Tôi Có Thể Nhìn Thấy Quy Tắc Chính Xác Của Quái Đàm ( Dịch Full)

Chương 446

Chương 446 -
Chương 446 -

Đây là dị hình đến từ đâu thế này!

Sau khi đầu mọc ra hoàn chỉnh, người ô nhiễm đó duỗi tay ra, nửa cái đầu bị rơi xuống đất bay đến trên tay hắn. Người ô nhiễm há cái miệng thật to cắn một cái, nhai rất vui vẻ. Miệng đầy máu tươi, Tô Dung nhìn mà chỉ muốn nôn.

Nhưng cô cũng không có ý định thừa dịp này xoay người chạy trốn, bởi vì Tô Dung cho rằng sở dĩ đối phương ung dung ăn như vậy, hoàn toàn nghĩ cô chạy không thoát, nếu như cô chạy trốn, vậy người này cũng nhất định sẽ đuổi theo.

Không đánh lại cũng không chạy lại, vậy phải làm thế nào đây? Trong nháy mắt Tô Dung đã nghĩ ra được câu trả lời.

Cô cúi người xuống, tìm kiếm trong đôi giày mình đang mang.

Thấy cô không có ý chạy trốn, người ô nhiễm cũng không để ý đến cô, tiếp tục nhai đầu của mình. Răng lợi của hắn rất tốt, ngay cả xương sọ cũng có thể nhai răng rắc được.

Cuối cùng, Tô Dung cũng kiếm được thứ mình muốn. Cô đột nhiên rút ra một tấm thể, lấy tư thế nhanh như chớp đập trúng vào người ô nhiễm.

Trong nháy mắt khi người ô nhiễm còn chưa phản ứng lại được, cả người đã bị một cái vỏ rùa màu đen to lớn bọc lại.

[Vỏ rùa đen phòng ngự], có thể làm mình biến thành một con rùa đen, cung cấp một lần bảo vệ trong khoảng 10 phút.

Trong quái đàm đơn giản, đạo cụ quái đàm này tương đối có tác dụng, bởi vì nơi đó đều là người bình thường, cũng sẽ không tạo tổn thương to lớn gì cho vỏ rùa màu đen. Nhưng đến quy tắc khó, gặp phải một ít quỷ quái hoặc dân địa phương có giá vị võ lực cao, có lẽ chỉ chịu được một kích đả bể nát rồi.

Đây cũng là nguyên nhân Tô Dung không chút đau lòng sử dụng lên người ô nhiễm kia.

Vốn dĩ đạo cụ quái đàm này là dùng để bảo vệ mình, sau khi tiến vào vỏ rùa màu đen, mặc dù không thể di chuyển, nhưng có được 10 phút bảo vệ. Nhưng Tô Dung cũng không có dùng nó bảo vệ mình, nhưng dùng nó để "bảo vệ" người ô nhiễm.

Nói là bảo vệ, thực ra chính là giam cầm. Dù cho người ô nhiễm công kích từ bên trong cũng không có tác dụng gì, chỉ cần vỏ rùa đen không bể, trong 10 phút người ô nhiễm sẽ không động đậy.

Người ô nhiễm cũng không ngờ đột nhiên mình bị nhốt thế này, cả khuôn mặt trở nên vặn vẹo, muốn tránh thoát đi ra ngoài. Nhưng hoàn toàn vô ích, sao hắn ta có thể chống lại được sự trói buộc của quy tắc chứ?

Tô Dung lấy món đồ chơi từ trong túi ra, sau đó dùng túi vải bao lấy chỗ mở miệng của vỏ rùa đen, như vậy người ô nhiễm sẽ không thấy được tình huống bên ngoài.

Cô suy nghĩ một chút, lại dùng bút màu đen viết xuống một hàng chữ trên túi vải "Nơi này có người ô nhiễm, nhanh rời đi", lúc này mới mỉm cười rời khỏi chỗ này.

Trở lại lầu số 3, nhìn chằm chằm thang máy và cầu thang bộ, Tô Dung rơi vào do dự.

Đầu tiên có thể khẳng định, lấy vận may của cô, mặc kệ là đi thang máy hay là thang bộ, đều có xác suất lớn kích động quỷ quái.

Mà ngày hôm qua cô đã gặp quỷ quái ở cầu thang bộ, đừng thấy ngày hôm qua đối phương giống như cọp giấy để cho cô dễ dàng vượt qua ải. Nhưng hôm nay đã là ngày thứ hai của quái đàm quy tắc, hơn nữa đã đến một lần, tất nhiên uy lực của thứ kia sẽ tăng lên. Ít nhất Tô Dung nghĩ trực tiếp dùng dũng khí đi lên cầu thang như ngày hôm qua là chuyện không thể nào.

Mà thang máy cũng không làm cho người ta yên tâm được, "tầng mười ba" trong quy tắc cũng luôn cảnh cáo Tô Dung nên cách xa thang máy một chút.

Vi phạm quy tắc không nhất định sẽ chết, nhưng có thể không vi phạm thì đừng vi phạm.

Tô Dung do dự trong chốc lát, cuối cùng vẫn ấn nút thang máy.

Sở dĩ làm ra quyết định này, cũng là bởi vì nhìn thấy nội dung trên bảng số liệu kia. Đến cuối "trạng thái 13" là cái gì, vấn đề này chỉ có thể đến tầng 13 mới có thể thấy được.

Dù sao cô có [Thánh giá chữ thập bảo vệ] làm đảm bảo, mặc kệ như thế nào cũng sẽ không lật thuyền trong mương trong lần mạo hiểm này. Đây cũng là những nguyên nhân cô dám to gan làm chuyện này.

Đi vào thang máy, ngoài ý muốn chính là cô chỉ thấy có 12 nút ấn, chia ra là đi tầng 1 đến tầng 12.

Chuyện gì xảy ra. Chẳng lẽ đột nhiên vận may của mình đến? Tô Dung nhíu mày, nhấn vào nút tầng 10.

Cửa thang máy chậm rãi đóng lại, đèn của nút ấn tầng thứ 10 đột nhiên tắt đi, thay vào đó là nút ấn tầng thứ 12.

Không, đây cũng không phải là nút ấn tầng thứ 12. Nhìn trên nút ấn, phía dưới của số 2 có một dấu cong xuống nữa, cô không nhịn được nhếch miệng. Cái bẫy này thật đúng là đơn giản thô bạo. Quả nhiên "vận may" của cô vẫn đáng tin như thường lệ.

Khi cửa thang máy đóng lại, đèn lập tức sáng lên, [Thuật đổi vị trí trong nước] lại không thể sử dụng. Hiển nhiên bởi vì cô đã đi vào một không gian độc lập.

Tô Dung cầm [Mặt nạ ảo thuật] đeo lên mặt, còn có một ngày mai nữa, cô phải cố gắng bảo vệ thân phận điều tra viên của mình.

Tô Dung đứng ở ở một góc bên phải bị khung cửa ngăn lại, yên lặng chờ đến tầng 13.

"Đinh"!

Thang máy đến tầng 13, Tô Dung hơi dò đầu nhìn ra ngoài, phát hiện bên ngoài là một nơi tương tự với hành lang. Ánh sáng mờ tối, hai bên trái phải có sáu cánh cửa, cộng lại có 12 cánh.

Đột nhiên, tay nắm cửa của một cánh cửa chuyển động.

Tô Dung hơi căng thẳng, lập tức rụt đầu về.

Không qua hai giây, bên ngoài vang lên mấy tiếng chuyển động của chốt cửa cùng với tiếng mở cửa. Tô Dung ý thức được, nhất định là có thứ gì đó đi ra ngoài. Mà bây giờ chỗ cô đang ở không có một chút an toàn nào. Thậm chí tuyệt đối có thể nói là trung tâm bị mọi người chú ý.

Ý thức được chuyện này, một tay cô nắm hờ viên ngọc màu đỏ trên [Thánh giá chữ thập bảo vệ], nhanh chóng thò đầu ra bên ngoài.

Bình Luận (0)
Comment