Khi ý thức trở về, Tô Dung nhắm mắt lại bình phục một chút, mới lại mở mắt ra.
Bởi vì người tỉnh lại rất ít, cho nên cô mới vừa mở mắt, lập tức làm cho những người khác chú ý. Mai Lạc phụ trách bên này lại gần hỏi: "Tô Dung? Em thế nào rồi? Bây giờ cảm thấy sao?"
Tô Dung trừng mắt một chút, suy nghĩ trở lại, chậm rãi trả lời: "Thông quan, những người khác đâu?"
Còn không chờ Mai Lạc trả lời, cô đã nghe được giọng nói đắc ý của Adam: "Tất nhiên tôi thông quan, không phải là nói nhảm sao? Là người thông quan thứ mấy? Người đầu tiên, đừng luôn hỏi ông đây mấy câu như vậy."
Người này, Tô Dung có chút dở khóc dở cười, cậu ta mới vừa ra khỏi quái đàm tại sao lại thay đổi hoàn toàn như vậy.
Dĩ nhiên thật ra trong lòng Tô Dung rất rõ ràng, Adam làm như vậy khẳng định có quan hệ với nước A, chỉ là không biết nội tình bên trong đến cùng là gì.
Chú ý đến động tĩnh bên Adam, Mai Lạc lập tức kịp phản ứng lại, kinh ngạc hỏi: "Em và Adam ở cùng một tổ?”
"Vâng, em, Ngũ Minh Bạch và Adam là một tổ thông qua ba người." Tô Dung trả lời.
Lần này Mai Lạc thật sự kinh ngạc, mặc dù trước đó lúc anh ấy cổ vũ mọi người, có nói gặp phải Adam thì cố gắng đào thải cậu ta, nhưng trên thực tế Mai Lạc không cho rằng nếu bọn họ ở cùng một tổ với Adam có thể thành công thông quan. Sở dĩ nói như vậy, đơn giản là không muốn thấy bọn họ mới vừa biết được phân cùng tổ với Adam thì đã vứt bỏ rồi.
Người bình thường không biết, nhưng anh ấy là xã trưởng xã đoàn quái đàm của đại học Q vẫn hơi biết một ít. Bây giờ Adam được xem là người phát ngôn đại biểu cho điều tra viên của nước A, để đảm bảo cậu ta có thể sống sót trong quái đàm quy tắc, không làm nước A mất mặt, trên người của cậu ta mang theo vô số đạo cụ. Đừng nói là điều tra viên bình thường, ngay cả quỷ quái chống lại cậu ta cũng không chiếm được lợi thế.
Dưới tình huống này, Tô Dung lại có thể thành công thông quan, mà không phải bị đối phương loại khỏi quái đàm quy tắc, thật sự là một chuyện đáng kinh ngạc, hoàn toàn vượt qua mong đợi của anh ấy.
Hơn nữa trong một quái đàm đó lại có hai điều tra viên Hoa Hạ đi ra, đây hoàn toàn là làm mất mặt của Adam!
Nhìn vẻ mặt của anh ấy, Tô Dung lập tức biến Mai Lạc đang suy nghĩ cái gì. Cô nhỏ giọng nói: "Ở trong quái đàm quy tắc, biểu hiện của Adam rất khác với bên ngoài, cũng không cố ý nhằm vào chúng tôi."
Khi nhìn thấy Adam móc ra những đạo cụ quái đàm kia, Tô Dung ý thức được đối phương không có địch ý với nhóm người của mình. Nếu không dựa vào những đạo cụ quái đàm kia, dưới tình huống không muốn bại lộ thân phận, cho dù là cô, đoán chừng cũng chỉ có thể rời đi.
Nghe vậy, vẻ mặt của Mai Lạc càng nghiêm túc hơn, sau đó gật đầu thật mạnh: "Sau khi trở về sẽ có người đến hỏi những chuyện liên quan đến quái đàm lần này, chẳng qua Adam này, trên bảng chất là hàng hóa nước A đẩy ra ngoài. Biểu hiện bên ngoài khác với tính cách bên trong cũng rất bình thường."
Tô Dung rất hiểu một điểm này, tính cách biểu hiện trong quái đàm của Adam rất bình thường, thích hợp làm tất cả mọi thứ, nhưng chỉ không thích hợp để làm một "món hàng". Bởi vì loại tình cách thật của Adam phải tìm hiểm sâu mới có thể phát hiện ra được mị lực.
Muốn thu hút nhiều người hâm mộ, lấy được sự xem trọng của người mua, biểu hiện của cậu ta phải đủ cá tính, đủ điên mới được. Mà tính cách "Cuồng vọng tự đại lại có thực lực mạnh mẽ", sẽ dễ dàng giúp cậu ta thu hút người hâm mộ cuồng nhiệt.
Giống như những tội phạm mà cô đã từng gặp, tội phạm cũng có fan hâm mộ, bởi vì thủ đoạn giết người của bọn chúng vô cùng mới lạ. Còn những thủ phạm giết người bình thường, tuy vô danh không ai biết đến, nhưng đó mới là tội phạm càng thông minh hơn.
Tô Dung thở dài, liếc nhìn xung quanh: "Đúng rồi, những người khác thế nào?"
Bởi vì quái đàm này không phải là quái đàm chân chính, cho nên thời gian tỉnh lại có sự chênh lệch.
Nếu như đi vào quái đàm chân chính, mặc kệ lúc nào chết trong quái đàm, lúc nào thông quan, mọi người đều sẽ mở mắt cùng một lúc. Bởi vì sau khi đi vào quái đàm, thời gian bên ngoài sẽ dừng lại một cách tương đối.
Nhưng ở trong quái đàm quy tắc giả thì khác, từ khi đi vào đến khi đi ra cũng chỉ có một phút đồng hồ. Đây là chuyện lúc trước huấn luyện nói với bọn họ.
Nghe được câu hỏi này của Tô Dung, sắc mặt Mai Lạc trở nên khó coi, hoặc là nói sắc mặt của anh ấy vốn đã không được tốt rồi: "Xảy ra một chút vấn đề, chúng ta bị quỷ quái kia gài bẫy."
Giống với đám người Tô Dung đoán, quái đàm quy tắc này cố ý chơi chữ. Người thông quan, người thông quan thất bại, người chết có thể rời đi, nhưng bởi vì có thiết lập "Tờ hướng dẫn có thể gọi điều tra viên", cho nên có thể thỏa mãn được điều kiện "thông quan thất bại".
Những người khác mặc kệ là bị ô nhiễm hay bị lạc trong phòng triển lãm, đều được xem như thông quan thất bại.
Vì vậy đám người này cũng chỉ có thể bị nhốt trong quái đàm quy tắc.
mọi người đều biết, người có thể thông quan chính là số ít, người có thể mang sáu con dấu đi ra khỏi viện bảo tàng nghệ thuật cũng là số ít, có thể quả quyết tự sát bên trong quái đàm quy tắc lại cũng là số ít.
Càng nhiều người, hoặc là nói phần lớn mọi người đều chìm sâu vào bên trong quái đàm quy tắc. Mà phần lớn người này đều bị quái đàm quy tắc vây nhốt.
Tô Dung không có nói lời giành công giống như 12 người trong quái đàm của bọn họ đều thành công đi ra, chỉ là hỏi: "Vậy bây giờ nên làm thế nào? Cứ để bọn họ ở bên trong quái đàm sao?"