi gì nữa, trực tiếp đóng điện thoại lại. Dù sao bây giờ cô có năng lực trực tiếp đi 'Tập đoàn Tích Tắc', nếu có vấn đề gì, đến lúc đó lại nói.
Thời gian bây giờ chỉ còn lại 10 giây.
Tô Dung nhanh chóng sửa sang lại tài liệu, rời khỏi phòng khống chế khử độc, lại nhấn cái nút kia, cửa nhỏ lập tức khôi phục bộ dạng vốn có.
5 giây.
Tiếp đó cô lại nhanh chóng ném thịt thất bại mình lấy ra lúc trước vào trong thùng rác, chạy nhanh ra khỏi phân xưởng khử độc, trước khi rời đi không quên đóng cửa lại.
0 giây.
Cô rời khỏi xưởng chế biến.
Cô thở ra một hơi nhẹ nhõm, nhấn trái tim đang đập cực nhanh trong lồng ngực.
"Còn chưa phải lúc thả lỏng." Tô Dung cảnh cáo bản thân.
Tô Dung nhanh chóng trở về nhà vệ sinh cởi đồ bảo hộ ra, lại trở về "tổ hạng mục quan trọng", bày ra bộ dạng rất xin lỗi: "Thật sự xin lỗi mọi người, tôi không có mang nguyên liệu mà mọi người cần. Lúc tôi đi xảy ra chút bất ngờ, tóm lại chờ tôi đi ra nhà vệ sinh thì bọn họ đã gần đi ăn cơm, cho nên tôi cũng không tiện quấy rầy bọn họ. Mọi người xem buổi chiều tôi lại đi được không?"
Bởi vì thái độ của cô rất tốt, hơn nữa mọi người cũng hiểu rõ ở xưởng chế biến sẽ xuất hiện một ít tình huống bất ngờ, tất nhiên không có người nào trách cô. Bây giờ là 11 giờ 50 phút, chờ một chút nữa là đi ăn cơm. Cơm nước xong thì làm thí nghiệm cũng được, không có chậm trễ cái gì. Cho nên sau khi mọi người an ủi Tô Dung mấy câu, thì để cho cô trở về chỗ ngồi nghỉ ngơi.
Tô Dung làm ra bộ dạng vô cùng áy náy nằm dài trên bàn, đồng thời lặng lẽ di chuyển cái bàn, để cho mình gần thêm một chút với cánh cửa kia hơn.
Ở vị trí này là đủ rồi, Tô Dung lại lặng lẽ tiến hành hoạt động cạy cửa, Bởi vì biểu hiện buổi sáng của cô rất ngoan ngoãn biết điều, hơn nữa lúc này cô còn đang nằm trên bàn, cho nên ai cũng không quá chú ý đến cô.
"Ken két!"
Tiếng khóa cửa chuyển động vang lên, cửa lặng lẽ mở ra một cái khe hở.
Tô Dung ngồi dậy, mở chai nước suối ra, trong tay còn lại chính là [xẻng phệ linh] mini.
Đột nhiên!
Cô giống như một con báo bật nhảy ra, vào lúc những người khác không kịp phản ứng vọt vào phòng kia.
Trong phòng trừ pho tượng kia thì không có vật gì khác cả. Mặt mũi của pho tượng kia không có rõ ràng, nửa người trên là thân người, nửa người dưới thì rậm rạp chằng chịt thứ gì đó giống như râu dán, thật sự làm cho người ta buồn nôn. Nhìn qua là làm từ ngọc đỏ, đỏ tươi đến chói mắt. Càng nổi bậc sợi râu buồn nôn kia.
Tô Dung nhấn nút để cho [xẻng phệ linh] trở nên lớn hơn, sau đó dùng hết sức mạnh toàn thân vung xẻng đập nát pho tượng kia, sau đó đổ nước suối xuống đất, phát động [thuật đổi vị trí dưới nước].
Một loại động tác này thật sự quá nước chảy mây trôi, chờ khi những người khác phản ứng được, chạy vào trong phòng, trong phòng đã không có người nào rồi.
Trên đất chỉ còn là mảnh vụn ngọc đỏ đầy đất, cùng với một vũng nước.
Bên kia Tô Dung nhanh chóng đến chỗ chậu bông đặt ở cửa phòng của quản lý Trịnh.
Mới vừa rồi sở dĩ lựa chọn đạp nát pho tượng kia, là bởi vì ở trong suy nghĩ của Tô Dung pho tượng kia chính là nguồn ô nhiễm của công ty này.
Đúng vậy, cái công ty này, chứ không phải là bộ phận chăm sóc khách hàng.
Vốn dĩ bản thân của công ty này không hoàn toàn được xem như một quái đàm quy tắc, nó chỉ là bao hàm là bộ phận chăm sóc khách hàng - quái đàm quy tắc chân chính mà thôi. Nhưng nó thờ phụng tà thần, cho nên có cũng được xem như là một quái đàm quy tắc lớn.
Chỉ là muốn tiêu diệt quái đàm quy tắc này, nguồn ô nhiễm cũng không thể là thứ xuất hiện vào lúc mới bắt đầu giống như quái đàm quy tắc bình thường.
Dù sao đây cũng là một công ty tồn tại chân thật trong thế giới quái đàm, ở trong suy nghĩ của Tô Dung, muốn hoàn toàn tiêu diệt nó, thì nhất định phải đánh gãy nguồn sinh tồn của nó.
Vậy nguồn sinh tồn của công ty này là là bộ phận chăm sóc khách hàng sao?
Hiển nhiên là không phải.
Là xưởng chế biến sao?
Rất giống, nhưng cũng không phải. Bởi vì mặc dù xưởng chế biến rất quan trọng, nhưng bên trong cũng không có thứ gì đặc biệt cả, chỉ cần có tiền, lúc nào cũng có thể xây dựng được một cái.
Nhắc đến từ "quan trọng" này, rất khó không liên tưởng đến "tổ hạng mục quan trọng". Ở trong công ty này, mọi người đều biết "tổ hạng mục quan trọng" là nơi quan trọng nhất của công ty.
Bởi vì sản phẩm bọn họ tạo ra là cung cấp cho quỷ quái, cũng là gốc rể đặt chân của công ty này.
Mà sở dĩ bọn họ có thể trở thành thành viên của tổ hạng mục quan trọng, là bởi vì bọn họ làm "nghi thức" tăng linh cảm sáng tạo, còn bị tẩy não thành người mặt không thay đổi thí nghiệm bộ phận, thịt người. Nếu như không có pho tượng kia, sợ rằng những người này hoàn toàn sẽ không nghĩ đến chuyện chế tạo đồ hộp từ cơ thể người.
Cho nên Tô Dung lựa chọn hủy diệt pho tượng kia.
Không có pho tượng, tổ hạng mục quan trọng cũng sẽ không tồn tại, công ty này bị mất gốc, tất nhiên cũng sẽ biến mất.
Còn về ‘chìa khóa cứu đời’ có đưa đến một pho tượng khác cho bọn họ hay không, vậy thì không phải là chuyện của Tô Dung nữa. Cô cũng không thể trực tiếp đi đến trụ cở chính của 'Chìa khóa cứu đời', đập hết tất cả pho tượng được đúng không?
Những chuyện mình cần làm cũng đã cố gắng làm hết mức, ở trong mắt cô như vậy đã đủ rồi. Không nên làm khó mình làm những chuyện không làm được, đó là công việc của thánh nhân và kẻ ngốc.
Tô Dung nở nụ cười, thừa dịp những người khác còn chưa nói chuyện pho tượng cho quản lý Trịnh, cô gõ cửa đi vào, nhìn người đàn ông đang ngồi ở vị trí làm việc có chút kinh ngạc vì cô đến, nói: "Quản lý Trịnh, tôi muốn từ chức."