Tôi Có Thể Nhìn Thấy Quy Tắc Chính Xác Của Quái Đàm ( Dịch Full)

Chương 405

Chương 405 -
Chương 405 -

Lấy hiểu biết của cậu ta đối với “sở nghiên cứu số 3”, đối với bọn họ mà nói mấy mạng người cũng không bằng chuyện nghiên cứu, nghiên cứu rõ ràng quỷ quái, có thể cứu được càng nhiều hơn. Tất nhiên sẽ không tiếc rẻ mấy mạng người.

Đây chính là tôn chỉ của bọn họ, hy sinh một ít người, cứu được càng nhiều người.

Nếu như tất cả quốc gia hợp tác tạo áp lực với “sở nghiên cứu số 3”, cũng bỏ ra lợi ích nhất định, có lẽ bọn họ sẽ tiêu diệt nguồn ô nhiễm kia. Nhưng không nói đến quốc gia khác, nếu người chết không quá nhiều, nước A sẽ không làm gì cả.

Lần này vì để làm nổi bậc cậu ta, quốc gia bọn họ cũng không phái nhiều người lợi hại đến. Ít nhất mấy người lợi hại đều có thể thông quan, cho nên không cần băn khoăn.

"Không, đột nhiên tôi nghĩ đến người bị ô nhiễm và biến thành tượng sáp, chắc được tính là thông quan thất bại đi?" Tô Dung nghĩ đến một chuyện: "Nếu như bọn họ thông quan thất bại, đều sẽ bị truyền ra ngoài."

Đôi mắt của cô tràn đầy ánh sáng: "Mà nếu như bọn họ không được phán định là thông quan thất bại, vậy chứng minh trong quái đàm này có vật gì đó có thể để cho bọn họ khôi phục bình thường, tiếp tục hoàn thành nhiệm vụ!"

Lời này hiển nhiên làm thay đổi suy nghĩ của mọi người, Ngũ Minh Bạch phấn khởi nói: "Cô nói đúng, xét thấy chúng ta không biết rốt cuộc bọn họ có bị truyền ra ngoài hay không, cho nên bây giờ tốt nhất vẫn tìm thử có đạo cụ gì có thể để cho bọn họ khôi phục bình thường hay không?”

Thật ra Tô Dung đúng là có vật này, trong tay cô có viên thuốc kia. Nhưng cô không biết rốt cuộc viên thuốc này có cứu được người hay không, cũng không thể lấy ra được.

Đối với Tô Dung, so sánh với tính mạng của những người khác, chuyện cô bại lộ thân phận vẫn quan trọng hơn. Dù sao từ thái độ của Bạch Liễm cũng có thể biết được, nếu cô bại lộ thân phận sẽ bị "nó" chú ý đến, từ đó dễ dàng bị mất mạng.

"Còn có một vấn đề." Đột nhiên Adam nói: "Điều tra viên bị lạc trong phòng triển lãm, chúng ta cũng không chắc chắn có thể tìm được."

Lúc này Dwyane vẫn luôn hoảng hốt thất thần ngẩng đầu lên nói: "Nếu không tôi vẫn là tự sát để đi ra ngoài đi!"

Bây giờ trên tờ hướng dẫn của cậu ta không có bất kỳ con dấu nào cả, mặc dù biết phương pháp lấy được con dấu, nhưng trước đó nghe bọn họ nói chuyện, ý thức được khả năng một mình có thể thu gom được sáu con dấu rất là mong manh.

Thà đi một chuyến nữa, còn gặp phải nguy hiểm mới, không bằng trực tiếp trở lại thực tế, ít nhất như vậy có thể đảm bảo còn sống rời đi.

Suy nghĩ của cậu ta giống Adam, chính phủ nước A sẽ không nguyện ý bỏ cái giá lớn cứu bọn họ ra ngoài. Tất nhiên thông qua sẽ được chính phủ khen thưởng, nhưng nếu dưới điều kiện mình bị nhốt vĩnh viễn ở chỗ này, cậu ta lựa chọn buông tha.

"Có thể." Đây là một phương pháp tự mình biết mình rất tốt, Adam gật đầu, lại ra lệnh: "Chẳng qua trước đó, cậu phải trở về chỗ Diana đi, chờ chúng tôi rời đi xong thì mới tự sát rời đi. Nếu không chết thêm mấy người, tôi cảm thấy "nó" lại kéo theo hoa hồng đỏ trở về."

Dù sao dựa theo suy đoán lúc trước của bọn họ, chết hơn một nửa "nó" sẽ xuất hiện. Vậy lúc này nếu như chết càng nhiều hơn, chẳng phải nó lại xuất hiện sao?

Trên tay bọn họ có hướng dẫn, nhưng nếu như hoa hồng đỏ xuất hiện lần nữa, sợ rằng bọn họ sẽ bị mất con dấu trên tờ hướng dẫn giống với Dwyane.

Nghe được đối thoại của bọn họ, Tô Dung lắc đầu một cái: "Không cần lo lắng một điểm này, phán đoán trước đó của chúng ta bị sai rồi."

“Sao lại nói như vậy." Ngũ Minh Bạch hỏi,

Tô Dung giải thích: "Trước đó chúng ta cho rằng "Người chết hơn phân nửa" hoa hồng đỏ sẽ xuất hiện, nhưng tôi phát hiện không phải như vậy. Điều kiện để cho hoa hồng đỏ xuất hiện là "Số người còn lại ở hiện trường ít hơn sáu người."

Từ mặt ngoài thì hai điều kiện này có cùng một ý, nhưng trên bản chất lại không giống nhau. Chẳng qua rất khó hiểu, khó phân tích.

Adam là người đầu tiên hiểu ý của cô, cậu ta nhíu mày lại nói: "Tại sao lại nói như vậy? Suy luận lúc trước vẫn là do cô nói đi?"

"Ừ, cho nên tôi nói suy đoán của tôi sai rồi." Tô Dung nói chuyện rất thản nhiên. Trong quá trình phá án, có suy đoán sai lầm là chuyện rất bình thường, chỉ cần cuối cùng có thể phát hiện ra chân tướng là được.

Thấy những người khác đều không hiểu, cô giải thích từng bước: "Các người có phát hiện, trong quái đàm này, con số 6 rất thường xuyên xuất hiện không. Mỗi phòng triển lãm có sáu quy tắc, tổng cộng có sáu phòng triển lãm. Cho nên tôi nghĩ, nếu chúng ta có số người ít hơn sáu thì sẽ kích hoạt nguy hiểm, cũng không phải bởi vì nhân số ít hơn một nửa, mà chỉ bởi vì ít hơn sáu người mà thôi."

Nghe được lời giải thích này, ba người đều bừng tỉnh hiểu ra. Dwyane lập tức nói: "Nếu không ảnh hưởng, vậy bây giờ tôi lập tức đi ra ngoài."

Tô Dung liếc nhìn Ngũ Minh Bạch, lắc đầu một cái: "Chờ một chút, nếu như Serena còn chưa ra, cậu còn phải đi theo Ngũ Minh Bạch đến phòng triển lãm tượng sáp một chuyến."

"Tại sao tôi phải đi với anh ta? Tôi lại không cần..." Dwyane còn chưa nói xong, nhìn thấy Tô Dung mỉm cười nhìn chằm chằm mình, Dwyane lập tức hoảng sợ, bực bội gật đầu: "Tôi biết, tôi sẽ đi một chuyến với anh ta."

"Tôi hy vọng Ngũ Minh Bạch có thể còn sống đi ra ngoài." Tô Dung dùng giọng điệu uy hiếp nói với Dwyane một câu như vậy, lúc này mới quay đầu nói với Ngũ Minh Bạch: "Anh cẩn thận một chút, Dwyane đã đi qua phòng triển lãm tượng sáp một lần rồi, cho nên độ khó lần này sẽ được nâng cấp. Nếu như có thể, tốt nhất vẫn chờ Serena đi ra lại cùng đi. Chẳng qua mặc kệ như thế nào, đừng quên mang tờ hướng dẫn của Dwyane đi ra. Vậy tôi và Adam đi ra trước đây."

Bình Luận (0)
Comment