Nhưng Điền Khinh Khinh là lần đầu tiên, Tô Dung lại không phải như vậy. Cô đã nhìn thấy rất nhiều cái chết, một ngày trước một cảnh sát nhỏ còn chào hỏi nhiệt tình với cô, đến ngày hôm sau đã chết vì bị tội phạm trả thù.
Chẳng qua dĩ nhiên không cần nói ra loại chuyện này, bây giờ cô là người bình thường, vẫn nên giả trang một chút.
Tô Dung hơi rũ mi mắt làm ra vẻ mặt hơi buồn bã, an ủi Điền Khinh Khinh: "Cô ấy còn chưa chết, chúng ta không cần khóc tang trước thời hạn."
Lời này thiếu chút nữa chọc cười Điền Khinh Khinh, cũng để cho cô ấy có chút tinh thần: "Cậu nói đúng! Đình Nhã còn chưa có chết, tôi bây giờ không thể đau lòng được."
Thấy tâm trạng của cô ấy đã chuyển biến tốt, Tô Dung cũng không nói gì, tiếp tục đọc sách.
Đột nhiên, điện thoại của cô sáng lên, có một người liên lạc ẩn danh gửi một tin nhắn ngắn cho cô.
Tô Dung nhướng mày, mở điện thoại ra xem tin nhắn.
[Sau năm giờ chiều, tới đường XX, phố XX, số XX.
---- Luật sư]
Chữ "luật sư" cuối cùng làm cho Tô Dung nhất thời tỉnh táo tinh thần. Thám tử, luật sư chính là ám hiệu giữa cô và Bạch Liễm. Bạch Liễm có chuyện tìm cô sao? Tô Dung mở điện thoại tra thử tìm địa chỉ mà Bạch Liễm gửi ở chỗ nào.
Rất nhanh cô tra được đó là một lầu dân cư, địa chỉ mà Bạch Liễm cho là một gian phòng trong đó. Địa chỉ ở chỗ này, hiển nhiên là đối phương định tự mình gặp cô.
Từ lúc đón năm mới, cô lại có gần nửa năm chưa gặp luật sư, lúc này lập tức có thể gặp mặt một lần, tất nhiên cô rất vui vẻ.
Ngày mốt là thứ bảy, thứ bảy không có tiết. Thời gian gần đến, Tô Dung lập tức rời trường học, đi đến địa chỉ mà luật sư cho.
Trước khi đi cô có làm một chút chuẩn bị, ví dụ như kiểm tra vị trí địa lý của căn phòng đó, còn có kiến trúc đường phố xung quanh. Cùng với nó là ai mua. Lúc xác định đó là được mua vào hai ba năm trước, cuối cùng Tô Dung cũng có thể chắc chắn là Bạch Liễm mua.
Dù sao thời gian Bạch Liễm đến thế giới này chắc cũng gần thời gian như vậy.
Tiếp theo Tô Dung lại đặt một chậu nước trong nhà vệ sinh ký túc xá, lại bỏ quần áo vào ngâm để phòng ngừa bạn cùng phòng đổ nước. sau đó đeo mặt nạ ảo thuật, để cho mình có một tướng mạo mới.
Làm xong tất cả chuẩn bị, lúc này cô mới thông qua chậu nước trong nhà vệ sinh, tiến đến mảnh hồ cách gần với căn phòng kia.
Sau khi bước ra từ trên mặt hồ, Tô Dung sửa sang lại quốc áo, bước nhanh lên lầu, lại đổ một bãi nước trên mặt đất, sau đó gõ cửa phòng.
"Cốc cốc cốc!"
Trong nháy mắt mở cửa ra, Tô Dung thở phào nhẹ nhõm. Đứng trước mặt cô là Bạch Liễm đã lâu chưa gặp.
Giống với Tô Dung, Bạch Liễm cũng là một người tỉ mỉ. Thấy bãi nước đọng, còn có khuôn mặt hoàn toàn xa lạ của Tô Dung, anh không nhịn được cười: "Xem ra em chuẩn bị rất nhiều chuyện nha.”
Thái độ như vậy làm cho Tô Dung nhíu mày, cô làm ra vẻ xa lạ nghiêm túc cảnh cáo: "Anh Bạch Liễm này, tôi là nhận được tố cáo đến bắt anh!"
"Em biết không?" Bạch Liễm nở nụ cười không chút che giấu, hơi tựa vào tường nói: "Ở cái thế giới này, cũng không có ai biết anh tên là Bạch Liễm."
Đây cũng là chuyện Tô Dung không nghĩ đến, cô nghiêng người đi vào trong phòng, rồi quay đầu hỏi anh: "Vậy ở thế giới này anh tên là gì?"
"Không, hoặc là em cũng có thể gọi anh là Số Không." Bạch Liễm đi theo vào, sau đó ném cho Tô Dung một cái hộp băng dán.
"[Băng dán nói dối], dán lên trên cổ sẽ tự động biến mất, có thể vượt vượt qua đạo cụ quái đàm có chức năng kiểm tra nói dối. Một miếng có hiệu quả kéo dài cả ngày."
Thấy đạo cụ quái đàm này, đầu óc Tô Dung bắt đầu vận chuyển. Bạch Liễm sẽ không vô duyên vô cớ đưa đạo cụ này cho mình, giống như mặt nạ ảo thuật lúc trước, đạo cụ mà anh cho mình nhất định có tác dụng.
Nói cách khác, nếu Bạch Liễm cho [băng dán nói dối] cho cô, vậy chứng minh đối phương cho rằng gần đây mình sẽ tiếp nhận vặn hỏi kiểm tra nói dối, mà chuyện vặn hỏi này nhất định có liên quan đến thân phận 'Cà Phê' của cô.
Trên thực tế lấy năng lực của Tô Dung, phần lớn gặng hỏi cô đều có thể qua loa lấy lệ cho qua. Coi như máy kiểm tra nhịp tim gì đó ở trước mặt cô, cô cũng có kỹ xảo để cái máy này chỉ có tác dụng trang trí mà thôi.
Không nên coi thường một thám tử, vốn dĩ cô chính là chuyên gia trong phương diện này.
Chỉ có một loại vấn đề cô hoàn toàn không có cách nào dùng chơi chữ để qua loa lấy lệ --- Cô là 'Cà Phê' sao?
Nếu như loại vấn đề này, vậy cô cũng chỉ có hai lựa chọn nói dối và không nói dối. Mà Bạch Liễm rõ ràng năng lực của cô, lại không ngại nguy hiểm đến đưa đạo cụ quái đàm này cho cô, nhất định là bởi vì anh đoán được mình sẽ lập tức đối mặt với vấn đề này.
Đầu tiên có thể khẳng định không phải là hoạt động gần đây của 'Sở nghiên cứu số 3', cô ở bên trong quái đàm giả đó không có bại lộ thân phận, coi như bị gặng hỏi có máy kiểm tra nói dối cũng không sao.
Hoạt động lúc trước ---
Tô Dung ngẩng đầu lên: "Thành phố động vật sắp hủy diệt rồi sao?"
Nghĩ lại mấy chuyện trước đó nữa thì chuyện có thể để cho cô bại lộ thân phận nhất định là thành phố động vật, cô chính là trực tiếp dùng thân phận 'Cà Phê' khuấy ra một vũng nước đục lớn. Mà Tô Dung lại là người duy nhất tiếp xúc với 'Cà Phê', bị người ta nghi ngờ cũng quá bình thường.
Dĩ nhiên trước mắt, còn không có ai biết người đầu dê đeo mặt nạ ở trong thành phố động vật là "'Cà Phê'".
Đường tắc duy nhất mà bọn họ biết được chính là khi thành phố động vật bị hủy diệt, thông báo toàn cầu vang lên.