Thấy Tô Dung nhíu mày, Bạch Liễm nhún vai nói: "Dĩ nhiên, ý thức thế giới cũng không phải là người ăn chay. Các em có thể có được đạo cụ quái đàm, nhất là những thứ tốt lấy được từ tiêu diệt nguồn ô nhiễm, đều là ý thức thế giới đào ra từ chỗ của 'nó'. Ví dụ như lực lượng trên viên hồng ngọc được gắn trên [Thánh giá chữ thập vẩn đục] kia, chính là một cỗ lực lượng vô cùng thuần túy của 'nó'.”
---
Ý thức thế giới, đây là một thứ rất thần kỳ. Trải qua sự giới thiệu của Bạch Liễm, Tô Dung cũng hơi biết được một chút.
Cái thế giới này có thể duy trì được sự thăng bằng kỳ diệu như bây giờ, chính là kết quả đọ sức của ý thức thế giới và 'nó'. Ý thức thế giới không có cách nào trực tiếp đuổi 'nó' ra khỏi địa cầu, nhưng giống vậy, 'nó' cũng không có cách nào biến trái đất thành sân chơi của mình.
Tiền đặt cược của hai bên chính là đám nhân loại bọn họ.
"Nhưng anh cảm thấy không chỉ như vậy." Bạch Liễm đứng ở trước cửa sổ, nhìn bầu trời vô tận: "Chúng ta sắm loại nhân vật gì trong bàn cờ này?"
Tô Dung đứng ở bên cạnh anh cũng có nghi ngờ giống như thế, bọn họ là hai người đến từ thế giới khác, một người bị 'nó' mang đi, một người thì mang theo bàn tay vàng [công cụ nhắc nhở ô nhiễm] đến đây.
Hai người bọn họ rõ ràng là linh hồn của thế giới khác, nhưng đều ở trong thế giới này làm ra hiệu quả bươm bướm không nhỏ. Nếu như nói sau lưng không có ai thúc đẩy, bọn họ thật sự không tin.
"Lại nói, lần trước anh nói em không thể bại lộ thân phận 'Cà Phê'. Tại sao 'nó' lại muốn giết em?" Tô Dung hỏi.
Mặc dù lúc đầu cô không có ý bại lộ thân phận của mình, nhưng có lúc vẫn cảm thấy tiết lộ thân phận với một ít cao tầng sẽ dễ dàng hành động hơn.
Hiển nhiên cái vấn đề này có chút vượt quá phạm vi đã biết, Bạch Liễm lắc đầu: "Anh cũng không biết, nhưng ý chí của 'nó' muốn giết em. Mà một khi thân phận của em bị người khác phát hiện, trừ phi em đảm bảo người đó mặc kệ như thế nào cũng không tiết lộ thân phận của em ra, nếu không tự em sẽ đưa mình vào trong nguy hiểm. Anh chỉ biết có một chuyện, chúng ta xuyên qua nhất định có liên quan đến tranh đấu hai bên, đã như vậy, nếu muốn cứu thế giới, em tuyệt đối không thể như 'nó' mong muốn!"
Lúc nói những lời này, trong mắt anh tràn đầy sự kiên định, không chỉ vì thế giới này, càng là vì Tô Dung.
Tô Dung nghe vậy thì cười: "Em biết, coi như không phải thế giới này, cũng phải vì mình. Em còn chưa sống đủ đâu!"
"Đúng rồi." Đột nhiên cô nghĩ đến cái gì đó, "Lần trước không phải anh không thể nói cái gì sao? Sao lần này lại nói nhiều như vậy?"
Nhớ lại lần trước khi hai người gặp mặt lúc năm mới, Bạch Liễm còn là bộ dạng kín miệng như bưng, bây giờ lại có thể thẳng thắn như vậy, không tị hiềm một chút nào. Quả thực sự tương phản trong này làm cho người ta kinh ngạc.
"Em không phải luôn cho rằng thời gian lâu như vậy anh không làm được cái gì chứ?" Nói đến đề tài này, Bạch Liễm hơi nhướng mày, để lộ ra mấy phần khoe khoang tùy ý: "Nếu như anh không cố gắng một chút, sao có thể sáng tạo hoàn cảnh phá án tối ưu cho em được?"
Bộ dạng của anh vẫn là như vậy, mặt ngoài tỉnh táo tự kiềm chế, thật ra ra càng khoe khoang tùy ý hơn ai khác. Đã từng có lúc Tô Dung nghi ngờ anh học luật là vì ràng buộc mình, mà không phải là ràng buộc người khác.
Sau khi học đại học, gặp nhiều vụ án ly kỳ, hình tượng của Bạch Liễm ngày càng sát với luật sư tinh anh trong mắt dân chúng, chỉ có Tô Dung biết thật ra người này chính là một người bướng bỉnh cứng đầu.
Không nghĩ đến ở dị thế lại lần nữa thấy được.
Thấy bộ dạng này của anh, Tô Dung không nhịn được bật cười. Cô vươn tay sờ đuôi mắt của anh: "Vậy thì thật sự cảm ơn anh, luật sư tiên sinh."
"Không cần khách sáo, thám tử tiểu thư."
Hai người lại lần nữa ngồi trên ghế salon, Tô Dung nhắm mắt lại suy nghĩ. Thật ra cô vẫn còn do dự muốn tìm chính phủ giúp đỡ, hay là tìm tổ chức trong thế giới quái đàm giúp đỡ. Nếu như tìm tổ chức ở trong thế giới quái đàm giúp đỡ, vậy rốt cuộc là 'Sở nghiên cứu số 3', hay là 'Tập đoàn Tích Tắc'?
"Haizz!" Tô Dung xoa mi tâm, hỏi Bạch Liễm: "Anh cảm thấy em tìm ai hợp tác thuận là có lợi nhất?"
Bạch Liễm biết ý của cô, sau khi suy nghĩ một chút: "Phải xem mục đích của em là gì, nếu như chỉ muốn nghiên cứu viên thuốc kia, thậm chí để cho viên thuốc kia càng lợi hại hơn, tìm 'Sở nghiên cứu số 3' là tốt nhất. Nếu như muốn kiếm tiền, vậy chỉ cần giao nó cho 'Tập đoàn Tích Tắc', lập tức có thể cho em một đêm chợt giàu. Nếu như muốn ứng dụng vào trên người điều tra viên, anh đề nghị em giao nó cho chính phủ."
Anh nói rõ ràng rành mạch mấy phương án này, để cho người nghe hiểu nhanh chóng. Nếu như Tô Dung có thời gian suy nghĩ cũng có thể nghĩ ra được, nhưng bàn về trình độ thành thạo, hay là thường xuyên phụ trách giải quyết những chuyện này, Bạch Liễm càng xuất sắc hơn.
Tô Dung do dự một hồi, cuối cùng vẫn quyết định: "Giao cho chính phủ đi, dù sao em nghiên cứu cái này vốn là muốn cứu thế giới."
Nói xong, cô dí dỏm nháy mắt một cái: "Dĩ nhiên, còn có một nguyên nhân khác, làm như vậy là thuật lợi nhất."
Thà bôn ba vất vả bên trong thế giới quái đàm, đọ sức với những người gian xảo, không bằng giao chuyện phiền phức này cho chính phủ, dù sao mục đích cuối cùng của bọn họ đều là cứu thế giới này.
Nghe vậy, Bạch Liễm cũng gật đầu một cái: "Em luôn sẽ lựa chọn như vậy."
Đây chính là Tô Dung mà anh biết. Mặc dù có lúc cô nhìn thấu chân tướng, lạnh lùng không nói đến tình cảm, nhưng trên bản chất cô thật sự là một người tốt.