Tôi Có Thể Nhìn Thấy Quy Tắc Chính Xác Của Quái Đàm ( Dịch Full)

Chương 448

Chương 448 -
Chương 448 -

Dựa theo lời của trúc mã kia nói, lúc ấy sau khi anh ta nghe được tiếng gõ cửa, đã dùng đồ chơi mèo mun đặt ở cửa, sau đó thành công ngăn cản sinh vật bên ngoài đi vào, nhưng đồng thời món đồ chơi kia cũng đã biến mất.

Nhưng tình huống nhà cô chính là món đồ chơi mèo mun không biến mất, đồ chơi hồ ly lại biến mất. Quái vật tiến vào nhà cô, không tuân theo quy tắc thay đổi tủ lạnh và gương, nhưng không có tiến vào phòng ngủ của cô.

Còn có một chuyện rất kỳ lạ chính là tivi bị tắt, theo lý thuyết đối phương không nên giúp cô tắt tivi. Giống với những chuyện trái quy tắc, thứ kia mở tivi mới phù hợp với lợi ích của đối phương.

Cho nên Tô Dung suy đoán tivi không phải là do thứ xông vào nhà tắt giúp cô, mà là tác dụng của món đồ chơi hồ ly, tức là đã giúp cô giảm bớt một nguy hiểm. Mà món đồ chơi mèo mun thì có thể là ngăn cản đối phương tiến vào phòng ngủ của cô, hoặc là phòng ngủ của cô có hạn chế gì đó, cho nên đối phương không vào được.

Suy nghĩ tung bay một lát, Tô Dung lập tức ý thức được mình phải nhanh chóng rời khỏi chỗ này, mặc dù chủ nhà đã chết, nhưng nếu thật sự chờ đến tối quá muộn, nói không chừng chỗ này sẽ xảy ra chuyện gì đó.

Tô Dung suy nghĩ một chút, đóng tivi trong phòng khách, vươn tay chạm vào tivi. Cái chạm này quả nhiên bị xuyên qua, đi tới một căn phòng khác.

Căn phòng này không khác gì căn phòng lúc nãy, Tô Dung đi đến nhà vệ sinh một chuyến, không ngoài dự đoán gương trong nhà vệ sinh đã được vải bọc lại.

Đây là phòng người ở.

Tô Dung thở phào nhẹ nhõm, tháo mặt nạ xuống, ôm món đồ chơi của mình rời khỏi căn phòng này. Một đường đi xuống lầu, đây là căn 4204, cách lầu cô ở không xa.

Lúc này lại sử dụng thang máy, cũng không có bất ngờ gì xảy ra cả, Tô Dung an toàn trở lại nhà mình. Chuyện đầu tiên sau khi vào phòng chính là kiểm tra thử trong phòng có thứ bất thường gì không.

Không biết có phải bởi vì ngày mai muốn làm một trận náo nhiệt lớn không, hôm nay không xuất hiện bất ngờ gì cả, tất cả đều bình thường, giống như đêm bình yên trước cơn bão.

Tô Dung nấu một tô mì đơn giản cho mình, sau khi ăn xong, cô ngồi trên ghế salon bắt đầu suy nghĩ chuyện xảy ra ngày hôm nay. So sánh với ngày đầu tiên, bởi vì Tiểu Dương xuất hiện, ngày hôm nay thu hoạch cực kỳ nhiều.

Đầu tiên là có được phương pháp thông quan chính xác, lại ở phòng quản lý tài sản biết được điều tra viên bọn họ chính là vật thí nghiệm của 'Sở nghiên cứu số 3'.

Cuối cùng cô đi đến tầng 13, phát hiện có một ít bí mật liên quan đến những sinh vật kia.

Bọn chúng không thích viên thuốc số 1, bị hấp dẫn bởi viên thuốc số 2, sợ viên thuốc số 3.

Tác dụng của viên thuốc số 1 đã được xác nhận, có thể tiêu trừ ô nhiễm Hoặc là nói có thể tiêu trừ được một ít ô nhiễm.

Quái vật không thích cái này, cũng chỉ chứng minh đối phương đã thuộc về bên ô nhiễm, hơn nữa có quan hệ rất lớn với điều tra viên.

Là ô nhiễm trong cơ thể của điều tra viên sao?

Không, coi như mới bắt đầu bị ô nhiễm, ô nhiễm sơ cấp không khả năng sinh ra quái vật kinh khủng như vậy. Hơn nữa mặc dù ‘Sở nghiên cứu số 3’ giơ cao lá cờ cứu rỗi toàn bộ nhân loại, nhưng bọn họ càng muốn cứu vớt dân địa phương trong thế giới quái đàm, mà không phải là người trong thế giới hiện thực.

Cho nên những ô nhiễm kia không phải là ô nhiễm trên người điều tra viên, chắc là ô nhiễm của chủ nhân cái thân thể này lúc trước.

Là dân địa phương của thế giới quái đàm, lúc nào bọn họ cũng có thể bị ô nhiễm, cái loại ô nhiễm sâu đến tận xương tủy đó, cũng là nguyên nhân bọn họ không thể rời khỏi thế giới này.

Kết hợp với bối cảnh của thế giới, Tô Dung đột nhiên biết mục đích của nghiên cứu lần này là cái gì --- có lẽ là thanh trừ ô nhiễm trong thân thể dân địa phương.

Ít nhất phương hướng đại khái chính là như vậy,

Như vậy sự xuất hiện của viên thuốc số 2 rất thú vị, mục tiêu của nó làm trái với việc thanh trừ ô nhiễm, viên thuốc này có thể hấp dẫn quái vật.

Có lẽ viên thuốc số 2 có liên quan đến nguồn ô nhiễm của quái đàm quy tắc này.

Nhưng chuyện này cũng không đại biểu viên thuốc số 3 là thứ tốt, ít nhất Tô Dung sẽ không uống. Thứ quái vật sợ không nhất định là thứ tốt của loài người, có lẽ người cùng cần sợ thứ này.

Hơn nữa đến nay còn chưa rõ ràng tác dụng của khu tập thể dục và vườn hoa, sự tồn tại của hai nơi này rất rõ ràng, bị quy tắc yêu cầu phải đi mỗi ngày, sợ là còn có chuyện gì đó chưa phát hiện. Trái lại khu tập thể dục hơi không tốt lắm, Tô Dung cảm giác đi đến nơi đó là muốn những điều tra viên như bọn họ bị người ô nhiễm để mắt đến?

Nhưng vườn hoa thì sao? Dựa theo lời của Tiểu Dương , chỉ cần không đi lên con đường nhỏ kia, coi như ô nhiễm bùng nổ cũng có thể kịp thời rời đi. Tác dụng của nơi đó là gì?

Xem ra, sợ rằng ngày mai còn phải đi một chuyến đến chỗ phòng quản lý tài sản. Tô Dung có nhu cầu hiểu rõ ràng viên thuốc con nhộng kia là chế tạo như thế nào. Trừ chuyện này ra ngày mai còn phải đi sâu vào trung tâm vườn hoa một chuyến. Hôm nay sở dĩ cô không dùng [Thánh giá chữ thập bảo vệ], một phần cũng là vì muốn đi thám hiểm bên kia vào ngày mai.

---

Buổi sáng ngày hôm sau, Tô Dung đang ăn cơm trong phòng khách, nghe được tiếng gõ cửa truyền đến từ bên ngoài. Thông qua mắt mèo nhìn qua, Tô Dung mở cửa, nhận lấy món đồ chơi trong tay đối phương: "Cảm ơn, làm phiền cô rồi."

Buổi sáng lúc thức dậy, cô phát hiện đồ chơi mèo mun ngày hôm qua cô đặt ở cửa đã biến mất. Hiển nhiên là tối ngày hôm qua quái vật có đến một lần, chỉ là bị món đồ chơi ngăn cản.

Bình Luận (0)
Comment