"Này! Các người đừng có mà đi theo chúng tôi đây, đừng có bắt chước phương pháp thông quan của chúng tôi."
"..."
Sau khi cười nhạo một trận, người hai bên nhìn nhau một cái, sau đó đám Adam lại đi đến chỗ của nhóm hai người còn lại.
Pitt nhìn bóng lưng của đám người kia, tức giận nói: "Thứ gì chứ? Chó cậy thế người! Tôi cũng không tin chúng ta không thông qua được, đi cùng với đám kia mới dễ dàng bị mắc bẫy đó!"
Vẻ mặt của Ngũ Minh Bạch rất bình tĩnh, trái lại cũng không tức giận vì lời nói của đám người kia. Thấy Pitt có chút nóng nảy, bĩnh tĩnh dẫn đề tài lúc nãy về: "Liên quan đến 13 quy tắc này, các người cảm thấy có quy tắc nào là sai? Tôi nói trước đi."
Là một đội trưởng, anh ta phải nói ra suy nghĩ của mình trước tiên: "1, 3, 4, 12, 13 chắc là quy tắc sai, tôi đã xem kỹ những quy tắc sai này, các người có ý kiến gì khác không?"
Mặc dù sai lầm của những quy tắc này rất rõ ràng, nhưng Ngũ Minh Bạch có thể biết được đến mức này cũng vô cùng lợi hại rồi.
Chỉ là quy tắc thứ 9 bị sai vẫn nên chỉ ra cho mọi người biết, Tô Dung giơ tay lên: "Tôi cảm thấy quy tắc thứ 9 cũng có vấn đề, "tuyệt vời" trong quy tắc này làm cho tôi cảm thấy rất kỳ quái."
Quy tắc thứ 9 chính là [Phòng triển lãm có thể đi thăm quan lặp lại nhiều lần, đi thăm quan nhiều lần càng có thể lĩnh hội được sự tuyệt vời của đồ vật triển lãm.]
Trong quy tắc của quy tắc quái đàm, có một ít từ ngữ nhìn một cái sẽ cảm thấy rất có vấn đề, cần chú ý. Trong đó từ "tuyệt vời" chính là từ ngữ có vấn đề đặc trưng.
Nghe được lời của cô, hai người này lại nhìn quy tắc một chút, Ngũ Minh Bạch đẩy kính nói: "Tôi cũng cảm thấy cô nói đúng, có thể quy tắc này có vấn đề. Từ "tuyệt vời" này càng giống như là lời "nó" sẽ nói ra hơn."
"Vậy cho nên ý của hai người chính là, chúng ta không thể lặp lại thăm viếng phòng triển lãm?" Pitt hỏi, mặc dù anh ta không quá nhạy cảm đối với từ ngữ đặc biệt trong quy tắc, nhưng có thể nghe hiểu được ý của mọi người.
Thấy hai người Tô Dung gật đầu, anh ta gãi đầu một cái: "Vậy trước tiên chúng ta đi đến phòng triển lãm nào?"
Trong đại sảnh có bốn cánh cửa, chia ra đến bốn phòng triển lãm khác nhau.
Cách đó không xa, đám người Adam hình như đã quyết định, đẩy một cánh cửa đi vào, sau đó nhanh chóng đóng cửa lại, bộ dạng rất sợ người ta thấy được tình huống bên trong.
Trái lại tổ hai người khác thì không đi, lo sợ bất an đến gần, giống như đã quên mất sự lạnh lùng lúc nãy của Tô Dung. Một người phụ nữ nước ngoài trong hai người mỉm cười nói: "Chúng tôi là người nước B, chắc các người cũng biết, quan hệ của chúng tôi với nước A không được tốt. Tôi nghĩ chúng ta nên hợp tác, để tránh bị bọn họ chiếm tiện nghi.”
Quan hệ giữa nước B và nước A rất bình thường, nhưng thực tế trừ mấy quốc gia nịnh bợ nước A ra, những quốc gia còn lại cũng không có quan hệ tốt gì với nước A.
Ba người Tô Dung bắt đầu chớp mắt trao đổi.
Pitt chớp mắt mấy cái, dẫn đầu bày tỏ mình thì sao cũng được. Một người đàn ông cao lớn thô kệch như anh ta chớp mắt quyến rũ như vậy, thật sự để cho người ta không nhịn được mà buồn cười một trận.
Ngũ Minh Bạch và Tô Dung không hẹn mà cùng nhau dời mắt không nhìn anh ta, hai người nhìn nhau một cái, Tô Dung hơi nhíu mày bày tỏ thái độ không đồng ý của mình. Đối với loại quái đàm chỉ có thời gian 1 ngày này, đội ngũ ba người đã đủ rồi, không cần phải thêm hai người không biết ở trận doanh nào.
rất hiển nhiên Ngũ Minh Bạch cũng biết ý của cô, anh ấy nghiêng đầu nói với bọn họ: "Mấy người chúng tôi đã phân công xong hết rồi, Pitt phụ trách mặt võ lực, Tô Dung phụ trách phân tích quy tắc, tôi phụ trách giúp đỡ người trong đội. Còn có một vị trí thăm dò đường, hai người có muốn không?"
Ha ha, nghe thử lời này đi. Vị trí mở đường thăm dò không phải chính là bia đỡ đạn sao? Hơn nữa chỉ còn một vị trí. Hai người đối diện kia có thể đồng ý mới lạ.
Vừa có thể biểu đạt thái độ của mình, lại không đắc tội với người khác, còn diệt sạch khả năng bọn họ muốn nói cái gì đó. Không hổ là trời sinh có tính cách lãnh đạo!
Người phụ nữ nước ngoài và người đàn ông nước ngoài bị từ chối có vẻ mặt vô cùng khó coi, bọn họ chỉ có hai người, mặc dù thỏa mãn yêu cầu thấp nhất của quy tắc, nhưng tỷ lệ sai số quá thấp.
Chỉ là tổ của Tô Dung phân công rất rõ ràng, mỗi người đều có vị trí của mình. Mà bọn họ đúng là không muốn gia nhập tổ chỉ có thể làm bia đỡ đạn cùng với ngồi không hưởng lộc, sau đó cũng không có tác dụng gì.
Hai người nhìn nhau một cái, không thể làm khác hơn là rời đi. Chỉ là cũng không trực tiếp đi thám hiểm phòng triển làm, mà đợi ở một góc, hình như đang đợi đám Tô Dung làm ra lựa chọn. Loại hành động này cũng rất dễ hiểu, đều là muốn thông qua. Trước khi chắc chắn bọn họ không phải là người nằm vùng của Adam, ba người Tô Dung sẽ không thật sự đuổi bọn họ đi.
Giống với người phụ nữ nước ngoài kia nói, trong quái đàm quy tắc này có hơn phân nửa là người liên minh với nước A. Bọn họ không muốn rơi vào hoàn cảnh xấu, tất nhiên phải bảo đảm những người khác sống sót.
Tô Dung nhìn về phía nhân viên đồng phục xanh da trời đứng sau quầy, đi đến hỏi: "Xin chào chị, xin hỏi chị cảm thấy phòng triển lãm nào thích hợp nhất để đi thăm đầu tiên thế?"
Nhân viên đồng phục xanh nghe vậy thì bất ngờ nhìn Tô Dung một cái, sau khi suy nghĩ xong thì trả lời: "Phòng triển lãm chụp ảnh đi?"
Trừ Tô Dung ra, hai người còn lại nghe được câu trả lời của nhân viên đồng phục xanh, đều không nhịn được vui mừng.