Tô Dung dám khẳng định, cô nhất định nằm trong danh sách được thông báo.
Đến lúc đó chuyện 'Cà Phê' là người đầu dê sẽ không che giấu được, mà cái tên Tô Dung là cô đây cũng hơi có chút cống hiến, nhưng lại không được thông báo, nhất định sẽ làm cho những người khác nghi ngờ.
Kết quả sau cùng chính là, cô có thể sẽ bị tra hỏi trước máy phát hiện nói dối, xem thử cuối cùng có phải là 'Cà Phê' hay không.
Cho nên lúc này Bạch Liễm mới cố ý đến đưa đạo cụ quái đàm cho cô.
Cho nên Tô Dung mới hỏi câu này.
Hiển nhiên Bạch Liễm đã sớm thành thói quen Tô Dung nhanh chóng suy đoán được chuyện bên trong, mặc dù đây là sau khi anh điều tra hành tung của Tô Dung, suy nghĩ mấy ngày mới ý thức được chuyện này.
Nhưng Tô Dung chính là thám tử, thám tử có suy luận nhạy bén hơn luật sự không phải là chuyện rất bình thường sao. Từ trước đến giờ anh chỉ phụ trách kết thúc cùng với giải quyết tốt hậu quả.
"Đúng vậy, nguồn ô nhiễm của thành phố động vật sắp không chịu nổi nữa, gần bị hủy diệt rồi." Bạch Liễm gật đầu một cái, tiếp tục nói: "Thành phố động vật hủy diệt sẽ tạo thành đả kích rất lớn đối với 'nó', nếu như tiếp theo em muốn làm cái gì đó thì nhanh chóng đi làm. Khoảng thời gian này 'nó' cũng không có thời gian gây chuyện khắp nơi."
Đây không phải là nghĩ đến cái gì thì có cái đó sao?
Nhất thời Tô Dung nở một nụ cười thật tươi: "Vậy thật sự quá tốt, anh biết không, em mới thu được một viên thuốc, có tác dụng giảm bớt ô nhiễm, em định hợp tác với chính phủ nghiên cứu một chút."
Bạch Liễm không có nghiên cứu gì với y học cả, chỉ là anh rất rõ ràng một chuyện: "Em thà hợp tác với chính phủ ở thế giới thực, còn không bằng hợp tác với tổ chức trong thế giới quái đàm đi."
Thật ra lúc trước Tô Dung cũng nghĩ hợp tác với tổ chức trong thế giới quái đàm, mặc kệ là 'Sở nghiên cứu số 3' hay là 'Tập đoàn Tích Tắc' cũng giỏi hơn tổ chức ở thế giới hiện thực rất nhiều.
"Nhưng vấn đề ở chỗ em không có cách nào chủ động đi đến thế giới quái đàm, nếu như hợp tác với bọn họ, sau này sẽ trở nên không tiện."
Đây là chuyện mà Tô Dung không có cách nào, cô chỉ có thể theo sắp xếp của trường học đến thế giới quái đàm, chuyện này dẫn đến một khi cô sử dụng thân phận 'Cà Phê' ở trong thế giới quái đàm, tuyệt đối rất nhanh sẽ bị người khác phát hiện ra sơ hở.
Nghe vậy, Bạch Liễm học Tô Dung chớp mắt một cái: "Đây không phải là chuyện rất dễ dàng sao?"
Tô Dung cũng chớp mắt nhìn anh: "Hả? Xem ra anh có thể giúp em giải quyết chuyện này?"
"Nhấn xuống cái này, em có thể đi đến thế giới quái đàm. Sau đó nhấn xuống lần nữa thì có thể trở về." Bạch Liễm đưa cho cô một cái nút màu đỏ đã sớm chuẩn bị, lại dặn dò: "Mặc dù cái nút này không có hạn chế, nhưng dù sao em cũng không phải là dân địa phương của thế giới quái đàm, ở bên kia quá lâu không tốt với em. Cho nên đề nghị của anh là mỗi tháng em chỉ nên đến thế giới quái đàm một lần, tự em tính toán tốt là được."
Đạo cụ quái đàm này hoàn toàn giải quyết khốn cảnh của Tô Dung, cô nhận lấy nó. Từ trong túi xách lấy [ví sinh tiền], sau khi bỏ thứ này vào, lại từ trong [ví sinh tiền] lấy ra [Thánh giá chữ thập vẩn đục]đưa cho Bạch Liễm: "Đúng rồi, anh giúp em nhìn thử đây là cái gì, em cảm thấy nó có thể không an toàn, cho nên không có mang."
Lúc nhìn thấy sợi dây chuyện này, Bạch Liễm nhíu mày thật chặt: "Anh ở trên sợi dây chuyện này cảm nhận được hơi thở ô nhiễm rất đậm, sao em lại có được nó?"
"Là tiêu diệt nguồn ô nhiễm của một quái đàm quy tắc, chính là nguồn ô nhiễm của "Công ty đồ hộp thịt tươi nhỏ". Tô Dung giải thích.
Sau khi Bạch Liễm nhìn kỹ một lúc lâu, mới trả lời: "Trên đạo cụ quái đàm này có chứa năng lượng rất mạnh, không nói đùa, anh có thể cảm nhận được một chút lực lượng của 'nó' ở trên sợi dây chuyền này. Chỉ là sợi dây chuyền này có lực lượng của 'nó' đồng thời cũng có ô nhiễm của 'nó'.”
Nghe vậy Tô Dung nhất thời cảm thấy may mắn, cũng may cô đủ cẩn thận, không tùy tiện sử dụng đạo cụ quái đàm này. Nếu quả thật ô nhiễm của 'nó' bùng nổ, vậy lấy thân thể người bình thường của cô sao có khả năng ngăn cản được?
"Anh có biết tác dụng của đạo cụ quái đàm này không?" Tô Dung hỏi thứ mình quan tâm nhất.
Nhưng Bạch Liễm lại lắc đầu: "Đạo cụ lấy được từ tiêu diệt nguồn ô nhiễm là độc nhất vô nhị, nếu như anh đi điều tra, rất dễ dàng bị 'nó' phát hiện. Nhưng trước khi có thể xác định được tác dụng của đạo cụ này, em nhất định không nên sử dụng nó, đeo nó."
"Em biết rồi." Tô Dung để cho anh yên tâm: "Em rất quan tâm cái mạng nhỏ của mình."
Coi như Bạch Liễm không nói, cô cũng tuyệt đối không sử dụng đạo cụ quái đàm khi chưa biết tác dụng của nó. Giống như lúc trước không biết tác dụng của viên thuốc trắng kia cô cũng không có sử dụng nó lên trên người mình.
Bạch Liễm suy nghĩ một chút, lại nói với Tô Dung: "Sau khi nguồn ô nhiễm của thành phố động vật bị tiêu diệt, em có thể sẽ... có được một cơ hội câu thông với ý thức thế giới."
"Ý thức thế giới?" Tô Dung kinh ngạc hỏi lại.
Hiếm khi thấy được vẻ mặt này của cô, Bạch Liễm không nhịn được cười nói: "Đúng vậy, ý thức thế giới. Trên thực tế, nhân loại bình thường vẫn đang có thể vận lộn với 'nó', cái này đều là dựa vào ý thức thế giới giúp đỡ."
Chuyện này liên quan đến lĩnh vực mà cô không biết, Tô Dung nghiêm túc lắng nghe: "Có thể nói cụ thể một chút không?"
"Ý thức thế giới chính là nền tảng của cái thế giới này, người có năng lực bảo vệ trái đất, không có lập tức bị 'nó' công chiếm. Trên thực tế anh nghi ngờ chuyện chúng ta xuyên qua có quan hệ với ý thức thế giới. Bởi vì vị trí bây giờ của anh, cho nên anh biết được một chút chuyện. 'nó' vẫn luôn tính toán muốn làm tan rã ý thức thế giới, mà phương pháp tan rã chính là thắng lợi lớn bên trong vô số quái đàm quy tắc. Số lần thắng lợi của ‘nó’ càng nhiều, ý thức thế giới sẽ càng yếu kém.”