Tôi Có Thể Nhìn Thấy Quy Tắc Chính Xác Của Quái Đàm ( Dịch Full)

Chương 449

Chương 449 -
Chương 449 -

Mặc dù hôm nay đã là ngày thứ ba, nhưng cô vẫn cố ý gọi cho phòng quản lý tài sản, muốn một món đồ chơi mới.

Ở trong suy đoán của bọn họ, ngày thứ ba, cũng chính là hôm nay sẽ có một trận tàn sát, sau trận tàn sát này quái đàm quy tắc sẽ kết thúc. Nhưng cái này cũng không đại biểu tàn sát vừa kết thúc bọn họ có thể trực tiếp rời đi, ở trong suy đoán của Tô Dung, ít nhất bọn họ phải trả phòng thì mới có thể rời đi.

Cô nghiêng đầu nhìn hộp sắt trên bàn của mình, không nhịn được thở dài. Đây là hộp thuốc lấy được trong túi vật tư, bên trong vẫn là viên thuốc con nhộng số 2. Hiển nhiên, nếu như không uống viên thuốc số 2, thì không thể nhận được viên thuốc số 3.

Nếu như sở nghiên cứu muốn lợi dụng bọn họ hoàn thành nghiên cứu này, chỉ cho 3 ngày thật sự đủ sao?

Đến chỗ này không thể không nhắc đến một chuyện, phòng quản lý tài sản nói, nếu như muốn ở cùng phòng qua đêm với người khác, thì phải trả phòng đã thuê lại. Nhưng Tô Dung không muốn trả phòng, cho nên cô định trước khi 12 giờ đêm rời đi, mượn [Thuật đổi vị trí trong nước] từ phòng Tiểu Dương trở lại phòng mình.

Căn cứ vào thời gian CD của kỹ năng này, cô phải sử dụng kỹ năng trước 10 giờ tối, mặc kệ bên ngoài có người gõ cửa hay không. So sánh với phòng của cô, nhất định phòng của Tiểu Dương sẽ an toàn hơn.

Nếu như không khống chế tốt chuyện này, cô sẽ giống như một tên hề chết vào tờ mờ sáng khi sắp thông quan.

Sau khi cô cơm nước xong, Tiểu Dương đã đến.

Tô Dung mở cửa: "Tiểu Dương, chào buổi sáng."

Tiểu Dương đi vào, nói kế hoạch hôm nay cho Tô Dung: "Tôi sẽ ở trong phòng của cô đợi đến 5 giờ chiều, chờ sau khi Tiểu m đi ra thì để cho em ấy ở lại chỗ này. Cô hoàn thành nhiệm vụ hôm nay vào buổi sáng này đi, sau đó ở trong phòng là được? Chờ sáu 5 giờ chiều, một khi có người điên cuồng gõ cửa phòng của cô, không cần nhìn mắt mèo, trực tiếp nhảy cửa sổ rời đi chạy đến nhà tôi. Tiểu m sẽ giúp đỡ cô."

"Đừng lo lắng." Tô Dung cười nói: "Tôi có phương pháp đến thẳng nhà cậu, sau khi cậu về nhà đặt một chậu nước ở cửa, chuyện còn lại thì không cần để ý nữa."

Cô có [Thuật đổi vị trí trong nước], đây là một không gian thống nhất, cho nên có thể sử dụng được.

Nghe vậy, trái lại Tiểu Dương cũng không hỏi nhiều. Hắn biết những người đến từ bên ngoài này hoặc ít hoặc nhiều đều có chút bản lĩnh, có thể sử dụng một ít đạo cụ, càng là chuyện đương nhiên.

Sau khi nói xong lời này, Tô Dung có chút lo lắng hỏi: "Sau năm giờ những tên kia đi ra thì làm sao? Khi đó cậu trở về không phải sẽ gặp nguy hiểm sao?"

"Không cần lo lắng." Tiểu Dương lộ ra vẻ không biết có nên cười hay không, nhìn qua rất lúng túng. Hắn sờ mũi rồi nói: "Dù sao có các người ở đây."

Tô Dung im lặng không nói gì. Đúng rồi, có những điều tra viên bọn họ ở đây, những dân địa phương hoàn toàn không lo lắng bị công kích rồi ăn mấy..

Như cảm giác được bầu không khí trở nên ngưng đọng một chút, Tiểu Dương tằng hắng một cái: "Khụ khụ, chuyện đó, ngày hôm qua không phải là nói muốn đi hỏi tác dụng của viên thuốc con nhộng sao?"

"Cậu đã hỏi được?" Mặc dù Tô Dung đã có suy đoán, nhưng vẫn cảm thấy hứng thú.

"Không có, phòng quản lý tài sản chỉ nói đây là một thí nghiệm vĩ đại, để cho tôi đừng gây phiền phức." Tiểu Dương nhún vai, mặc kệ là hắn hay là Tô Dung đều không bất ngờ với kết quả này, nhưng hắn cũng không phải là không có phát hiện gì: "Phòng quản lý tài sản nói cho tôi biết, máy chế tạo viên thuốc con nhộng ở trong tiểu khu này."

Máy chế tạo viên thuốc con nhộng, rất có thể chính là nguồn ô nhiễm của quái đàm quy tắc này. Mà thứ này được giấu bên trong tiểu khu, nhưng cũng có thể khẳng định không được đặt trong phòng quản lý tài sản.

"Vật này phải đặt ở một chỗ tuyệt đối an toàn...."

Hai người nhìn nhau một cái, đồng thanh nói: "Trung tâm vườn hoa!"

Người bình thường đều sẽ không đi vào vị trí kia, người đã đi đều bị ô nhiễm, tất nhiên ai cũng sẽ tránh xa. Đặt vật quan trọng ở chỗ đó rất hợp tình hợp lý.

Tô Dung chớp mắt mấy cái: "Vậy tôi nghĩ, chúng ta không cần chờ cả ngày rồi."

Chờ một lát nữa cô có thể kết thúc quái đàm quy tắc này.

Nói làm liền làm, lúc này cô tạm biệt đối phương, từ cầu thang bộ đi ra bên ngoài.

Khác với ngày hôm qua, hôm nay trên đường có rất nhiều người mặc đồng phục màu đen. Những người này chính là bảo vệ của tiểu khu hai ngày trước chưa xuất hiện, có thể vì buổi chiều hôm nay sẽ có nội loạn, cho nên sáng sớm đã tuần tra tiểu khu.

Dĩ nhiên, rốt cuộc đối phương đề phòng ai cũng là chuyện rất đáng suy nghĩ, nếu như có điều tra viên bị quỷ quái truy đuổi, định tìm kiếm sự bảo vệ, có lẽ bảo vệ sẽ dùng lý do trở ngại trị an trói điều tra viên trực tiếp đưa cho quỷ quái.

Tô Dung lắc đầu một cái, đi vòng qua đối phương, tiếp tục đi đến vườn hoa. Mục đích của cô rất rõ ràng, có thể nhanh chóng kết thúc quái đàm quy tắc này thì nhanh chóng kết thúc, kế hoạch vĩnh viễn không đuổi kịp thay đổi, kéo dài càng lâu càng có tình huống bất ngờ xuất hiện.

Ở kiếp trước, cô luôn trải nghiệm loại cảm giác này, thường thường khi phát hiện hung thủ của một vụ án nhỏ, lúc vội vàng chạy đến bắt người, cuối cùng cái thấy được là thi thể của hung thủ. Sau đó không có bất ngờ giờ, phía sau là một vụ án lớn hơn, hung thủ mạnh hơn.

Quả nhiên giống như Tô Dung nói, kế hoạch không đuổi kịp được thay đổi. Mới vừa đi đến khu vườn hoa, cô đã lập tức thấy lối vào có mấy tên bảo vệ. Mặt ngoài bọn họ là tùy ý đi dạo khắp nơi, giống như đang bảo vệ ở chỗ này. Nhưng sao Tô Dung có thể không nhìn ra được, những người này rõ ràng là đặc biệt đến trông chừng vườn hoa.

Bình Luận (0)
Comment